<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd">
<html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml" xmlns:v="urn:schemas-microsoft-com:vml" xmlns:o="urn:schemas-microsoft-com:office:office">
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us" />
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8" />
<title>Miền rét</title>
<style type="text/css">
.style2 {
text-align: justify;
font-family: Arial;
}
.style3 {
text-align: justify;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style4 {
text-align: center;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
color: #0000FF;
}
.style5 {
text-align: right;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style6 {
text-align: center;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style7 {
color: #808080;
}
</style>
</head>
<body>
<p class="style4"><strong>Miền rét</strong></p>
<p class="style5"><em>Sài Gòn ngày 23-11-2009</em></p>
<p class="style3">Miền Bắc rét đậm, Sa Pa có băng giá, gia súc và cả người cùng
nhau đi tránh rét… Những dòng tin ấy và những hình ảnh co ro của người dân, trẻ
em nơi miền rét Bắc bộ đăng tải trên báo là những dòng tin chứa nhiều nỗi lo.</p>
<table class="tLegend" style="border-collapse: separate;" width="40" align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0">
<tr>
<td class="style3">
<img src="http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=377124" width="405" border="1" height="283" hspace="0" /></td>
</tr>
<tr>
<td class="style6"><span class="style7"><em>Băng giá ở Sa Pa</em></span>
</td>
</tr>
</table>
<p class="style3">Sáng nay Sài Gòn cũng trở lạnh, lạnh nhẹ thôi mà có người mất
ngủ, thế thì nếu miền Bắc nhiệt độ chỉ còn khoảng 0 độ hoặc dưới 0 độ sẽ thế
nào? </p>
<p class="style3">Tôi miên man với những suy nghĩ như thế khi sáng nay vào cơ
quan có người đề nghị không bật máy lạnh bởi Sài Gòn đang lạnh. Ngoài đường có
người mặc áo gió, có cô gái điệu đàng choàng khăn. Sài Gòn không có mùa đông,
chỉ có những đợt trở trời, hanh hao nhằm dự báo Noel sắp về. </p>
<p class="style3">Chỉ thế thôi mà cư dân Sài Gòn đã nghe lâng lâng, cái cảm giác
được thưởng thức không khí lạnh len vào giấc ngủ, quấn vội tấm chăn và “nướng”
vào mỗi sớm mai đã được nhiều bạn trẻ khoe trên blog.</p>
<p class="style2"><font size="2">Status (</font><em><font size="2">dòng thông
báo trạng thái của các thành viên trên các cộng đồng mạng, chat</font></em><font size="2">...)
của một người bạn Hà Nội sáng nay treo: “Hà Nội rét quá! Xin một chút ấm từ
phương Nam” đã được nhiều người hồi âm: “Gửi cho bạn chút âm ấm của Sài thành”.
Bạn Hà Nội bảo: “Như thế thôi cũng thấy ấm áp rồi cậu ạ!”.</font></p>
<p class="style3">Miền rét đang ở xa tít tắp với mình. Nhưng khi tiếp xúc với
cái rét ấy qua những hình ảnh từ báo chí, blog của một anh bạn chuyên “phượt”
mùa rét làm mình cũng… rét lây. Soạn vài món đồ mùa đông như chiếc áo len do
chính tay mẹ đan, chiếc khăn choàng cổ của “cô gái Đà Lạt” mua tặng mình hồi năm
nhất đại học… Kỷ niệm nho nhỏ, những hình ảnh của ký ức quay về nhờ rét và nhờ
cái se se giữa lòng Sài thành.</p>
<p class="style3">Bâng khuâng, và đôi chân ưa đi lại khao khát muốn xông vào cái
rét. “Lên đường không bạn?” - mình hỏi một “đồng chí” và nhận được một lời hứa
đầy máu lửa: “Sẽ đi săn hình mùa rét”!</p>
<p class="style3">Dường như cuộc sống luôn tiếp nối bằng hành trình đầy những
điều thú vị, những chuyến đi khám phá. Giữa bộn bề của cuộc sống mà có thể nghe
thanh âm từ những miền xa, từ góc khuất tâm hồn hoặc suy tưởng được từ những
thông tin như rét ở nơi tận cùng Tổ quốc... thì quả là phút lắng lòng cần thiết.
Những khoảng lặng như thế đủ để chúng ta nhận ra rằng lòng mình cũng biết lạnh,
biết run trước những cơn rét ngoài da thịt của con người và muôn loài. </p>
<p class="style3">Miền rét nơi quê bạn tràn qua lòng mình và trở thành một vấn
đề thời sự tại các diễn đàn trên mạng của những người trẻ. Những dòng chia sẻ
mộc mạc và hơi “sến” như: “Gửi cho em (hoặc cho anh, cho bạn…) chút nắng miền
Nam” đôi khi lại thấy ấm áp, lâng lâng. </p>
<p class="style3">Đôi khi những mối tình được nảy mầm từ những khác biệt và
những lời trao gửi ấm áp như thế. Rét được thi vị hóa để rồi không chỉ là nỗi lo
mà còn là thông điệp cho những vòng tay, những cái ôm, những sẻ chia ấm nóng,
những chiếc áo ấm, tấm chăn bay nhanh về miền rét, cho những đôi chân tình
nguyện lên đường…</p>
<p class="style5"><em><strong>Theo TTO</strong></em></p>
</body>
</html>