<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd">
<html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml">
<head>
<meta content="en-us" http-equiv="Content-Language" />
<meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type" />
<title>Hội thu nến ly cho lễ thắp nến t</title>
<style type="text/css">
.style1 {
text-align: justify;
}
.style2 {
text-align: justify;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
}
.style3 {
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
}
.style4 {
text-align: center;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
color: #0000FF;
}
.style5 {
text-align: right;
}
.style6 {
text-align: center;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
color: #808080;
}
.style7 {
text-align: right;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
}
</style>
</head>
<body>
<p class="style4"><strong>Mặt trận đỏ Bù Gia Mập</strong></p>
<p class="style5"><span class="style3">Đức Hạnh, ngày... tháng... năm...</span></p>
<p class="style1"><span class="style3">Suốt gần năm giờ ngồi trên xe với các
chiến sĩ khoa ngân hàng không lúc nào tôi ngừng nghe tiếng hát, tiếng cười.
</span></p>
<p class="style2">Không khí vui tươi, hào hứng của mọi người dường như đã làm
quãng đường gần 200km ngắn lại. Từ Sài Gòn, thoắt cái xe chúng tôi đã vào địa
phận huyện Bù Gia Mập (Bình Phước).</p>
<table align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="2" class="tLegend" style="border-collapse: separate;" width="40">
<tr>
<td class="style1">
<img border="1" class="style3" hspace="0" hyperlink="" onclick="return showImage(this.src)" src="http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=435096" /></td>
</tr>
<tr>
<td class="style6"><em>Chiến sĩ Mùa hè xanh 2010 phát quang đường sá
giúp người dân xã Đức Hạnh, huyện Gia Mập (Bình Phước)</em></td>
</tr>
</table>
<p class="style2">Mọi thứ dần hiện lên, khác hẳn những gì tôi mường tượng, những
gì trên tivi, sách vở, báo chí... Bù Gia Mập đỏ dần trong màu mắt tôi - một màu
đỏ huyền ảo, lạ lùng.</p>
<p class="style2">Là màu đỏ của đất bazan ngút ngàn trên những con đường đất
ngoằn ngoèo xa tít. Màu đỏ của trù phú, màu mỡ vẫn chưa vực người dân ra khỏi
cái nghèo mà lẽ ra nó không còn, vẫn nhuộm nơi đôi mắt họ một màu lo toan.</p>
<p class="style2">Là màu đỏ của bụi đường. Những hạt đỏ li ti còn đính lên cả
những hàng cây, tán lá, nhuộm màu xanh đặc trưng của cây cối thành một màu nâu
lạ lùng. Bụi đỏ bám đầy trên những bộ quần áo công nhân cũ kỹ, bám chặt cả một
đời người rong ruổi bên hàng điều, hàng cao su xanh ngát. Bụi nhuộm đỏ cả bức
tường, đỏ au cả song cửa, đỏ cả niềm hi vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn.</p>
<p class="style2">Là màu đỏ trong trang phục của những thiếu nữ trẻ, trên cả làn
da rám nắng của những người nông dân. Và kỳ diệu làm sao, dù màu đất đỏ có lấm
lem trên gương mặt những đứa trẻ miền quê nhiều đến thế nào, nó cũng không thể
làm mất đi vẻ rạng ngời ánh lên từ đôi mắt trong veo của những đứa trẻ nơi này.</p>
<p class="style2">Màu đỏ xưa đến nay vẫn là màu của sự trù phú, Bù Gia Mập - nơi
này - là nơi tập hợp của các sắc thái đỏ: đỏ xinh tươi, đỏ đẹp, đỏ rạng ngời,
vậy mà cái màu đỏ của mảnh đất này vẫn mang một màu gian khó... Bỗng đâu đó vang
lên trong tôi những câu hát đầy nghĩa tình:</p>
<p class="style1">“<span class="style3">Huyện mình như mảnh trăng non vẫn còn
đây bao nhiêu nhọc nhằn. Miền biên giới xa xôi giúp đàn em thơ cùng vượt khó”.</span></p>
<p class="style2">Huyện mình vẫn còn bao nhọc nhằn, khó khăn. Nhìn màu đỏ ngập
tràn nơi đây, chúng tôi biết mình sẽ có rất nhiều việc phải làm. Để làm sao khi
xe lăn bánh trở về, những gì chúng tôi đã làm ở nơi đây sẽ giúp màu đỏ của sự
khó khăn vơi bớt, nhường chỗ cho sự vui tươi phủ lên nhiều hơn nữa.</p>
<p class="style2">Chúng tôi sẽ cố gắng, cố gắng nhiều hơn nữa, chiến sĩ tình
nguyện Mùa hè xanh ơi!</p>
<p class="style7"><strong>NGUYỄN THỊ MINH HÀ (chiến sĩ thông tin xã Đức Hạnh)</strong></p>
</body>
</html>