<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd">
<html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml">
<head>
<meta content="en-us" http-equiv="Content-Language" />
<meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type" />
<title>Đem yêu thương đến với người dân</title>
<style type="text/css">
p.MsoNormal
{margin-bottom:.0001pt;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
margin-left: 0in;
margin-right: 0in;
margin-top: 0in;
}
</style>
</head>
<body>
<p align="center" class="MsoNormal" style="font-family: Arial; font-size: 10pt">
<strong>Đem yêu thương đến với người dân huyện Đak Chưng, tỉnh Sekong (Lào)</strong><o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-family: Arial; font-size: 10pt; text-align: justify"><o:p>
</o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Có thể nói đây là một hành trình đáng nhớ với tất cả những người đã tham gia.
Phải mất 24 giờ đồng hồ, các chiến sĩ mới đến được huyện Đak Chưng tỉnh Sekong
với khoảng cách chưa tới 200 km. Nơi đây không sóng điện thoại, không có nơi
dừng chân mà chỉ có con đường bùn lầy đất đỏ, trượt dài đầy thách thức. Trời
mưa, con đường mà tất cả chúng tôi đi qua trở nên lầy lội, vách núi hai bên có
những dòng chảy, bùn lầy ngập cả nửa bánh xe khiến cho xe chúng tôi phải lê từng
vòng bánh xe khó khăn… Con đường với một bên là vách núi cheo leo, một bên là
vực thẳm nguy hiểm.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
…37 chiến sĩ đã có phút phải thót tim bởi thấy bánh xe bị trượt dài, không tiến
lên được phía trước …Ban đầu nhiều chiến sĩ còn chần chừ chưa biết phải xử lý
thế nào khi xe bị sự cố ngập bùn, trượt dài và không thể chạy tiếp nếu không có
lực kéo và đẩy mạnh. Thế nhưng đến lần thứ 3, mọi người trên xe đã nhanh chóng
tháo giày, xắn quần lên cao và bước xuống vũng lầy để cùng hợp sức đẩy xe thoát
khỏi hiểm nguy. Tất cả mọi người đều động viên nhau phải quyết tâm vượt qua,
quyết tâm đến được với bà con dân tộc K’tu chưa một lần được uống thuốc, chưa
một lần được khám bệnh và chưa một lần có đoàn tình nguyện ghé thăm…<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
<o:p></o:p>
</p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: center">
<o:p>
<img alt="" height="216" src="../tinh%20nguyen%20Lao%203.JPG" width="314" /></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: center">
<o:p><em>Các chiến sĩ đẩy xe mắc lầy tại bản Đaben, huyện Đak Chưng, tỉnh Sekong</em></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Cứ như thế, mỗi một lần xe bị ngập sâu trong bùn lầy là tất cả các chiến sĩ đều
trở thành những người đẩy xe chuyên nghiệp! “Hò dzô ta, 1, 2, 3 nào… cùng đẩy
nào…! cùng quyết tâm nào…” là những câu mà các chiến sĩ hay dùng để đẩy những
chiếc xe bán tải, hai cầu bị kẹt tiến lên phía trước. Đoạn đường đi qua có hơn
10 lần xe gặp trở ngại bởi đủ yếu tố: xe ngập bùn, nhiều xe trượt khỏi trục
đường làng, những con dốc cao nghiêng 45 độ. Tất cả mọi người không ai bảo ai,
cứ thấy xe dừng là lại thay phiên nhau chạy xuống cùng tài xế kiểm tra xe để kịp
thời xử lý.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
2 giờ sáng, 2 trong số 6 xe khởi hành đã đến được bản Tăng - Ta - Lăng. 4 xe còn
lại, không thể tiến lên được phía trước mặc dù chỉ còn khoảng 3km nữa là đến nơi
đành ngủ lại khu rừng mà người dân bản địa nơi đây gọi là Rừng Ma. Trời về đêm,
cái lạnh vùng núi cao khiến cho các chiến sĩ không nói nên lời, rét run, vai
lạnh bần bật. 7 người ngồi nhét trong xe chỉ có 4 chỗ, cùng sát vai nhau, động
viên nhau... những câu chuyện vui, những bài hát cất vang giữa núi rừng trong
đêm để xua đi những mệt mỏi mà những người trong đoàn gặp phải.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Bác sĩ Phùng Gia Khánh - bệnh viện Đa Khoa Sài Gòn tâm sự: “quả thật, tôi chưa
bao giờ trải qua hoàn cảnh như thế này. Phải ngủ cả trong rừng. Lúc đầu cũng rất
sợ… thế nhưng với tình đoàn kết của các anh em, và hình ảnh những em bé nghèo
tại các bản ở Đăc chưng qua lời kể của đội tiền trạm khiến cho tôi và mọi người
vượt qua tất cả”. Bác sĩ Thanh Phúc (Hội Thầy Thuốc Trẻ) cũng tâm sự: “Nói ra
không tin chứ mình không nghĩ là mình sẽ vượt qua đâu… đường xá nguy hiểm quá.
Tuy vậy, thấy các anh chị trên xe đều động viên nhau vượt qua, mình càng thấy
mình phải mạnh mẽ hơn”.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Chính sự quyết tâm, lòng yêu thương của các chiến sĩ đã tiếp thêm sức mạnh cho
hành trình và đưa cả đoàn đến được với người dân nơi đây vào sáng hôm sau.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Nhìn thấy bà con vui mừng, phấn khởi khi đoàn khám thuốc và phát quà đến nơi,
các chiến sĩ ta thay vì nghỉ ngơi đã nhanh chóng phối hợp, sắp xếp đội hình và
tiến hành công việc. Theo kế hoạch, Đoàn tình nguyện sẽ khám, phát thuốc, quà
tặng cho 800 người dân nghèo tại đây. Thế nhưng, thực tế thì bà con nghèo quá
nhiều nên số người khám bệnh, phát thuốc cũng tăng lên. Đoàn tình nguyện đã khám
bệnh, phát thuốc, tặng quà cho 1.200 người dân tại bản Tăng - Ta - Lăng và 5 bản
lân cận tại huyện Đak-chưng.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
<o:p></o:p>
</p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: center">
<o:p><img alt="" height="235" src="../tinh%20nguyen%20Lao.JPG" width="314" /></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: center">
<o:p><em>Bác sĩ Phùng Gia Khánh (Hội thầy thuốc trẻ) khám bệnh cho dân nghèo</em></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Ánh mắt tươi vui, phấn khởi của những người dân làm cho tất cả những chiến sĩ
không khỏi xúc động. Quên cả ăn uống, đoàn y bác sĩ vẫn khám, phát thuốc… <o:p></o:p>
</p>
<p class="MsoNormal" style="font-size: 10pt; font-family: Arial; text-align: justify">
Phóng viên vẫn tác nghiệp, hỏi thăm người dân từng bản để góp nhặt thêm thông
tin cho bài viết của mình. “Có trải qua cuộc hành trình mới biết cuộc sống quanh
ta còn rất nhiều điều mới mẻ, những người cần ta giúp rất nhiều” - Bác sĩ Phạm
Ngọc Trung - người đã đẩy xe đến xước cả chân tâm sự. Quả thật, những ngày ở đây
là những ngày chúng tôi làm quen và học được rất nhiều điều hay, bổ ích. Chúng
tôi tập làm quen với việc ăn mì gói sống và uống nước mang theo. Chúng tôi biết
phải đẩy xe mỗi lúc đoàn di chuyển đến một bản nghèo để phát thuốc và quan trọng
hơn, chúng tôi biết quý trọng những tình cảm thương mến mà mọi người dành cho
nhau. Yêu thương nhau, giúp đỡ nhau trong những hoàn cảnh khó là điều mà chúng
tôi học và làm được. Có thể nói rằng, nếu như không có hành trình này, chúng tôi
sẽ không được học và tìm hiểu được những điều bổ ích như vậy. Biết được cuộc
sống thiếu thốn nhưng giàu tình cảm của những người dân nơi đây.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-family: Arial; font-size: 10pt; text-align: justify">
Tình cảm yêu thương, gắn bó giữa chiến sĩ và người dân còn được thể hiện trong
những buổi tối quây quần, giao lưu cùng tiếng đàn ghita dạt dào cảm xúc.<o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="font-family: Arial; font-size: 10pt; text-align: justify">
Có thể nói rằng, Đoàn tình nguyện tại Huyện Đak Chưng nói riêng và tại Lào nói
chung đã để lại rất nhiều dấu ấn tốt đẹp trong lòng người dân nơi đây. Từ Atapeu
đến Champasak rồi đến cả Sekong… các chiến sĩ đều đã chiến đấu không mỏi đến
phút cuối cùng. Chính các chiến sĩ là cầu nối yêu thương, tình hữu nghị của nhân
dân hai nước xích lại gần nhau hơn. Chính các chiến sĩ trong mặt trận Lào đã
thổi bùng lên những ngọn lửa tình nguyện: “đâu cần thanh niên có - đâu khó có
thanh niên”.<o:p></o:p></p>
<p align="right" class="MsoNormal" style="font-family: Arial; font-size: 10pt">
</p>
<p align="right" class="MsoNormal" style="font-family: Arial; font-size: 10pt">
<strong>Hạ Viên</strong><o:p></o:p></p>
</body>
</html>