<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Sao nến của con bị tắt</title>
</head>
<body>
<p align="center"><b><font color="#cc0000" face="Arial" size="2">
<span id="NewsContentDetail1_MsgSubject">Sao nến của con bị tắt</span> </font>
</b></p>
<div style="float: left; width: 116px; height: 115px">
<table border="0" width="100%" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="sao%20nen%20cua%20con%20tat.bmp" width="106" height="103"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p align="justify"><font size="2" face="Arial" color="#0000FF"><strong>Một người
đàn ông có một cô con gái nhỏ. Tất cả tình yêu thương của mình ông ấy đều dành
cho con. Ông ấy sống vì con và đứa con gái duy nhất chính là cuộc sống của ông
ấy.</strong> </font></p>
<p><font face="Arial" size="2">Khi cô bé bị bệnh, một căn bệnh nan y, ông ấy đã
đi tìm, ở tất cả những nơi mà ông biết, những bác sĩ tốt nhất để nhờ chữa bệnh
cho con. Nhưng tiếc thay, những cố gắng bằng tất cả sức lực và tình yêu thương
của ông không được đền đáp, cô bé đã không thể qua khỏi. Mất con, người cha hoàn
toàn suy sụp. Ông trở thành một kẻ ẩn dật, tự nhốt mình trong nhà, xa lánh tất
cả bạn bè và người thân, khước từ mọi cố gắng động viên an ủi ông của họ. Cho
đến một đêm, ông đã có một giấc mơ...<br>
<br>
Ông thấy mình ở trên Thiên đường, được tận mắt chứng kiến một cuộc hội ngộ của
các thiên thần nhỏ. Mỗi thiên thần nhỏ, trong bộ áo choàng màu trắng, cầm trên
tay một ngọn nến được đốt cháy, diễu hành thành hàng và ông thấy họ cứ đi tới đi
tới, dường như là vô tận. Ông chăm chú vào một thiên thần nhỏ khi thấy ngọn nến
trên tay cô ấy không sáng. Rồi ông kinh ngạc nhận ra đó chính là đứa con gái nhỏ
của ông. Vội vã đi về phía cô bé, trong khi đám rước vẫn tiếp tục đi tới, ông đã
ôm được con gái trong tay, vuốt ve thân hình mỏng mảnh của cô bé và hỏi: "<em>Tại
sao vậy, con gái yêu, tại sao ngọn nến của con lại không sáng?". "Thưa cha,
chúng thường xuyên được châm lại lửa, nhưng rồi lại bị nước mắt của cha dập
tắt".<br>
</em> <br>
Người cha tỉnh giấc. Nhưng ông nhớ như in những gì đã diễn ra trong giấc mơ, và
ông hiểu ông cần làm gì. Từ giờ phút đó, ông không còn là một kẻ ẩn dật nữa. Ông
hòa mình trong cuộc sống giữa mọi người một cách vui vẻ, bên những người bạn xưa
và những người họ hàng thân thích. Ông không muốn ánh lửa ngọn nến trên tay đứa
con gái yêu thương của mình - một thiên thần bé nhỏ nơi Thiên đường - lại bị tắt
vì nước mắt của ông nữa. <br>
<br>
<font color="#FF0000"><b>Tình yêu không bao giờ mất đi, kể cả khi bị chia ly bởi
sự sống và cái chết. Những vui, buồn, việc hay, điều dở của một người sẽ luôn là
một phần tác động đến người mà họ yêu thương, cho dù người đó không còn tồn tại
trên trái đất này... </b></font></font></p>
</body>
</html>