<html> <head> <meta http-equiv='Content-Type' content='text/html; charset=utf-8'> <title> </title> </head> <div><span style="font-size: small;"><!--[if !mso]>
<style>
v\:* {behavior:url(#default#VML);}
o\:* {behavior:url(#default#VML);}
w\:* {behavior:url(#default#VML);}
.shape {behavior:url(#default#VML);}
</style>
<![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:PunctuationKerning />
<w:ValidateAgainstSchemas />
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables />
<w:SnapToGridInCell />
<w:WrapTextWithPunct />
<w:UseAsianBreakRules />
<w:DontGrowAutofit />
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
</w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" LatentStyleCount="156">
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt;
mso-para-margin:0in;
mso-para-margin-bottom:.0001pt;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:10.0pt;
font-family:"Times New Roman";
mso-ansi-language:#0400;
mso-fareast-language:#0400;
mso-bidi-language:#0400;}
</style>
<![endif]--> </span>
<p class="ptitle" style="text-align: center;"><span style="font-size: small;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><strong>Vị đắng quê nhà</strong></span></span></p>
<p class="phead" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Xa quê, một mình nơi đất khách xa lạ, lòng tôi khắc khoải một nỗi nhớ. Người ta bảo "Quê hương là chùm khế ngọt", nhưng sao cái vị đắng của trứng chiên lá ngải cứu cũng đủ để làm tôi nhớ mãi... </span></p>
<div align="center">
<table width="40" cellpadding="0" border="0" class="MsoNormalTable" style="width: 30pt;">
<tbody>
<tr style="">
<td style="padding: 0in;">
<p class="MsoNormal" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><img height="280" width="500" src="test6.jpg" alt="" /><br />
</span></p>
</td>
</tr>
<tr style="">
<td style="padding: 0in;">
<p class="tlegend" style="text-align: center;"><span style="font-size: small;"><span style="color: rgb(128, 128, 128);"><em>Trứng gà ngải cứu</em></span></span></p>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
</div>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Ngải cứu không đi vào thi ca hay ẩm thực Việt Nam như lá sầu đâu, như rau đắng hay khổ qua... Mà nó có thể chỉ đi vào trong tôi, trong ký ức tuổi thơ ngọt lành...</span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Gần giếng nhà tôi có vườn ngải cứu xanh ngắt được "gầy dựng" từ một vài cây ngải cứu còm cõi mà mẹ tôi nhổ từ đâu đó mang về. Chẳng bao lâu nó đã mọc tràn lan, xanh um. Nhà tôi trồng ngải cứu không chỉ để chữa bệnh mà còn để chế biến thành món ăn, mẹ bảo thế vừa ngon vừa tốt cho sức khỏe.</span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Hồi tôi mới ăn thấy đắng lắm, nhưng càng ăn càng thấy bùi bùi, thơm thơm. Mẹ tôi bảo có cay đắng mới biết ngọt bùi là vậy!</span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Ngải cứu làm được nhiều thứ lắm, có thể đem tần với gà ác, ép nước cốt ram sườn, làm cá bọc ngải cứu, nấu với thịt nạc... Nhưng trứng gà tráng ngải cứu (mà tôi hay gọi một cách dân dã là "trứng chiên lá ngải") là món tôi hay ăn nhất. Có lẽ vì món này vừa dễ làm vừa... ít tốn kém, để một con bé nghèo như tôi cũng có thể ăn được. </span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Đầu tiên lấy một nắm lá ngải cứu băm nhỏ, trộn đều với trứng gà (có thể thêm thịt nạc cho ngon) rồi nêm cho vừa miệng, đổ vào chảo chiên. Hay ốp bằng lá chuối nếu không muốn béo quá nhiều, ngải cứu hút dầu dữ lắm. Mẹ bảo ăn thế này sẽ giúp lưu thông máu lên não trị bệnh đau đầu. Mà từ dạo ăn trứng chiên lá ngải thường xuyên, bệnh đau đầu của tôi giảm hẳn thật. </span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Lần nào về quê tôi cũng nằng nặc đòi mẹ chiên cho mẻ trứng lá ngải dù thịt cá ê hề.</span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Chắc có người cười, bảo cái vị đắng nghét của ngải cứu thì có gì là hay. Nhưng chính cái vị đắng nghét ấy mới làm tôi hiểu thêm về quê hương tôi - một vùng quê nhọc nhằn, khô cằn sỏi đá. Giúp tôi thương mẹ tôi hơn - một người cả đời lam lũ, nếm bao cay đắng chỉ mong con cái nên người...</span></p>
<p class="pbody" style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;">Và tôi thấm thía câu "Đắng cay mới biết ngọt bùi" của mẹ... </span> </p>
<span style="font-size: small;">
<p class="MsoNormal" style="text-align: right;"><b style=""><i style="">Theo AT</i></b></p>
</span></div> </html>