<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Đôi bàn tay cha</title>
</head>
<body>
<p align="center"><b><font color="#cc0000" face="Arial" size="2">
<span id="NewsContentDetail1_MsgSubject">Đôi bàn tay cha</span> </font></b></p>
<p align="justify"><i><font face="Arial" size="2" color="#0000FF"><strong>Là con
gái, tôi cảm nhận được những điều thật đặc biệt ở cha mà hai đứa em trai vô tư
của tôi cho là bình thường. Điều khiến cha trở nên khác biệt với tất cả những
cha tôi từng biết là đôi tay tuyệt vời của ông.</strong> </font></i></p>
<div align="center">
<table id="table1" cellSpacing="0" cellPadding="0" width="42%" border="0">
<tr>
<td>
<p align="center">
<img border="0" src="doi%20ban%20tay%20cha.bmp" width="292" height="206"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p align="justify"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF">Một đôi tay ấm
áp, to lớn và có thể làm mọi thứ trên đời. </font></b></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Tuổi thơ của cha gắn liền với
chuỗi ngày dài miệt mài lao động để đỡ đần cho ông bà nội phải vật lộn từng ngày
với cái ăn, cái mặc của bảy đứa con. Là con cả, cha phải nghỉ học ở tuổi lẽ ra
được đến trường, một buổi phụ mẹ ở nhà chăm bố bị đau ốm triền miên, một buổi
tranh thủ đi làm để kiếm tiền thang thuốc cho bố. Vất vả như thế nhưng cha tôi
chưa bao giờ than vãn một lời.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đôi bàn tay tận tụy ấy đã làm
luôn cả phần việc của mẹ tôi, chăm bón từng thìa cơm muỗng cháo cho người vợ
quặt quẹo vì bệnh tật đến khi bà mất. Đôi tay ấy làm lụng từ việc bé đến việc
lớn, từ việc nội trợ đến những công việc nặng nhọc của đàn ông.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Những ngày mùa đông giá lạnh, chị
em tôi lại tranh nhau dụi bàn tay bé xíu của mình vào lòng bàn tay cha tìm hơi
ấm. Bàn tay ấy có thể làm vô số việc từ việc tết tóc cho tôi, đến việc tạo ra
những cánh diều thật đẹp bay cao cùng với ước mơ tuổi thơ. Đôi bàn tay ấy như
không hề biết mệt mỏi, chẳng từ nan bất cứ việc gì, những ngón tay dài của cha
cứ thoăn thoắt giặt từng đống tả to tướng cho hai đứa em tôi khi nhà tôi chưa có
khả năng mua máy giặt. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Cũng chính đôi bàn tay ấy khéo
léo xỏ sợi chỉ bé xíu để may lại gấu áo cho tôi, đơm lại cho con chiếc cúc áo
vừa mất. Đôi bàn tay ấy cẩn thận cắt từng chiếc móng trên mười ngón tay, ngón
chân be bé của chị em tôi, thật nhẹ nhàng băng rửa vết thương cho các con mỗi
khi chúng vô ý té ngã trong lúc chơi đùa. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Và không giống mẹ, cha tôi có thể
thắt những chiếc nơ thật ngay ngắn, thật xinh và chắc chắn cho tôi mỗi khi con
gái ông diện áo đầm chơi lễ. Những buổi tối cả nhà quây quần bên nhau, cha lại
ôm cây ghita và mười ngón tay tài hoa của người lại dạo cho chị em tôi nghe
những bản nhạc hay nhất, những giai điệu du dương nhất. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Những vết chai sần, thô ráp trên
đôi tay cha vẫn không hề làm mất đi sự nhạy cảm, tinh tế của mười ngón tay ấy.
Đôi tay ấy như biết nói, thấu hiểu được những nỗi đau mà tôi không nói thành lời
và nhẹ nhàng xoa dịu qua từng cái vỗ về âu yếm. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Những lúc tôi bị ốm, cha đi lấy
chăn ủ bên bếp than để đắp ấm cho tôi, bàn tay người âu yếm cứ xoa xoa mãi đôi
tay bé nhỏ của tôi. Với tôi, giây phút ấy thật yên bình, thật hạnh phúc, không
có buồn lo, đau đớn... </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Cả một đời hi sinh vì vợ, vì con,
cha tôi không nề hà đến bản thân mình. Lúc ông đau nặng, người xanh xao gầy yếu
đến nỗi không đủ sức để nói, tôi cầm bàn tay cha mà không sao cầm được nước mắt.
Áp đôi tay đầy vết chai, khô cứng và thô ráp, dấu vết của nỗi nhọc nhằn, của
lòng yêu vợ, thương con vô bờ bến, lên má, tôi vẫn thấy ấm áp làm sao, nghe cả
tuổi thơ của mình đang ùa về trong đó. Cha nằm im, và từ từ mở mắt như muốn nói
điều gì. Tôi ghé sát tai mình vào người cha. Gượng cười khó nhọc, cha cố rướn
những ngón tay run rẩy, yếu ớt lau đi dòng nước mắt đầm đìa trên mặt tôi và từ
từ khép mắt. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Cha trút hơi thở cuối cùng trong
vòng tay tôi, mãi mãi rời xa những núm ruột mà người vô cùng yêu quý. Với chị em
tôi, không gì có thể sánh được mất mát khủng khiếp này. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Tôi cứ ngồi đấy, nắm chặt bàn tay
cha mãi không rời. Đối với tôi, trên thế gian này, không có đôi tay nào êm ái và
khéo léo bằng đôi tay cha.</font></p>
</body>
</html>