<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Cái siết tay</title>
</head>
<body>
<p align="center"><font face="Arial" size="2" color="#0000FF"><strong>Cái siết
tay</strong></font></p>
<div style="float: left; width: 140px; height: 136px">
<table border="0" width="100%" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="cai%20siet%20tay.bmp" width="144" height="142"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p><font size="2" face="Arial">Khi mới làm mẹ, trong lúc chơi đùa với thiên thần
bé bỏng của mình, tôi đã ngẫu hứng tạo ra một dấu hiệu cho riêng chỉ hai mẹ con:
siết nhẹ tay hai lần thay cho lời nói “Mẹ yêu con!” <br>
<br>
</font><span class="mainText"><font size="2" face="Arial">Những ngày đầu chập
chững bước, con lúc nào cũng níu lấy tay mẹ vì sợ ngã. Khi ấy, mẹ lại nắm
lấy bàn tay nhỏ xíu của con siết nhẹ hai lần như ngầm nói “Mẹ yêu con!”. </font>
</p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Trẻ thơ lại vô cùng yêu thích những
điều bí mật. Và con gái tôi cũng thế. Cái siết tay hai lần trở thành ngôn ngữ
riêng của hai mẹ con mỗi khi tôi muốn bày tỏ tình thương với cháu. </font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Năm tháng qua đi, thấm thoát mà con
tôi đã đến tuổi đi học. Lớp mẫu giáo của cháu có một buổi biểu diễn trước toàn
trường trong ngày khai giảng năm học mới. Các anh chị lớp trên ngồi bên dưới làm
khán giả chật kín cả sân. Trên sân khấu tôi thấy con gái thật căng thẳng, hồi
hộp. Tôi muốn trấn an con nhưng lại sợ rằng chỉ càng làm cho bé thêm khớp. Tôi
bỗng nhớ đến dấu hiệu bí mật của hai mẹ con ngày xưa. </font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Tôi đi về phía con, ánh mắt bé dõi
theo từng bước chân tôi. Không nói một lời, tôi lẳng lặng nắm lấy bàn tay bé xíu
siết nhẹ hai lần. Mẹ con nhìn nhau. Tôi chắc chắn rằng con mình hiểu những gì mẹ
muốn nói. Cháu cũng nắm tay tôi siết nhẹ hai lần. Chúng tôi cùng cười. Trở về
chỗ ngồi, tôi thấy con mình và các bạn biểu diễn tiết mục văn nghệ thật tự tin.
</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Khi con gái đã lớn, chúng tôi lại
đón chào thêm hai thành viên nhí trong gia đình. Dấu hiệu bí mật của mẹ con lại
được truyền tiếp. </font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Mỗi khi chúng giành chiến thắng
trong một cuộc thi đấu thể thao hay nhảy lên khoe với mẹ khi làm bài thi tốt,
tôi đều nắm lấy tay các con siết nhẹ hai lần để chúc mừng và chia vui với chúng.
</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Ngày con gái tôi kết hôn, đứng ở
hàng ghế dành cho các bậc phụ huynh, tôi hạnh phúc ngắm đứa con bé bỏng ngày nào
giờ đã khôn lớn, đang xúng xính trong váy cưới cô dâu, mắt ngân ngấn lệ. Mẹ muốn
nói với con thật nhiều, rằng mẹ đã rất tự hào về con, công chúa của mẹ, rằng mẹ
sẽ luôn dõi theo con trong cuộc đời mới. Mẹ yêu con biết bao. </font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Nhưng niềm xúc động dâng trào
khiến tôi không thốt nên lời, chỉ cần mẹ cất tiếng, hai mẹ con sẽ oà khóc mất.
Trong tình huống ấy, tôi lại nhớ đến cái siết tay bí mật. Tôi len vội qua đám
đông, nắm lấy tay con siết nhẹ hai lần. Ánh mắt mẹ con chạm nhau, con tôi cũng
siết tay mẹ hai lần thay cho bao lời yêu thương muốn nói. Không có từ ngữ, chẳng
có nước mắt, chỉ có hai bàn tay siết nhẹ ấm áp yêu thương .</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Giờ đây, tôi đã làm bà. Mỗi lần cầm
tay của đứa cháu ngoại, tôi lại nhớ đến bàn tay của mẹ bé ngày xưa, ngoan ngoãn
trong tay tôi ba mươi năm về trước. Hai bà cháu lại cùng siết nhẹ tay nhau thay
cho lời nói “Bà yêu cháu“, “Cháu yêu bà” . </font></p>
</span>
</body>
</html>