<html> <head> <meta http-equiv='Content-Type' content='text/html; charset=utf-8'> <title> </title> </head> <div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div style="text-align: center;"><span style="font-size: small;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><br />
<span style="color: rgb(0, 0, 255);">Thư gửi mẹ</span></b></span></span><b><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></b></span></div>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">”<span class="usercontent">Mẹ ơi, con sẽ không đợi một ngày nào đó khi con đã mất mẹ rồi, con mới giật mình ngồi khóc. Những dòng nước mắt trôi đi có trở lại bao giờ đâu mẹ nhỉ…”.</span></span></span><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Ở cái tuổi 20, cái tuổi tưởng chừng đã trưởng thành, cái tuổi có thể cảm nhận được những bài học vô cùng quý giá trong cuộc đời này, lần đầu tiên mà bản thân con có một cảm giác sợ hãi hay mất mát này là khi con biết được mẹ của một người bạn học của con đã mất trong một vụ tai nạn giao thông.</span></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align: center;"><img src="khoc-2.jpg" width="500" height="327" alt="" /></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align: center;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><em>Dù đi đâu, con vẫn nhớ về mẹ. Ảnh: Internet.</em></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Mẹ ơi con vẫn chưa sẵn sàng đón nhận một sự mất mát lớn lao như vậy. Nên con luôn cầu mong cho mẹ luôn khỏe mạnh, vui vẻ hạnh phúc bên cạnh con, dù con biết rằng mẹ đang phải đối diện với nhiều căn bệnh. Những lúc con thấy mẹ mệt mẹ, khó thở khiến con rất buồn và sợ hãi, những lúc mẹ phải nằm viện điều trị mấy tháng một lần, khiến con rất hoang mang lo sợ.</span></span></span><span class="textexposedshow"><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Mẹ là một người phụ nữ thật thà, chất phác luôn được mọi người yêu thương, quý trọng, cả cuộc đời mẹ đã hi sinh để các con luôn được vui vẻ, hạnh phúc và mẹ luôn cầu mong cho anh em con luôn được bình yên. Anh em con luôn luôn tự hào về mẹ. </span><br />
<span class="textexposedshow">Khi cả nhà nhận được tin anh hai bị tai nạn giao thông thì mẹ lại tất bật lo chạy chữa cho anh hai mà mẹ quên cả sức khỏe của mình thậm chí là công việc của mẹ nữa. </span></span></span><span style="font-size:13.0pt"><span class="textexposedshow"><o:p></o:p></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow"><i>Con vẫn nhớ…</i></span></span></span><i><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></i></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Những ngày anh hai nằm viện mẹ phải thức trắng đêm để lo lắng. tưởng chừng như tất cả đã chấm hết khi không thể chạy chữa, nhưng mẹ đã tìm mọi cách để chữa trị cho anh hai. Sau hai tuần nằm bệnh viện thì anh hai cũng đã tỉnh dậy, nhưng lúc đó anh hai như một người thực vật không biết gì, thậm chí không có cảm giác.</span><br />
<span class="textexposedshow">Tuy bây giờ anh hai không được khỏe mạnh như người thanh niên khác nhưng anh hai luôn cố gắng để hòa nhập cuộc sống. Qua bao nhiêu giông tố trải qua con mới thấy được tình mẫu tử rất cao đẹp mà mẹ dành cho anh em con. Đó cũng là lần đầu tiên con thấy mẹ như thế !</span></span></span><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow"><i>Con còn nhớ …</i></span></span></span><i><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></i></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Có nhiều lần con học cả ngày nên phải về trễ, mẹ cùng ba ngồi trước nhà đợi con, mẹ không yên tâm vì lo lắng cho con đường xa tối vắng. Cứ mỗi lần nghe tiếng xe, hay tiếng còi là mẹ lại bảo với ba là bé út nó về đó ông. Có những lúc ở nhà mẹ bị bệnh mà mẹ không báo cho con biết đến khi con về thăm nhà thì mới biết. Khi đó con không muốn đi xa ba mẹ hay đi xa nhà chút nào nữa, nhưng con vẫn phải đi vì con biết là mẹ không muốn con không chú tâm vào việc học.</span></span></span><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow"><i>Và con …</i></span></span></span><i><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></i></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Dù có những lúc con hình như đã vấp ngã, và hầu như muốn từ bỏ tất cả. Khi đó bên cạnh con lại không có ai, hầu như tất cả đã quay lưng bỏ đi. Lúc đó bên con lại có một điểm tựa vững chắc, đó chính là Mẹ.</span></span></span><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Người không bao giờ quay lưng bỏ rơi con cũng chính là Mẹ. Người luôn bên cạnh con những lúc buồn vui, những lúc đau thương nhất lại cũng chính là Mẹ.</span></span></span><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
<span class="textexposedshow">Con biết rằng cuộc sống không như mong muốn nhưng bản thân con lại may mắn hơn rất nhiều bạn trẻ khác. Dù con biết rằng sẽ còn có rất nhiều bông hồng trắng sẽ cài lên ngực áo, những giọt nước mắt cho những đứa con khóc vì nhớ mẹ trong mùa Vu Lan. Con cảm thấy hạnh phúc khi bên cạnh con còn có mẹ, là niềm tin, là niềm động viên cho tương lai của con!</span></span></span><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align:justify"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow">Con chỉ biết nói Con yêu mẹ!</span></span></span><span class="textexposedshow"><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></span></p>
<p class="MsoNormal" align="right" style="text-align:right"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span class="textexposedshow"><b>MỸ HẠNH</b></span></span></span><b><span style="font-size:13.0pt"><o:p></o:p></span></b></p>
</meta>
</div> </html>