<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Gãy cánh</title>
</head>
<body>
<p align="center"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF">
<span class="Detail-Title">Gãy cánh</span></font></b></p>
<div style="float: left; width: 169px; height: 24px">
<table border="0" width="100%" id="table1">
<tr>
<td><img border="0" src="gay%20canh.bmp" width="170" height="150"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p><font face="Arial" size="2"><span class="Detail-Lead" id="eLead">Có lẽ bạn
từng nghe câu: “Một con chim bị gãy cánh sẽ không bao giờ bay cao được”. Tôi
chắc rằng T. J. Ware đã bị cho là như thế khi còn ngồi trên ghế nhà trường.</span></font></p>
<span class="Detail-Body">
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Ở trung học, T.J. là người gây
rắc rối nổi tiếng nhất thị trấn. Giáo viên thật sự rùng mình khi thấy tên cậu ta
có trong danh sách lớp ở học kì tiếp theo. Cậu ta không hoà đồng, không trả lời
câu hỏi trong giờ học mà rất hay “gây chiến”. Từ khi bước vào năm thứ tư, cậu ta
toàn bị điểm kém hầu hết các môn học. Chẳng giáo viên nào muốn có mặt cậu ta
trong lớp mình vào năm học tiếp theo. T.J. đi học mà rõ ràng chẳng tiến bộ. Lần
đầu tiên tôi gặp T.J. là tại buổi tập huấn cuối tuần về vấn đề chỉ huy. Tất cả
học sinh trong trường đều được khuyến khích đăng kí tham gia khóa huấn luyện ACE
- chương trình nhằm mục đích làm cho học sinh trở nên hoà đồng hơn với tập thể.
T.J. là một trong số 405 học sinh đăng kí. Khi tôi tham gia hướng dẫn buổi tập
huấn đầu tiên, những người đứng đầu nhóm cho tôi biết khái quát về điều những
học sinh quan tâm: “Hôm nay chúng tôi muốn nêu một điển hình chung : T.J, một
cậu bé có học bạ lưu ban dài nhất trong lịch sử của thị trấn”. Đây không phải là
lần đầu tiên tôi nghe về điều tai tiếng của T.J. như lời giới thiệu vừa rồi.
</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Trong buổi tập huấn đầu tiên,
T.J. thật sự là người đứng ngoài cuộc, quay lưng lại với mọi người, tỏ vẻ kiểu
“mọi người cứ việc tiếp tục, ta thì khác”. Cậu ta không sẵn sàng tham gia vào
những nhóm thảo luận, dường như chẳng có gì để nói. Nhưng dần dần, những trò
chơi tập thể đã lôi cuốn cậu ta. Thái độ lạnh lùng tan biến khi các nhóm bắt đầu
lập một bảng liệt kê mặt tích cực và tiêu cực của học sinh trong trường năm vừa
qua. Ở vấn đề này thì T.J đã phát biểu ý kiến rất chính xác. Các học sinh cùng
nhóm với T.J. hoàn toàn nhất tríá với ý kiến của cậu ta. Thật đáng ngạc nhiên,
T.J. cảm nhận mình là một thành viên của nhóm và cũng ngay lúc ấy cậu ta tỏ ra
như một người chỉ huy. Cậu ta phát biểu những điều rất chí lí và mọi người đều
lắng nghe. T.J. là một anh chàng thông minh và có nhiều ý tưởng thú vị. </font>
</p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Những ngày tiếp theo, T.J. rất
năng động trong các buổi sinh hoạt. Khi khoá huấn luyện kết thúc, anh chàng tham
gia vào đội Công trình hỗ trợ Người vô gia cư. Cậu ta biết được một số chuyện về
cảnh nghèo nàn, sự đói khát và sự tuyệt vọng. Những học sinh khác trong đội đã
cảm kích trước sự quan tâm rất nhiệt tình và những ý tưởng của cậu ta. Họ bầu
chọn T.J. làm đồng chủ nhiệm của đội. Chủ tịch hội sinh viên đã đề xuất ý kiến
này với nhà trường. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Vào sáng thứ Hai, lúc mới ló mặt
tới trường, T.J. đã gặp phải một trận “bão lửa”. Một nhóm giáo viên phản đối
hiệu trưởng về việc để cậu ta làm đồng chủ nhiệm. Công trình mang tính cộng đồng
đầu tiên là đợt vận động lượng thức ăn khổng lồ do đội Công trình hỗ trợ Người
vô gia cư tổ chức. Nhóm giáo viên này không thể tin rằng thầy hiệu trưởng lại
cho phép sự khởi đầu mang tính quyết định cho một kế hoạch hoạt động 3 năm đầy
tiếng tăm rơi vào tay một người không đủ khả năng là T.J Ware. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Họ nhắc nhở thầy hiệu trưởng :“
Cậu ta có học bạ lưu ban dài không tưởng. Chắc chắn cậu ta sẽ chôm chỉa một nửa
số thực phẩm”. Thầy hiệu trưởng Cooshall nói với họ rằng mục đích của khoá huấn
luyện ACE là khơi dậy bất cứ sự say mê tích cực nào trong mỗiâ một học sinh và
khuyến khích tính ứng dụng của nó cho đến khi học sinh có sự tiến bộ. Nhóm giáo
viên vừa rời bỏ buổi họp vừa lắc đầu vẻ phẫn nộ và họ tin chắc rằng sự thất bại
sắp xảy ra. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Hai tuần sau đó, T.J. và bạn bè
dẫn một nhóm 70 sinh viên đi quyên góp lương thực. Họ đã lập kỉ lục trong
trường: quyên góp được 2.854 hộp thức ăn chỉ trong 2 giờ. Số thức ăn ấy đã giúp
làm đầy những tủ thức ăn trống rỗng của hai vùng lân cận, và đủ cung cấp cho
những gia đình đang cần đến nó trong 75 ngày. Ngay ngày hôm sau, báo chí d?a
phuong đã dành h?n một trang để nói về sự kiện này. Bài báo được dán lên bảng
tin chung của trường và mọi người đều thấy. Aãnh của T.J. được đính trên đó để
tuyên dương vi ììanh chàng đã làm được một việc lớn, đã lập kỉ lục về việc quyên
góp lương thực. Hàng ngày anh chàng đều được mọi người nhắc tên vì việc đã làm.
Anh chàng được công nhận là người có khả năng chỉ huy. T.J. bắt đầu trở lại
trường hàng ngày và trả lời những câu hỏi của thầy cô về lần đầu tiên ra quân
ấy. Rồi anh chàng làm thủ lĩmh của công trình thứ hai, quyên góp 300 cái mền và
1.000 đôi giày cho những người vô gia cư. Giờ đây anh chàng đã đạt chỉ tiêu
9.000 hộp thức ăn trong một ngày, đủ cung cấp 70% thực phẩm cần thiết cho một
năm. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">T.J. nhắc nhở chúng tôi rằng một
con chim bị gãy cánh thì chỉ cần sự chữa trị. Và khi được chữa lành, nó có thể
bay cao hơn cả. T.J. đã có được một công việc. Anh chàng trở thành người hữu
ích. Hôm nay anh chàng T.J. đã biết “bay” rất đẹp. </font></p>
<p align="right"><font face="Arial" size="2"><b><i>Theo Mực Tím</i></b></font></p>
</span>
</body>
</html>