<html> <head> <meta http-equiv='Content-Type' content='text/html; charset=utf-8'> <title> </title> </head> <div><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"> <span style="line-height: 150%; text-align: justify;"> </span> </span></span></div>
<p class="MsoNormal" align="center" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0cm;text-align:center;line-height:150%"><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><span style="line-height: 150%;">Chuyện về người đàn ông gần nửa thế kỷ cứu người</span></b></span></span></span><b><span style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial;"><o:p></o:p></span></b></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><i><span style="line-height: 150%;">Đó là ô</span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;">ng Nguyễn Văn Chúc</span></i><i><span style="line-height: 150%;"> sinh năm 1957, có biệt danh là Ba Chúc được người dân sống xung quanh khu vực cầu Bình Lợi.TP.HCM quý mến đặt cho. </span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Hơn nửa cuộc đời </span></i><i><span style="line-height: 150%;">sông</span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> nước</span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> </span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;">ông đã cứu vớt hàng trăm con người </span></i><i><span style="line-height: 150%;">trầm</span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> mình xuống dòng sông tự tử</span></i><i><span style="line-height: 150%;"> chỉ </span></i><i><span lang="VI" style="line-height: 150%;">vì </span></i><i><span style="line-height: 150%;">một phút nông nổi, chán chường.</span></i></span></span><i><span style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></i></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Hơn trăm lần vớt xác cứu người</span></b></span></span><b><span lang="VI" style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></b></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span style="line-height: 150%;">Vào một buổi sáng thời tiết ương dở trở mình, chúng tôi đã có dịp ghé thăm “căn nhà” nhỏ của ông Ba Chúc. Trên chiếc ghe nhỏ chông chênh nhưng ấm áp tình người, chúng tôi đã có một buổi trò chuyện thú vị về công việc lạ lùng mà cao cả của ông.</span></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span style="line-height: 150%;"> </span></span></span><span style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span> <img src="1234.jpg" width="800" height="450" alt="" /></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><em><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"> Vẻ mặt trầm ngâm của ông Ba Chúc </span></span></em></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><em><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">khi nửa đời người lênh đênh trên sông nước cứu người.</span></span></em></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span style="line-height: 150%;">Nhấp ch</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">é</span><span style="line-height: 150%;">n </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">trà xanh</span><span style="line-height: 150%;">, ông </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">bắt đầu </span><span style="line-height: 150%;">kể</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> cho chúng tôi nghe về cuộc đời </span><span style="line-height: 150%;">lênh đênh</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> sông nước của mình</span><span style="line-height: 150%;">: “từng t</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">heo bố làm </span><span style="line-height: 150%;">nghề </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">chài lưới từ nhỏ và đã </span><span style="line-height: 150%;">từng giúp</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> bố cứu người tự tử trên sông</span><span style="line-height: 150%;">. Và hiện giờ, mặc dù bị hành hạ bởi căn bệnh viêm khớp ngày càng nặng, bác sĩ dặn dò phải hạn chế tiếp xúc với sông nước, thế nhưng tôi vẫn không thể từ</span><span style="line-height: 150%;"> </span><span style="line-height: 150%;">bỏ công việc đã trở thành nhiệm vụ, thành cái “duyên” của mình”. Đây có thể là lý do đưa ông đến với công việc cứu người thầm lặng này hết năm này qua năm khác. Chỉ cần nghe tiếng động lạ trên mặt nước phẳng lặng, dù là đang trưa nắng hay lúc nửa đêm, thì cái thân hình nhỏ thó, đen nhẻm vì nắng mưa của ông ngay lập tức leo thoắt lên chiếc xuồng máy, phóng nhanh đến nơi có tiếng lạ và dò tìm người dưới dòng nước lạnh lẽo đến rợn người. </span></span></span><span lang="VI" style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Đối mặt với những xác chết hẳn là việc không hề dễ chịu về mặt tâm lý. Ba Chúc nhớ lại: “Nhớ những lần đầu cứu người còn chút hoảng sợ khi nhìn thấy những xác chết trắng bệch, có cái xác đã trương lên vì ngâm nước lâu ngày. Mỗi lúc như thế lại tự trấn an - có gì đâu mà phải sợ, mình cứu người chứ có hại ai đâu”. Gắn bó với công việc này ngót cũng hơn 40 năm, người dân sống gần đó đã thuộc mặt quen tên, thậm chí nằm lòng cả số điện thoại của ông. Cứ thấy có người có ý định tự tử là người ta gọi Ba Chúc ngay trước cả gọi công an.</span></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><img src="chu%20ba%20chuc.bmp" width="0" height="0" alt="" /></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><img src="chu%20ba%20chuc.bmp" width="560" height="480" alt="" /></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><em><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Các bạn xem Phóng sự tại đường link:</span></span></em></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center;"><em><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span style="line-height: 18px;">https://www.youtube.com/watch?v=g3WWOLkMSko</span></span></span></em></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Trên gương mặt hiền lành của </span><span style="line-height: 150%;">ô</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">ng đã in hằn những nếp nhăn theo thời gian, theo từng nụ cười hạnh phúc với công việc ý nghĩa, cao cả là cứu được nhiều người. Đôi mắt của ông vẫn luôn thường trực nhìn lên cầu xem có bóng người định tự vẫn hay không, ngay cả nửa đêm đang ngủ, ông vẫn sực tỉnh và thò đầu ra nhìn chừng. Và cứ mỗi lần vớt lên một cái xác là ông lại xót xa, người chết càng trẻ thì càng xót, ông không khỏi ngậm ngùi: “Còn trẻ quá mà, chết chi uổng quá vậy?”. Sống không chỉ là hưởng thụ và tồn tại lại chưa phải là đang sống. </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Chính những thăng trầm, những vui buồn, những thành công và thất bại, những hạnh phúc và đau thương mới tạo nên cuộc sống và những điều thú vị của nó. Rồi sau cơn mưa trời lại sáng.</span></span></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><img src="IMG_8543.JPG" width="640" height="427" alt="" /></p>
<p class="MsoNormal" style="margin: 6pt 0cm; text-align: center; line-height: 150%;"><em><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Ông luôn là người bạn đồng hành tin cậy của lực lượng chức năng.</span></span></em></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Lặng nhìn ra dòng sông tĩnh lặng bằng ánh mắt điềm tĩnh xa xăm, Ông kể tiếp cho chúng tôi nghe về những lần cứu người đáng nhớ của mình. </span><span style="line-height: 150%;">“Có lần cứu được người còn sống, có lần thì vớt lên chỉ còn cái xác nhợt nhạt không hồn, nhìn thấy mà xót xa. </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Hơn nửa đời người cư ngụ trên dòng sông này và hàng trăm người đã được ông cứu sống. Ba Chúc như khắc tinh của thần chết và là nguồn hạnh phúc của bao người lâm vào ngõ cụt.</span></span></span><span lang="VI" style="font-size:14.0pt;line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";
mso-ansi-language:VI"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Cuộc sống thật đáng quý</span></b></span></span><b><span lang="VI" style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></b></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Ngồi tâm sự với Ba Chúc, chúng tôi được nghe chuyện ông vớt xác, cứu người mà hiểu thêm nhiều chuyện cay đắng về thế thái nhân tình. Những lần may mắn cứu được người còn sống, vợ chồng ông lại đem vào chiếc ghe nhỏ chật chội của mình để chăm sóc, an ủi, thuyết phục họ tin tưởng vào cuộc sống để mà sống tiếp. Và rồi thì lại nghe họ tâm sự, kể lại những uất ức, khổ đau không đường giải quyết của mình. Trong số đó, có người là những thanh niên, thiếu nữ đang độ tuổi tràn đầy sức sống, có những người là người mẹ, người cha bất mãn với cuộc sống gia đình, có người lại là những ông bà đã 60, 70 tuổi tìm đến cái chết vì bị con cháu hắt hủi... </span></span></span><span lang="VI" style="font-size:14.0pt;line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";
mso-ansi-language:VI"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Hôm đó còn có bà Hinh – vợ Ba Chúc cũng đang ngồi trên ghe, bà kể thêm: “Lần đó, đang nửa đêm, nghe một tiếng “ùm” ngoài sông, ông biết ngay là có người tự tử. Rồi nhanh chóng chèo ghe ra cứu người, ông mừng rỡ đưa về một cô gái vẫn còn sống. Đó là một cô gái trẻ, trắng trẻo, xinh đẹp, đang run lập cập trong bộ quần áo</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">ướt sũng, lấm lem vì bùn hôi dưới sông, đôi mắt dại đi vì hoảng sợ. Đưa lên ghe, lau khô người, rồi xức dầu, cho cô uống trà nóng, lúc bấy giờ cô gái mới bắt đầu lấy lại thần sắc và bình tĩnh hơn. Sực nhớ lại việc mình vừa làm, tinh thần cô lại bấn loạn vì mùi sình hôi và cảm giác khủng khiếp lúc trầm mình dưới sông…rồi cô òa khóc nức nở”. Khi đã bình tĩnh lại </span><span style="line-height: 150%;">c</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">ô kể</span><span style="line-height: 150%;">, v</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">ì có chuyện buồn ở nhà nên muốn đi tự tử. Thế nhưng khi vừa đưa chân ra nhảy xuống khỏi cầu, trong lòng cô đã hối hận vô cùng vì quyết định thiếu suy nghĩ của mình. Ngay lúc đó, cô đã nghĩ rằng mình muốn quay lại để đối mặt với tất cả, để giải quyết chuyện buồn kia. Đúng, cô có thể làm lại tất cả thay vì kết thúc bằng cái chết này. Cô bắt đầu vùng vẫy trong tuyệt vọng, chưa bao giờ cô thấy mình sợ hãi như thế. Cô tha thiết mong một ai đó có thể cứu mình, cho mình thêm một cơ hội sống, và may mắn thay, khi lưỡi hái tử thần đã gần kề ông Ba Chúc đã đưa cô về lại với sự sống. </span></span></span><span lang="VI" style="font-size: 16pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Với Ba Chúc, “ai chết cũng đáng tiếc cả nhưng người trẻ tìm đến cái chết là điều sai lầm nhất. Cái cảm giác bị nhấn chìm, vùi dập bởi dòng nước vô tình còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần so với những khó khăn mà mỗi người phải đối mặt và trải qua trong cuộc đời này. Vội vàng từ bỏ cuộc đời, đầu hàng số phận để phải nếm chịu sự đau đớn rồi chết trong nuối tiếc liệu có phải là giải pháp? Còn tuổi trẻ với sức khỏe, trí tuệ và nhiệt huyết, từ chối thách thức, gian nan của cuộc sống để tìm đến với một kết thúc mù quáng, một kết thúc vĩnh viễn, không có cơ hội tái hồi, phải chăng là lựa chọn đúng đắn ... Ba Chúc nói như quả quyết: “Cũng như bất kỳ ai khác đã từng chết đi sống lại, người đã chiến thắng được tử thần dưới dòng nước đều quý trọng sự sống hơn bao giờ hết, đều thấy cuộc đời thật đáng sống và tươi đẹp và thật đáng quý làm sao”.</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Vì cái cảm giác bị nhấn chìm, vùi dập bởi dòng nước lạnh lẽo vô tình còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần so với những khó khăn mà mỗi người phải đối mặt trong cuộc đời, dù đó có là khó khăn gì.</span></span></span><span lang="VI" style="font-size: 16pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;text-align:justify;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> </span><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Cả một đời sống trên sông nước, quăng chài kéo lưới cũng chỉ đủ cho cuộc sống hàng ngày. Nghèo khổ là thế nhưng lúc nào vợ chồng ông cũng vui vẻ, không bon chen, không mưu cầu. Thời gian vẫn trôi, hằng ngày trên chiếc ghe nhỏ một cặp vợ chồng nghèo vẫn lao động miệt mài cho cuộc sống mưu sinh. Ở đó, dù cuộc sống vất vả nhưng chưa bao giờ vợ chồng </span><span style="line-height: 150%;">ông</span><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> Ba Chúc quên đi công việc cứu người, không toan tính thiệt hơn. </span></span></span><span lang="VI" style="font-size:14.0pt;line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";
mso-ansi-language:VI"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" align="right" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0cm;text-align:right;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><span lang="VI" style="line-height: 150%;">Văn Ái-Văn Dũng- Hoàng Vỹ - Khánh Hà</span></b></span></span><b><span lang="VI" style="font-size: 14pt; line-height: 150%; font-family: 'Times New Roman', serif;"><o:p></o:p></span></b></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;margin-bottom:6.0pt;
margin-left:0cm;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
</span></span></p>
<p class="MsoNormal" align="right" style="margin-top:6.0pt;margin-right:0cm;
margin-bottom:6.0pt;margin-left:0cm;text-align:right;line-height:150%"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><span lang="VI" style="line-height: 150%;"> </span></b></span></span></p> </html>