<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Dù không là cha ruột</title>
<style>
<!--
h2
{margin-top:12.0pt;
margin-right:0in;
margin-bottom:3.0pt;
margin-left:0in;
page-break-after:avoid;
font-size:14.0pt;
font-family:Arial;
font-style:italic}
p.MsoNormal
{mso-style-parent:"";
margin-bottom:.0001pt;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
margin-left:0in; margin-right:0in; margin-top:0in}
p.MsoBodyTextIndent
{margin-bottom:.0001pt;
text-align:justify;
text-indent:.5in;
font-size:12.0pt;
font-family:"Times New Roman";
font-style:italic;
margin-left:0in; margin-right:0in; margin-top:0in}
-->
</style>
</head>
<body>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="center">
<span style="font-style: normal"><span lang="fr"><font size="2" color="#0000FF">
Dù không là cha ruột</font></span></span></h2>
<p style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="center">
</p>
<div style="float: left; width: 194px; height: 25px">
<table border="0" width="100%" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="du%20k%20la%20cha%20ruot.JPG" width="243" height="183"></td>
</tr>
</table>
</div>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify">
<font face="Arial">
<span lang="FR" style="font-size: 10pt; font-weight: 400; font-style: normal">
Cho đến khi chị năm tuổi, chị Peela của tôi - (tôi gọi chị như vậy và vẫn gọi
cho đến bây giờ) - đã có mẹ cho chỉ riêng mình chị. Rồi mẹ tái hôn, và Peela cảm
thấy bị bỏ rơi. Chồng mới của mẹ, bố tôi, nhận nuôi Peela không lâu sau đó, và
chị đã theo họ của bố tôi. Khi chị lên tám tuổi, tôi ra đời, khi chị được mười
tuổi thì em gái Barbara của tôi ra đời.</span></font></h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify"> </h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify">
<font face="Arial">
<span lang="FR" style="font-size: 10pt; font-weight: 400; font-style: normal">
Trong cả cuộc đời mình, Peela luôn cảm thấy chị là người thừa trong gia đình
chúng tôi. Chưa bao giờ chị cảm thấy mình thuộc về gia đình và nghĩ rằng bố
không bao giờ thật sự quan tâm đến chị. Thậm chí khi mà bố ruột của chị cũng tái
hôn, có vài đứa con riêng với gia đình mới, rồi những chuyến viếng thăm của hai
bố con chị ngày càng ít và thưa dần, thì chị vẫn yêu thương bố ruột của mình
trong trí tưởng tượng bé nhỏ của riêng chị.</span></font></h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify"> </h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify">
<font face="Arial">
<span lang="FR" style="font-size: 10pt; font-weight: 400; font-style: normal">
Năm tháng trôi qua, Peela luôn luôn nhớ tặng cho bố của chúng tôi các bức vẽ,
những tấm thiệp làm bằng tay, và thư chúc mừng trong những Ngày của Cha và ngày
sinh nhật bố, hay trong bất kỳ dịp lễ dặc biệt nào, cho đến khi chị trưởng
thành. Nhưng chị vẫn luôn một mực cảm thấy rằng bố không hề xúc động trước những
món quà của chị..</span></font></h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify"> </h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify">
<font face="Arial">
<span lang="FR" style="font-size: 10pt; font-weight: 400; font-style: normal">
Khi bố mất thì chị Peela đã năm mươi tuổi. Chị không thể nhấc mình đi đến bệnh
viện để thăm bố, bởi chị sợ bị chế giễu hay hắt hủi. Nhưng chị đã đến giúp đỡ mẹ
khi chúng tôi gọi và báo cho chị biết là bố đã qua đời. Chị không khóc vì bố mất
mà chỉ lo lắng cho mẹ. Chồng của chị cũng đã mất vài năm trước, vì thế chị rất
đắc dụng khi chỉ dẫn kinh nghiệm cho mẹ trong việc tổ chức tang lễ.</span></font></h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify"> </h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify">
<font face="Arial">
<span lang="FR" style="font-size: 10pt; font-weight: 400; font-style: normal">Mẹ
và tôi quyết định nhờ chị Peela giúp đỡ chúng tôi sắp xếp lại đồ đạc của bố
trong lúc chị lưu lại nhà. Bố có một tủ lớn gồm nhiều ngăn kéo. Khi chúng tôi mở
từng ngăn kéo một, giở từng xấp giấy một, thì chúng tôi mới phát hiện RA rằng bố
y như chú chuột nhắt tha gom đồ về hang. Rồi chúng tôi nhìn thấy một bó gồm
thiệp, tranh vẽ và những lá thư, tất cả được cất chung với nhau – từng thứ một
mà chị Peela đã tặng bố nhiều năm qua. Tôi không bao giờ quên được ánh mắt của
chị Peela lúc bấy giờ khi chị nhìn tôi, với nước mắt lưng tròng, rồi khóc lớn,
“Bố thật sự đã quan tâm đến con, bố ơi.”</span></font></h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify"> </h2>
<h2 style="margin-left: 0in; margin-right: 0in; margin-top: 0in; margin-bottom: .0001pt" align="justify">
<font face="Arial">
<span lang="FR" style="font-size: 10pt; font-weight: 400; font-style: normal">
Chúng tôi hiểu điều đó.</span></font></h2>
</body>
</html>