“Nhìn người dân vui chúng tôi cũng vui lây”

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Đ&oacute; l&agrave; c&acirc;u n&oacute;i nằm l&ograve;ng m&agrave; c&aacute;c chiến sĩ t&igrave;nh nguyện H&agrave;nh qu&acirc;n xanh thực hiện c&ocirc;ng tr&igrave;nh &ldquo;N&acirc;ng cấp, sửa chữa 2.000 m&eacute;t đường giao th&ocirc;ng n&ocirc;ng th&ocirc;n&rdquo; mặt trận Long Thới, Nh&agrave; B&egrave;, TP.HCM thường hay bảo nhau, động vi&ecirc;n nhau, để ho&agrave;n th&agrave;nh c&ocirc;ng việc. Hơn cả một c&acirc;u n&oacute;i, đ&oacute; l&agrave; tấm l&ograve;ng của c&aacute;c bạn, c&aacute;c anh đối với người d&acirc;n, nhất l&agrave; người d&acirc;n n&ocirc;ng th&ocirc;n. Đ&oacute; như một biểu tượng của t&igrave;nh qu&acirc;n d&acirc;n m&agrave; chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh đ&atilde; để lại tr&ecirc;n những bước đường t&igrave;nh nguyện.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Chung tay x&acirc;y những con đường</strong></span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Dưới c&aacute;i lạnh của những cơn mưa bất chợt, ch&uacute;ng t&ocirc;i theo ch&acirc;n c&aacute;c anh chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh thuộc Trung Đo&agrave;n Gia Định đi n&acirc;ng cấp 100m đường thuộc tuyến hẻm 455, ấp 2, x&atilde; Long Thới, huyện Nh&agrave; B&egrave; mở đầu c&ocirc;ng tr&igrave;nh đường giao th&ocirc;ng n&ocirc;ng th&ocirc;n. Qua những con đường lớn, ch&uacute;ng t&ocirc;i men theo những con đường nhỏ, đi s&acirc;u v&agrave;o con hẻm 455, đoạn đường m&agrave; c&aacute;c anh phải thực hiện c&ocirc;ng tr&igrave;nh chỉ l&agrave; một lối m&ograve;n chật hẹp, lầy lội b&ugrave;n đất v&agrave; đầy những đoạn lượn v&ograve;ng, uốn kh&uacute;c nằm ẩn khuất sau những rặng dừa nước d&agrave;y đặc.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">H&agrave;ng ng&agrave;y, người d&acirc;n nơi đ&acirc;y vẫn cứ đi lại, sinh hoạt tr&ecirc;n con đường tạm bợ ấy. Mỗi m&ugrave;a mưa b&atilde;o, để kh&ocirc;ng bị l&uacute;n, người ta chỉ l&oacute;t th&ecirc;m những miếng đan nhỏ. Mỗi ng&agrave;y c&aacute;c cụ &ocirc;ng, cụ b&agrave;, c&aacute;c c&ocirc;, c&aacute;c b&aacute;c rồi c&aacute;c em nhỏ vẫn cứ đi&hellip; cũng kh&ocirc;ng &iacute;t lần t&eacute; ng&atilde;, kh&ocirc;ng &iacute;t lần lật xe.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trước những kh&oacute; khăn của người d&acirc;n, chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh Trung Đo&agrave;n Gia Định đ&atilde; xắn tay &aacute;o v&agrave;o, người cầm xẻng đ&agrave;o đất, người đẩy xe r&ugrave;a chở đất, người cầm dao, cầm rựa ph&aacute;t quang bụi rậm, chặt c&acirc;y l&agrave;m trụ, người đan nứa l&agrave;m v&aacute;ch chắn&hellip; Mỗi người một việc c&ugrave;ng chung tay x&acirc;y n&ecirc;n những con đường.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Bạn Kh&aacute;nh vừa đ&agrave;o đất vừa tươi cười chia sẻ với ch&uacute;ng t&ocirc;i: &ldquo;Tụi m&igrave;nh sống cực khổ quen rồi, những c&ocirc;ng việc n&agrave;y nh&igrave;n vậy th&ocirc;i chứ c&oacute; đ&aacute;ng g&igrave; đ&acirc;u. Người ta thương th&igrave; m&igrave;nh cũng phải nhiệt t&igrave;nh l&agrave;m mới được. Mấy anh em ai cũng vất vả nhưng m&agrave; ai cũng vui hết! Th&igrave; gi&uacute;p được người d&acirc;n, thấy người ta vui, m&igrave;nh cũng vui theo&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Những c&acirc;u n&oacute;i mộc mạc, ch&acirc;n chất m&agrave; thấm đẫm nghĩa t&igrave;nh. Đời qu&acirc;n nh&acirc;n&nbsp;c&oacute; nỗi vui n&agrave;o hơn tấm l&ograve;ng thương mến, tr&acirc;n trọng của người d&acirc;n. Hơn cả những con đường, c&aacute;c bạn, c&aacute;c anh đ&atilde; &ldquo;n&acirc;ng cấp&rdquo; một con đường kh&aacute;c, con đường đến với l&ograve;ng d&acirc;n.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>T&igrave;nh anh em đồng ch&iacute;, t&igrave;nh qu&acirc;n d&acirc;n</strong></span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trong gian khổ, trong lao động mới cảm nhận hết c&aacute;i t&igrave;nh m&agrave; người d&acirc;n d&agrave;nh cho chiến sĩ cũng như tấm l&ograve;ng m&agrave; mấy anh em chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh tr&acirc;n trọng cho nhau.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">T&ocirc;i c&ograve;n ấn tượng m&atilde;i, c&acirc;u n&oacute;i m&agrave; anh chỉ huy trưởng dặn d&ograve; c&aacute;c chiến sĩ: &ldquo;Ch&uacute;ng ta l&agrave;m việc th&igrave; cứ chung tay nhau m&agrave; l&agrave;m, đừng c&oacute; ph&acirc;n biệt nặng nhẹ, l&agrave;m để gi&uacute;p d&acirc;n th&ocirc;i!&rdquo;. Rồi một anh chiến sĩ c&oacute; th&acirc;n h&igrave;nh nhỏ nhắn, giọng n&oacute;i rặt miền T&acirc;y nhanh nhẹn: &ldquo;Anh ơi để em đi mua nước đ&aacute; cho mấy anh em uống khi l&agrave;m việc. Chờ tui ch&uacute;t nha mấy đồng ch&iacute;!&rdquo;. Một ch&uacute;t nghĩa t&igrave;nh thế th&ocirc;i cũng đủ để đồng đội thấy ấm l&ograve;ng.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ch&uacute;ng t&ocirc;i, những người thực hiện c&ocirc;ng t&aacute;c truyền th&ocirc;ng đ&atilde; cố quan s&aacute;t rất kĩ để theo d&otilde;i từng bộ phận thực hiện c&ocirc;ng việc. Quan s&aacute;t m&atilde;i ch&uacute;ng t&ocirc;i mới ph&aacute;t hiện c&aacute;c bạn, c&aacute;c anh ph&acirc;n c&ocirc;ng nhau l&agrave;m nhưng ai gi&uacute;p được việc g&igrave; th&igrave; gi&uacute;p việc đ&oacute;, c&ocirc;ng việc vẫn đảm bảo tiến độ được thực hiện li&ecirc;n tục, kh&ocirc;ng hề ngưng nghỉ. Thoắt thấy anh chỉ huy đang hướng dẫn đ&atilde; thấy anh v&agrave;o đ&agrave;o đất rồi đẩy xe r&ugrave;a. Chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh như kh&ocirc;ng hề ph&acirc;n biệt chỉ huy v&agrave; chiến sĩ, kh&ocirc;ng hề t&aacute;ch biệt c&aacute;i n&agrave;y l&agrave; việc của anh, c&aacute;i kia l&agrave; việc của t&ocirc;i m&agrave; tất cả l&agrave; của ch&uacute;ng ta, của anh v&agrave; của cả t&ocirc;i.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">&ldquo;Anh đ&agrave;o đất mỏi tay th&igrave; để t&ocirc;i đ&agrave;o, anh đi đẩy xe đi!&rdquo;, &ldquo;Anh mệt chưa, mệt th&igrave; nghỉ ch&uacute;t, t&ocirc;i chặt c&acirc;y v&agrave; cắm cột cho, anh cột nứa đi đỡ mệt hơn!&rdquo;, &ldquo;Mấy anh em coi chừng muỗi v&agrave; m&ugrave; mắt nh&eacute;, bị cắn l&agrave; ngứa lắm đấy!&rdquo;&hellip; Cứ như thế m&agrave; từng m&eacute;t đường được đổ đầy đất dần, nứa hai b&ecirc;n cũng được bện chặt&hellip; Trước mắt ch&uacute;ng t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&ograve;n l&agrave; một đoạn lầy lội, chật hẹp nằm ẩn khuất s&acirc;u trong những rặng dừa nước &acirc;m u, con đường được mở rộng gần 2 m&eacute;t, tr&ocirc;ng vững chắc v&agrave; s&aacute;ng sủa hơn nhiều!</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Khi mồ h&ocirc;i c&aacute;c anh rơi xuống, một chị c&aacute;c bộ Đo&agrave;n phụ tr&aacute;ch ở địa phương quay sang nh&igrave;n ch&uacute;ng t&ocirc;i: &ldquo;Chị phải l&ograve;ng c&aacute;c anh chiến sĩ mất rồi! Em nh&igrave;n k&igrave;a, c&aacute;c anh ấy khỏe v&agrave; chăm chỉ thật!&rdquo;. V&acirc;ng ch&iacute;nh ch&uacute;ng t&ocirc;i cũng đ&atilde; &ldquo;phải l&ograve;ng&rdquo; bởi c&aacute;c bạn, c&aacute;c anh chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh kh&ocirc;ng sang trọng, kh&ocirc;ng tỏa s&aacute;ng như c&aacute;c ng&ocirc;i sao nhưng c&aacute;c anh tỏa s&aacute;ng bởi những giọt mồ h&ocirc;i, c&aacute;c anh sở hữu vẻ đẹp khỏe khoắn v&agrave; ch&acirc;n thật.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Dứt lời, chị chạy mua th&ecirc;m &iacute;t đ&aacute; lạnh về cho c&aacute;c anh uống lấy sức. Người d&acirc;n trong hẻm, người th&igrave; tr&agrave;, người th&igrave; ch&ocirc;m ch&ocirc;m, người th&igrave; dưa hấu&hellip; &ldquo;mấy con tranh thủ nghỉ ngơi ch&uacute;t v&agrave;o uống nước, ăn tr&aacute;i c&acirc;y nghen!&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Đ&oacute; l&agrave; t&igrave;nh anh em đồng ch&iacute;, t&igrave;nh qu&acirc;n d&acirc;n kh&ocirc;ng bằng lời n&oacute;i m&agrave; n&oacute; được tr&acirc;n trọng g&oacute;i gh&eacute;m trong từng h&agrave;nh động, từng việc l&agrave;m. Chỉ một ch&uacute;t th&ocirc;i nhưng thật đẹp.</span></span></p> <p style="text-align:right"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Đ&Agrave;O THANH ĐỨC</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;