Nhớ lắm ngày tiếp sức tại trạm xe buýt

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trong m&agrave;n sương sớm, chiếc radio cũ k&ecirc;u lạch cạch đ&ocirc;i l&uacute;c lại ph&aacute;t l&ecirc;n &acirc;m vang của những c&acirc;u h&aacute;t &ldquo;D&ugrave; trời nắng hay mưa&hellip;ch&uacute;ng t&ocirc;i vẫn lu&ocirc;n đồng h&agrave;nh&hellip;d&ugrave; vất vả kh&oacute; khăn&hellip; nụ cười vẫn lu&ocirc;n gắn b&oacute;&hellip;&rdquo; h&ograve;a lẫn trong tiếng phanh xe gấp như &ldquo;chiếc đồng hồ b&aacute;o thức&rdquo; quen thuộc bắt đầu cho một ng&agrave;y mới tại trạm xe bu&yacute;t Bến Th&agrave;nh trong những ng&agrave;y Tiếp sức m&ugrave;a thi.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Bến Th&agrave;nh những ng&agrave;y n&agrave;y vẫn l&agrave; những &acirc;m thanh quen thuộc của d&ograve;ng người đ&oacute;n xe tại c&aacute;c trạm h&ograve;a lẫn tiếng rao h&agrave;ng của c&aacute;c c&ocirc; b&aacute;n x&ocirc;i, b&aacute;n b&aacute;nh m&igrave; c&ugrave;ng lời ch&agrave;o kh&aacute;ch của c&aacute;c b&aacute;c xe &ocirc;m nhưng điều đặc biệt xen lẫn trong đ&oacute; l&agrave; h&igrave;nh ảnh của c&aacute;c chiến sĩ Tiếp sức m&ugrave;a thi tại c&aacute;c trạm xe bu&yacute;t. V&agrave;o buổi trực, như thường lệ kh&ocirc;ng ai bảo nhau, ch&uacute;ng t&ocirc;i lại tiếp tục c&ocirc;ng việc hướng dẫn c&aacute;c tuyến xe bu&yacute;t cho h&agrave;nh kh&aacute;ch v&agrave;o trạm, với nụ cười thường trực tr&ecirc;n m&ocirc;i c&ugrave;ng sự hết l&ograve;ng, c&aacute;c chiến sĩ đ&atilde; &ldquo;tiếp sức&rdquo; kh&ocirc;ng biết bao nhi&ecirc;u l&agrave; lượt h&agrave;nh kh&aacute;ch mỗi ng&agrave;y. C&oacute; thể l&agrave; những h&agrave;nh kh&aacute;ch lớn tuổi với h&agrave;nh l&yacute; cồng kềnh được c&aacute;c bạn vận chuyển l&ecirc;n xe, c&oacute; thể l&agrave; những c&ocirc; b&aacute;c khiếm thị cần sự gi&uacute;p đỡ để v&agrave;o trạm v&agrave; cả những du kh&aacute;ch quốc tế cần hướng dẫn đường đi,&hellip;Những h&igrave;nh ảnh đẹp chất chứa sự tận t&acirc;m, nhiệt huyết ấy ho&agrave;n to&agrave;n kh&ocirc;ng lẫn đi đ&acirc;u được của tinh thần chiến sĩ t&igrave;nh nguyện nơi đ&acirc;y.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nh&igrave;n những m&agrave;u &aacute;o xanh ướt đẫm mồ h&ocirc;i v&igrave; trời nắng &iacute;t ai biết được rằng chỉ c&aacute;ch đ&acirc;y chưa đầy một tuần, ch&iacute;nh những gương mặt trẻ n&agrave;y từng thấm mệt khi v&agrave;o ca trực v&igrave; chưa quen thức sớm, từng than thở đau ch&acirc;n v&igrave; đứng suốt mấy tiếng đồng hồ tại trạm. Nhắc đến nắng c&oacute; lẽ ch&uacute;ng t&ocirc;i sẽ kh&ocirc;ng thể n&agrave;o qu&ecirc;n được c&aacute;i n&oacute;ng như thi&ecirc;u đốt giữa trưa h&egrave; S&agrave;i G&ograve;n, c&aacute;i nắng ch&aacute;y da ch&aacute;y thịt m&agrave; hằng ng&agrave;y ch&uacute;ng t&ocirc;i vẫn quen gọi l&agrave; &ldquo;nắng b&agrave; chằn&rdquo; ch&oacute;i chang như một thử th&aacute;ch m&agrave; mỗi chiến sĩ phải vượt qua. C&oacute; những l&uacute;c nắng chiếu thẳng v&agrave;o mặt trong ca trực l&uacute;c c&aacute;c bạn đang hướng dẫn cho th&iacute; sinh, ch&uacute;ng t&ocirc;i lại phải trao tận tay từng chiếc mũ, từng chai nước giải nhiệt. Nh&igrave;n c&aacute;c bạn uống vội rồi lại tiếp tục c&ocirc;ng việc trong m&agrave;u &aacute;o xanh ướt đẫm đ&ocirc;i l&uacute;c lại khoe nhau l&agrave;n da &ldquo;hai m&agrave;u&rdquo; m&agrave; thấm th&iacute;a được c&aacute;i nghĩa, c&aacute;i t&igrave;nh m&agrave; c&aacute;c bạn d&agrave;nh cho chiến dịch, hết l&ograve;ng v&igrave; th&iacute; sinh.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Đối với ch&uacute;ng t&ocirc;i, một &ldquo;đặc sản&rdquo; kh&aacute;c kh&ocirc;ng thể kh&ocirc;ng nhắc đến l&agrave; kh&oacute;i bụi. Tiếng phanh gấp của những chuyến xe bu&yacute;t tại trạm cũng l&agrave; &acirc;m thanh b&aacute;o hiệu cho những đợt kh&oacute;i bụi. Những ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đi trực, đ&oacute; lu&ocirc;n l&agrave; một nỗi &aacute;m ảnh với c&aacute;c chiến sĩ Tiếp sức m&ugrave;a thi, c&oacute; nhiều l&uacute;c kh&oacute;i bụi xộc v&agrave;o mũi v&ocirc; c&ugrave;ng kh&oacute; chịu, ch&uacute;ng t&ocirc;i chỉ c&ograve;n biết chịu trận v&agrave; ho&agrave;n th&agrave;nh ca trực. Ấy vậy m&agrave; trải qua gần hai tuần, anh em trong đội hễ kh&ocirc;ng đi trực th&igrave; lại nhớ, nhớ m&ugrave;i kh&oacute;i bụi quen thuộc ở Bến Th&agrave;nh. C&oacute; thế mới biết l&agrave;m chiến sĩ lắm gian khổ nhưng chịu khổ quen th&igrave; lại nhớ v&ocirc; c&ugrave;ng!</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Xen giữa những &ldquo;đặc sản&rdquo; quen thuộc ấy kh&ocirc;ng thể thiếu vắng những cơn mưa. S&agrave;i G&ograve;n chợt nắng chợt mưa như t&iacute;nh kh&iacute; hờn dỗi của người con g&aacute;i, những cơn mưa như tr&uacute;t nước mang theo c&aacute;i lạnh, c&aacute;i ẩm ướt chợt đổ xuống giữa trưa h&egrave; đỏ lửa. Đối với mỗi sinh vi&ecirc;n t&igrave;nh nguyện Tiếp sức m&ugrave;a thi mỗi lần trời đổ mưa l&agrave; mỗi lần ch&uacute;ng t&ocirc;i lo lắng, những l&uacute;c mưa lớn c&aacute;c bạn chiến sĩ trực tại c&aacute;c l&agrave;n xe phải nhanh ch&oacute;ng n&eacute;p m&igrave;nh s&aacute;t v&agrave;o nh&agrave; chờ của trạm, d&ugrave; l&agrave; vậy nhưng hễ khi c&oacute; h&agrave;nh kh&aacute;ch hay th&iacute; sinh kh&ocirc;ng kịp v&agrave;o trạm tr&uacute; mưa l&agrave; c&aacute;c chiến sĩ lại vội v&agrave;ng t&igrave;m d&ugrave;, &aacute;o mưa để đưa họ.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">C&oacute; đ&ocirc;i l&uacute;c t&igrave;m m&atilde;i kh&ocirc;ng thấy chiếc d&ugrave; n&agrave;o, c&aacute;c bạn vẫn nhanh ch&oacute;ng chạy ra lấy th&acirc;n m&igrave;nh che mưa cho th&iacute; sinh như thể l&agrave; ch&iacute;nh người th&acirc;n của m&igrave;nh. <span style="color:rgb(20, 24, 35)">V&agrave;o đến trạm, những c&acirc;u cảm ơn c&ugrave;ng nụ cười l&agrave;m mỗi bạn th&ecirc;m ấm l&ograve;ng giữa ng&agrave;y mưa lạnh. </span></span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="color:rgb(20, 24, 35)">Đ&oacute; cũng ch&iacute;nh l&agrave; động lực lớn nhất tiếp tục h&agrave;nh tr&igrave;nh Tiếp sức m&ugrave;a thi bởi v&igrave; ch&uacute;ng t&ocirc;i đều biết m&igrave;nh sẽ nhận được những điều qu&yacute; gi&aacute; ấy, n&oacute; c&ograve;n hơn cả một tấm giấy chứng nhận hay một bằng khen, đ&oacute; l&agrave; t&igrave;nh người ẩn trong những nụ cười v&agrave; t&igrave;nh đồng đội của những tr&aacute;i tim t&igrave;nh nguyện &ldquo;vẹn nguy&ecirc;n, trong s&aacute;ng&rdquo;&quot;.</span></span></span></p> <p style="text-align:right"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>PH&Aacute;T ĐỈNH</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;