Cậu ấy của… ngày hôm nay!

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Bữa s&aacute;ng h&ocirc;m ấy, v&agrave;o một buổi s&aacute;ng m&ugrave;a mưa đầy ẩm thấp, tớ đang co ro quấn chặt m&igrave;nh trong chiếc chăn ấm &aacute;p v&igrave; đ&acirc;y l&agrave; ng&agrave;y hiếm hoi trong h&egrave; tớ được ngủ nướng cho tới &ldquo;kh&eacute;t&rdquo;. Thế m&agrave; bị l&agrave;m phiền bởi tiếng g&otilde; cửa v&agrave;o s&aacute;ng sớm, ph&aacute; tan c&aacute;i kế hoạch buổi s&aacute;ng, tớ bực dọc mở cửa th&igrave; thấy cậu ấy đứng đ&oacute; với hai cuốn s&aacute;ch tr&ecirc;n tay. Chưa kịp hết mắt tr&ograve;n mắt dẹp v&igrave; đ&acirc;y l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n tớ thấy cậu ấy chịu dậy sớm, lại c&ograve;n cầm s&aacute;ch nữa chứ, chưa cần biết l&agrave; s&aacute;ch g&igrave; th&igrave; đ&oacute; cũng l&agrave; điều bất thường!</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Qu&aacute; bất thường!</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Tớ chưa kịp ho&agrave;n hồn, cậu ấy đ&atilde; ch&igrave;a đ&ocirc;i tay d&agrave;i ngoằng, gầy g&ograve; của m&igrave;nh ra đưa tớ xem cuốn &ldquo;Cẩm nang sinh hoạt d&atilde; ngoại&rdquo; v&agrave; &ldquo;hướng dẫn tr&ograve; chơi sinh hoạt tập thể&rdquo; v&agrave; nhờ tớ chỉ d&ugrave;m một số tr&ograve; chơi nhỏ được chỉ dạy trong đ&oacute;. Đương nhi&ecirc;n l&agrave; tớ c&oacute; thể chỉ cho cậu hết hết tất tần tật những thứ ghi trong đ&oacute; v&agrave; c&oacute; thể thao thao bất tuyệt qua tận ng&agrave;y h&ocirc;m sau v&igrave; đ&oacute; l&agrave; thế mạnh của tớ m&agrave;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">N&oacute;i thật với c&aacute;c bạn, từ trước tới giờ tớ vẫn hay được nghe c&aacute;c bạn chiến sĩ Hoa Phượng Đỏ chia sẻ rằng cứ sau mỗi m&ugrave;a chiến dịch th&igrave; c&aacute;c bạn lại thấy m&igrave;nh trưởng th&agrave;nh hơn v&agrave; thay đổi t&iacute;ch cực hơn. Tớ kh&ocirc;ng mấy tin đ&oacute; l&agrave; sự thật, tuy tớ đ&atilde; tham gia t&igrave;nh nguyện từ nhỏ nhưng với bản t&iacute;nh l&igrave; lợm v&agrave; v&ocirc; t&acirc;m th&igrave; tớ chỉ thấy sau mỗi chuyến đi tớ đen hơn, gầy c&ograve;m hơn. V&agrave; m&ugrave;a chiến dịch n&agrave;y, tớ đ&atilde; phải thay đổi suy nghĩ của m&igrave;nh khi được trực tiếp chứng kiến những thay đổi thật sự từ thằng bạn th&acirc;n của m&igrave;nh (xin được ph&eacute;p dấu t&ecirc;n). Mở đầu cho những chuỗi ng&agrave;y ngạc nhi&ecirc;n của tớ ch&iacute;nh l&agrave; c&aacute;i h&agrave;nh động bất thường m&agrave; tớ đ&atilde; kể ở tr&ecirc;n.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">C&oacute; lẽ sự thay đổi ấy ch&iacute;nh l&agrave; nhờ sau chuyến đi V&igrave; người bạn ngoại th&agrave;nh, v&igrave; thiếu qu&acirc;n số n&ecirc;n tớ đ&atilde; phải năn nỉ ỉ &ocirc;i, dụ dỗ đủ điều để bạn ấy c&oacute; thể đi chung với trường tớ trong 3 ng&agrave;y tại x&atilde; Nhuận Đức, huyện Củ Chi. V&igrave; bạn ấy đ&atilde; thẳng thừng tuy&ecirc;n bố &ldquo;Tui chả dại g&igrave; m&agrave; chạy xe đạp từ th&agrave;nh phố xuống tận Củ Chi đ&acirc;u nha!&rdquo; vậy n&ecirc;n tui đ&agrave;nh phải cho bạn ấy đi k&eacute; tr&ecirc;n xe m&aacute;y của m&igrave;nh, xe đạp của bạn ấy cho c&aacute;c chiến sĩ kh&aacute;c mượn. (Do m&igrave;nh l&agrave; &ldquo;sếp&rdquo; v&agrave; đ&atilde; c&oacute; bằng l&aacute;i n&ecirc;n được đi xe m&aacute;y để hỗ trợ chở đồ d&ugrave;m c&aacute;c chiến sĩ đ&oacute; m&agrave;). Trời nắng chang chang, bỏ lại sau lưng l&agrave; những giọt mồ h&ocirc;i ướt đẫm tr&ecirc;n lưng c&aacute;c chiến sĩ th&acirc;n y&ecirc;u của tớ, thấy c&aacute;c bạn trường kh&aacute;c lu&acirc;n phi&ecirc;n đổi xe, lần lượt chở nhau cho đỡ mệt n&ecirc;n c&oacute; lẽ bạn ấy cũng động l&ograve;ng chăng khi đ&atilde; đề nghị t&ocirc;i cho xuống xe để đổi sang đi xe đạp với một bạn kh&aacute;c.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Trong những ng&agrave;y hoạt động ở Củ Chi, bạn ấy kh&ocirc;ng một lần th&egrave;m đi tr&ecirc;n chiếc xe m&aacute;y c&agrave; t&agrave;ng của tớ nữa m&agrave; tự m&igrave;nh đạp xe đạp tham gia c&ugrave;ng c&aacute;c chiến sĩ. Tớ cứ ngỡ l&agrave; m&igrave;nh đ&atilde; l&agrave;m g&igrave; n&ecirc;n tớ để bạn ấy giận hay bạn ấy kh&ocirc;ng th&iacute;ch g&igrave; rồi. Nhưng sau n&agrave;y, ch&iacute;nh tai tớ được nghe từ miệng c&aacute;c bạn nữ trường tớ khen cậu ấy rằng &ldquo;anh ấy ga lăng với tụi em lắm chị ơi, thấy tụi em mệt l&agrave; chở liền &agrave;!&rdquo;, &ldquo;ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n th&igrave; c&ograve;n thấy bỡ ngỡ v&igrave; lạ chứ tối đ&oacute; l&agrave; em thấy anh đ&oacute; l&agrave;m quen hết được với mọi người rồi, c&ograve;n biết phụ mọi người rửa ch&eacute;n, l&agrave;m việc, v&agrave; chơi cũng hết m&igrave;nh nữa&rdquo;. Thật tớ vẫn kh&ocirc;ng thể tin được chuyện &ldquo;động trời&rdquo; n&agrave;y.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Sở dĩ tớ phải n&oacute;i l&agrave; kh&ocirc;ng thể tin được l&agrave; v&igrave; cậu ấy l&agrave; con trai một, lớn l&ecirc;n chỉ ăn rồi đi học, được ba mẹ lo lắng đầy đủ từ miếng ăn giấc ngủ. Nhưng cậu ấy kh&ocirc;ng hư hỏng như con người ta m&agrave; lại hiền qu&aacute; trời qu&aacute; đất! Hiền đến nỗi kh&ocirc;ng đi chơi v&agrave; giao lưu với ai, y như một &ldquo;con ốc&rdquo; ấy!. Tớ kh&ocirc;ng biết giải th&iacute;ch &ldquo;c&aacute;i kỳ cục&rdquo; đ&oacute; ra sao nhưng n&oacute; lại l&agrave;m cho mọi người kh&oacute; chịu, từng lời n&oacute;i v&agrave; h&agrave;nh động của cậu ấy mang đậm phong c&aacute;ch của một &ldquo;ch&agrave;ng c&ocirc;ng tử&rdquo;&nbsp; vừa &iacute;ch kỷ vừa&hellip; keo kiệt. Thậm ch&iacute; chị g&aacute;i c&ograve;n &ldquo;phớt lờ&rdquo; cậu ấy lu&ocirc;n, tớ cũng chẳng them quan t&acirc;m cậu ấy.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Vậy m&agrave; chỉ sau một m&ugrave;a h&egrave;, chẳng ai chỉ dạy, chẳng ai tr&aacute;ch m&oacute;c, bạn ấy tự biết chia sẻ c&ocirc;ng việc nh&agrave; với chị Hai m&agrave; kh&ocirc;ng một lời than thở. Chưa hết, chị ấy đ&atilde; phải thốt l&ecirc;n với tớ rằng &ldquo;Em đ&atilde; n&oacute;i g&igrave; m&agrave; n&oacute; thay đổi qu&aacute; trời hay qu&aacute; vậy?&rdquo;. Qua lời kể, tớ được biết cậu ấy hằng ng&agrave;y đang nghe những b&agrave;i nhạc về thanh ni&ecirc;n, tuổi trẻ v&agrave; t&igrave;nh nguyện, tư duy cũng t&iacute;ch cực hơn rất nhiều. Facebook của cậu ấy đ&atilde; add đầy đủ những người bạn trong chuyến đi, họ c&ugrave;ng nhau đăng những tấm h&igrave;nh kỷ niệm, c&ugrave;ng nhau tr&ograve; chuyện hằng ng&agrave;y, li&ecirc;n kết với nhau để sắp xếp đi tiếp những hoạt động chung tiếp theo. Dạo n&agrave;y, cậu ấy bớt chơi game hơn, chăm chỉ đọc s&aacute;ch hơn, d&agrave;nh thời gian ra ngo&agrave;i giao lưu với bạn b&egrave; nhiều hơn. Cậu l&ugrave;ng sục c&aacute;c th&ocirc;ng tin đăng k&yacute; đi t&igrave;nh nguyện M&ugrave;a H&egrave; Xanh v&agrave; &aacute;nh mắt đầy thất vọng khi biết trường Trung cấp nghề C&ocirc;ng nghệ H&ugrave;ng Vương của cậu kh&ocirc;ng c&oacute; tham&nbsp; gia chiến dịch.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Vậy mới thấy, từ xưa &ocirc;ng b&agrave; ta đ&atilde; n&oacute;i &ldquo;Gần mực th&igrave; đen, gần đ&egrave;n th&igrave; s&aacute;ng&rdquo; nhằm dạy con ch&aacute;u phải biết chọn bạn m&agrave; chơi, chọn m&ocirc;i trường tốt m&agrave; sống. Ph&agrave;m l&agrave; con người th&igrave; ai cũng c&oacute; những sở trường ri&ecirc;ng v&agrave; nếu chưa thể hiện th&igrave; c&oacute; lẽ l&agrave; do chưa t&igrave;m được đ&uacute;ng m&ocirc;i trường v&agrave; cơ hội m&agrave; th&ocirc;i. Chỉ một thời gian ngắn tiếp x&uacute;c với Đo&agrave;n v&agrave; c&ocirc;ng t&aacute;c t&igrave;nh nguyện, tớ đ&atilde; thấy cậu ấy l&agrave; một con người ho&agrave;n to&agrave;n kh&aacute;c. Giờ tớ thấy bạn ấy cũng c&oacute; khiếu h&agrave;i hước đấy chứ, cũng biết quan t&acirc;m đến mọi người xung quanh chứ kh&ocirc;ng v&ocirc; t&acirc;m như trước nữa, những việc l&agrave;m đều c&oacute; mục đ&iacute;ch tốt đẹp v&agrave; c&oacute; l&yacute; tưởng sống cho ri&ecirc;ng m&igrave;nh. C&oacute; lẽ trong năm năm qua tớ cũng đ&atilde; r&uacute;t được nhiều b&agrave;i học cho bản th&acirc;n v&agrave; cũng c&oacute; những thay đổi n&agrave;o đ&oacute;, c&oacute; lẽ tớ cần nh&igrave;n nhận lại một c&aacute;ch kh&aacute;ch quan hơn, để sau n&agrave;y tớ cũng sẽ truyền lại cho c&aacute;c chiến sĩ m&ugrave;a sau rằng tớ đ&atilde; được đi, được r&egrave;n luyện v&agrave; trưởng th&agrave;nh như thế n&agrave;o.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Bạn của tớ - Cậu của ng&agrave;y nay thật kh&aacute;c!</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>TIỂU VY</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;