Cậu ấy của… ngày hôm nay!

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Bữa s&aacute;ng h&ocirc;m ấy, v&agrave;o một buổi s&aacute;ng m&ugrave;a mưa đầy ẩm thấp, tớ đang co ro quấn chặt m&igrave;nh trong chiếc chăn ấm &aacute;p v&igrave; đ&acirc;y l&agrave; ng&agrave;y hiếm hoi trong h&egrave; tớ được ngủ nướng cho tới &ldquo;kh&eacute;t&rdquo;. Thế m&agrave; bị l&agrave;m phiền bởi tiếng g&otilde; cửa v&agrave;o s&aacute;ng sớm, ph&aacute; tan c&aacute;i kế hoạch buổi s&aacute;ng, tớ bực dọc mở cửa th&igrave; thấy cậu ấy đứng đ&oacute; với hai cuốn s&aacute;ch tr&ecirc;n tay. Chưa kịp hết mắt tr&ograve;n mắt dẹp v&igrave; đ&acirc;y l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n tớ thấy cậu ấy chịu dậy sớm, lại c&ograve;n cầm s&aacute;ch nữa chứ, chưa cần biết l&agrave; s&aacute;ch g&igrave; th&igrave; đ&oacute; cũng l&agrave; điều bất thường!</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Qu&aacute; bất thường!</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Tớ chưa kịp ho&agrave;n hồn, cậu ấy đ&atilde; ch&igrave;a đ&ocirc;i tay d&agrave;i ngoằng, gầy g&ograve; của m&igrave;nh ra đưa tớ xem cuốn &ldquo;Cẩm nang sinh hoạt d&atilde; ngoại&rdquo; v&agrave; &ldquo;hướng dẫn tr&ograve; chơi sinh hoạt tập thể&rdquo; v&agrave; nhờ tớ chỉ d&ugrave;m một số tr&ograve; chơi nhỏ được chỉ dạy trong đ&oacute;. Đương nhi&ecirc;n l&agrave; tớ c&oacute; thể chỉ cho cậu hết hết tất tần tật những thứ ghi trong đ&oacute; v&agrave; c&oacute; thể thao thao bất tuyệt qua tận ng&agrave;y h&ocirc;m sau v&igrave; đ&oacute; l&agrave; thế mạnh của tớ m&agrave;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">N&oacute;i thật với c&aacute;c bạn, từ trước tới giờ tớ vẫn hay được nghe c&aacute;c bạn chiến sĩ Hoa Phượng Đỏ chia sẻ rằng cứ sau mỗi m&ugrave;a chiến dịch th&igrave; c&aacute;c bạn lại thấy m&igrave;nh trưởng th&agrave;nh hơn v&agrave; thay đổi t&iacute;ch cực hơn. Tớ kh&ocirc;ng mấy tin đ&oacute; l&agrave; sự thật, tuy tớ đ&atilde; tham gia t&igrave;nh nguyện từ nhỏ nhưng với bản t&iacute;nh l&igrave; lợm v&agrave; v&ocirc; t&acirc;m th&igrave; tớ chỉ thấy sau mỗi chuyến đi tớ đen hơn, gầy c&ograve;m hơn. V&agrave; m&ugrave;a chiến dịch n&agrave;y, tớ đ&atilde; phải thay đổi suy nghĩ của m&igrave;nh khi được trực tiếp chứng kiến những thay đổi thật sự từ thằng bạn th&acirc;n của m&igrave;nh (xin được ph&eacute;p dấu t&ecirc;n). Mở đầu cho những chuỗi ng&agrave;y ngạc nhi&ecirc;n của tớ ch&iacute;nh l&agrave; c&aacute;i h&agrave;nh động bất thường m&agrave; tớ đ&atilde; kể ở tr&ecirc;n.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">C&oacute; lẽ sự thay đổi ấy ch&iacute;nh l&agrave; nhờ sau chuyến đi V&igrave; người bạn ngoại th&agrave;nh, v&igrave; thiếu qu&acirc;n số n&ecirc;n tớ đ&atilde; phải năn nỉ ỉ &ocirc;i, dụ dỗ đủ điều để bạn ấy c&oacute; thể đi chung với trường tớ trong 3 ng&agrave;y tại x&atilde; Nhuận Đức, huyện Củ Chi. V&igrave; bạn ấy đ&atilde; thẳng thừng tuy&ecirc;n bố &ldquo;Tui chả dại g&igrave; m&agrave; chạy xe đạp từ th&agrave;nh phố xuống tận Củ Chi đ&acirc;u nha!&rdquo; vậy n&ecirc;n tui đ&agrave;nh phải cho bạn ấy đi k&eacute; tr&ecirc;n xe m&aacute;y của m&igrave;nh, xe đạp của bạn ấy cho c&aacute;c chiến sĩ kh&aacute;c mượn. (Do m&igrave;nh l&agrave; &ldquo;sếp&rdquo; v&agrave; đ&atilde; c&oacute; bằng l&aacute;i n&ecirc;n được đi xe m&aacute;y để hỗ trợ chở đồ d&ugrave;m c&aacute;c chiến sĩ đ&oacute; m&agrave;). Trời nắng chang chang, bỏ lại sau lưng l&agrave; những giọt mồ h&ocirc;i ướt đẫm tr&ecirc;n lưng c&aacute;c chiến sĩ th&acirc;n y&ecirc;u của tớ, thấy c&aacute;c bạn trường kh&aacute;c lu&acirc;n phi&ecirc;n đổi xe, lần lượt chở nhau cho đỡ mệt n&ecirc;n c&oacute; lẽ bạn ấy cũng động l&ograve;ng chăng khi đ&atilde; đề nghị t&ocirc;i cho xuống xe để đổi sang đi xe đạp với một bạn kh&aacute;c.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Trong những ng&agrave;y hoạt động ở Củ Chi, bạn ấy kh&ocirc;ng một lần th&egrave;m đi tr&ecirc;n chiếc xe m&aacute;y c&agrave; t&agrave;ng của tớ nữa m&agrave; tự m&igrave;nh đạp xe đạp tham gia c&ugrave;ng c&aacute;c chiến sĩ. Tớ cứ ngỡ l&agrave; m&igrave;nh đ&atilde; l&agrave;m g&igrave; n&ecirc;n tớ để bạn ấy giận hay bạn ấy kh&ocirc;ng th&iacute;ch g&igrave; rồi. Nhưng sau n&agrave;y, ch&iacute;nh tai tớ được nghe từ miệng c&aacute;c bạn nữ trường tớ khen cậu ấy rằng &ldquo;anh ấy ga lăng với tụi em lắm chị ơi, thấy tụi em mệt l&agrave; chở liền &agrave;!&rdquo;, &ldquo;ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n th&igrave; c&ograve;n thấy bỡ ngỡ v&igrave; lạ chứ tối đ&oacute; l&agrave; em thấy anh đ&oacute; l&agrave;m quen hết được với mọi người rồi, c&ograve;n biết phụ mọi người rửa ch&eacute;n, l&agrave;m việc, v&agrave; chơi cũng hết m&igrave;nh nữa&rdquo;. Thật tớ vẫn kh&ocirc;ng thể tin được chuyện &ldquo;động trời&rdquo; n&agrave;y.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Sở dĩ tớ phải n&oacute;i l&agrave; kh&ocirc;ng thể tin được l&agrave; v&igrave; cậu ấy l&agrave; con trai một, lớn l&ecirc;n chỉ ăn rồi đi học, được ba mẹ lo lắng đầy đủ từ miếng ăn giấc ngủ. Nhưng cậu ấy kh&ocirc;ng hư hỏng như con người ta m&agrave; lại hiền qu&aacute; trời qu&aacute; đất! Hiền đến nỗi kh&ocirc;ng đi chơi v&agrave; giao lưu với ai, y như một &ldquo;con ốc&rdquo; ấy!. Tớ kh&ocirc;ng biết giải th&iacute;ch &ldquo;c&aacute;i kỳ cục&rdquo; đ&oacute; ra sao nhưng n&oacute; lại l&agrave;m cho mọi người kh&oacute; chịu, từng lời n&oacute;i v&agrave; h&agrave;nh động của cậu ấy mang đậm phong c&aacute;ch của một &ldquo;ch&agrave;ng c&ocirc;ng tử&rdquo;&nbsp; vừa &iacute;ch kỷ vừa&hellip; keo kiệt. Thậm ch&iacute; chị g&aacute;i c&ograve;n &ldquo;phớt lờ&rdquo; cậu ấy lu&ocirc;n, tớ cũng chẳng them quan t&acirc;m cậu ấy.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Vậy m&agrave; chỉ sau một m&ugrave;a h&egrave;, chẳng ai chỉ dạy, chẳng ai tr&aacute;ch m&oacute;c, bạn ấy tự biết chia sẻ c&ocirc;ng việc nh&agrave; với chị Hai m&agrave; kh&ocirc;ng một lời than thở. Chưa hết, chị ấy đ&atilde; phải thốt l&ecirc;n với tớ rằng &ldquo;Em đ&atilde; n&oacute;i g&igrave; m&agrave; n&oacute; thay đổi qu&aacute; trời hay qu&aacute; vậy?&rdquo;. Qua lời kể, tớ được biết cậu ấy hằng ng&agrave;y đang nghe những b&agrave;i nhạc về thanh ni&ecirc;n, tuổi trẻ v&agrave; t&igrave;nh nguyện, tư duy cũng t&iacute;ch cực hơn rất nhiều. Facebook của cậu ấy đ&atilde; add đầy đủ những người bạn trong chuyến đi, họ c&ugrave;ng nhau đăng những tấm h&igrave;nh kỷ niệm, c&ugrave;ng nhau tr&ograve; chuyện hằng ng&agrave;y, li&ecirc;n kết với nhau để sắp xếp đi tiếp những hoạt động chung tiếp theo. Dạo n&agrave;y, cậu ấy bớt chơi game hơn, chăm chỉ đọc s&aacute;ch hơn, d&agrave;nh thời gian ra ngo&agrave;i giao lưu với bạn b&egrave; nhiều hơn. Cậu l&ugrave;ng sục c&aacute;c th&ocirc;ng tin đăng k&yacute; đi t&igrave;nh nguyện M&ugrave;a H&egrave; Xanh v&agrave; &aacute;nh mắt đầy thất vọng khi biết trường Trung cấp nghề C&ocirc;ng nghệ H&ugrave;ng Vương của cậu kh&ocirc;ng c&oacute; tham&nbsp; gia chiến dịch.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Vậy mới thấy, từ xưa &ocirc;ng b&agrave; ta đ&atilde; n&oacute;i &ldquo;Gần mực th&igrave; đen, gần đ&egrave;n th&igrave; s&aacute;ng&rdquo; nhằm dạy con ch&aacute;u phải biết chọn bạn m&agrave; chơi, chọn m&ocirc;i trường tốt m&agrave; sống. Ph&agrave;m l&agrave; con người th&igrave; ai cũng c&oacute; những sở trường ri&ecirc;ng v&agrave; nếu chưa thể hiện th&igrave; c&oacute; lẽ l&agrave; do chưa t&igrave;m được đ&uacute;ng m&ocirc;i trường v&agrave; cơ hội m&agrave; th&ocirc;i. Chỉ một thời gian ngắn tiếp x&uacute;c với Đo&agrave;n v&agrave; c&ocirc;ng t&aacute;c t&igrave;nh nguyện, tớ đ&atilde; thấy cậu ấy l&agrave; một con người ho&agrave;n to&agrave;n kh&aacute;c. Giờ tớ thấy bạn ấy cũng c&oacute; khiếu h&agrave;i hước đấy chứ, cũng biết quan t&acirc;m đến mọi người xung quanh chứ kh&ocirc;ng v&ocirc; t&acirc;m như trước nữa, những việc l&agrave;m đều c&oacute; mục đ&iacute;ch tốt đẹp v&agrave; c&oacute; l&yacute; tưởng sống cho ri&ecirc;ng m&igrave;nh. C&oacute; lẽ trong năm năm qua tớ cũng đ&atilde; r&uacute;t được nhiều b&agrave;i học cho bản th&acirc;n v&agrave; cũng c&oacute; những thay đổi n&agrave;o đ&oacute;, c&oacute; lẽ tớ cần nh&igrave;n nhận lại một c&aacute;ch kh&aacute;ch quan hơn, để sau n&agrave;y tớ cũng sẽ truyền lại cho c&aacute;c chiến sĩ m&ugrave;a sau rằng tớ đ&atilde; được đi, được r&egrave;n luyện v&agrave; trưởng th&agrave;nh như thế n&agrave;o.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Bạn của tớ - Cậu của ng&agrave;y nay thật kh&aacute;c!</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>TIỂU VY</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-12, Ban Thường vụ Thành Đoàn đã phối hợp với Bộ Tư lệnh Thành phố, Trung đoàn Gia Định tổ chức ngày hội Thanh niên khỏe khu vực lực lượng vũ trang và hành trình “Tiếp lửa truyền thống” với chủ đề “Tự hào người chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam”.

Agile Việt Nam
;