Con đường đưa tôi đến với Đảng

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align:justify"><strong>Ng&agrave;y t&ocirc;i v&agrave;o Đảng đ&atilde; qua l&acirc;u lắm rồi nhưng t&ocirc;i vẫn c&ograve;n nhớ những kỉ niệm, những cảm x&uacute;c trong buổi lễ kết nạp.</strong></p> <p style="text-align:justify">Con đường đưa t&ocirc;i đến với Đảng cũng đơn giản, từng bước ph&aacute;t triển.</p> <p style="text-align:center"><img alt="" src="http://www.thanhdoan.hochiminhcity.gov.vn/ThanhDoan/webtd/Content/news/2020/2/33179/chu%20don.jpg" style="height:400px; width:600px" /></p> <p style="text-align:center"><span style="font-size:10px"><em>Đồng ch&iacute; Trịnh Văn Đơn ph&aacute;t biểu tại Tọa đ&agrave;m &quot;Tuổi trẻ TP. Hồ Ch&iacute; Minh sắt son niềm tin với Đảng&quot;. Ảnh: Hữu An</em></span></p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i h&igrave;nh dung, nhớ lại những diễn biến trong cuộc đời m&igrave;nh. Được sinh ra trong thời điểm đất nước c&oacute; nhiều biến động ảnh hưởng đến nhận thức v&agrave; t&acirc;m hồn t&ocirc;i như phong tr&agrave;o đấu tranh y&ecirc;u nước của Nguyễn An Ninh, cuộc Nam Kỳ khởi nghĩa v&agrave; sự th&agrave;nh c&ocirc;ng của cuộc C&aacute;ch mạng th&aacute;ng T&aacute;m.</p> <p style="text-align:justify">Nh&acirc;n d&acirc;n vui mừng ch&agrave;o đ&oacute;n ng&agrave;y độc lập. T&ocirc;i cũng phấn khởi đi vận động tổ chức thanh ni&ecirc;n v&agrave;o Hội thanh ni&ecirc;n cứu quốc của x&atilde;.</p> <p style="text-align:justify">Nhưng ch&iacute;nh quyền d&acirc;n chủ mới được th&agrave;nh lập th&igrave; thực d&acirc;n Ph&aacute;p quay trở lại đ&aacute;nh chiếm nước ta. Ch&uacute;ng khủng bố, bắt bớ, bắn giết đối với nh&acirc;n d&acirc;n v&ugrave;ng ven th&agrave;nh phố.</p> <p style="text-align:justify">Sau một lần ruồng bố, t&ocirc;i c&ugrave;ng một số đồng b&agrave;o nữa bị ch&uacute;ng bắt v&igrave; t&igrave;nh nghi l&agrave; Việt Minh. Ch&uacute;ng đưa ch&uacute;ng t&ocirc;i về giam ở đồn. Suốt đ&ecirc;m h&ocirc;m ấy ch&uacute;ng thay nhau đ&aacute;nh đập, đến s&aacute;ng h&ocirc;m sau, ch&uacute;ng t&ocirc;i mới được thả. Thấy t&ocirc;i về, mọi người trong nh&agrave; chạy ra. Nh&igrave;n tr&ecirc;n lưng t&ocirc;i c&oacute; những lằn roi chồng ch&eacute;o l&ecirc;n nhau rướm m&aacute;u, c&ocirc; t&ocirc;i lấy nước muối lau vết thương cho t&ocirc;i m&agrave; kh&ocirc;ng cầm được nước mắt. T&ocirc;i n&oacute;i:</p> <p style="text-align:justify">- Con phải đi bộ đội, ba ạ. C&oacute; c&acirc;y s&uacute;ng tr&ecirc;n tay, bất qu&aacute; mạng đổi mạng, c&ograve;n hơn tay kh&ocirc;ng đứng nh&igrave;n cảnh cha m&igrave;nh bị giặc đ&aacute;nh đập trước mắt, cũng như cảnh con bị tra khảo trước cha m&agrave; muốn cứu cũng kh&ocirc;ng cứu được.</p> <p style="text-align:justify">Mấy h&ocirc;m sau t&ocirc;i lặng lẽ l&ocirc;i ra mớ quần &aacute;o trắng hồi c&ograve;n học cấp II đen nhuộm ch&agrave;m, cho v&agrave;o giỏ bằng đệm, sẵn s&agrave;ng ra đi. Trước khi tho&aacute;t li, t&ocirc;i tr&aacute;nh kh&ocirc;ng ch&agrave;o từ biệt ai hết. T&ocirc;i c&oacute; rủ theo một số bạn b&egrave;, nhưng họ từ chối v&igrave; ho&agrave;n cảnh gia đ&igrave;nh. T&ocirc;i đ&agrave;nh một m&igrave;nh đến Ủy ban kh&aacute;ng chiến quận G&ograve; Vấp y&ecirc;u cầu giới thiệu cho t&ocirc;i v&agrave;o chi đội 6.</p> <p style="text-align:justify">Tuy mới nhập ngũ nhưng t&ocirc;i được anh em thương mến như trong một nh&agrave;. T&ocirc;i được giao nhiệm vụ mang mấy tr&aacute;i đạn mọt ch&ecirc;. Thấy c&aacute;c bạn được mang s&uacute;ng, t&ocirc;i m&ecirc; lắm, cứ theo vuốt ve c&acirc;y s&uacute;ng ho&agrave;i. T&ocirc;i quan s&aacute;t thấy anh em trong trung đội h&agrave;ng th&aacute;ng thường v&agrave;o rừng họp, nghe n&oacute;i như l&agrave; họp Đảng (Đảng chưa ra c&ocirc;ng khai). Một lần t&ocirc;i bước v&agrave;o nh&agrave;, ch&uacute; chủ nh&agrave; hỏi t&ocirc;i:</p> <p style="text-align:justify">- Sao ch&aacute;u kh&ocirc;ng đi họp với anh em &agrave;?</p> <p style="text-align:justify">- Ch&aacute;u l&agrave; l&iacute;nh mới m&agrave; ch&uacute;.</p> <p style="text-align:justify">Nh&igrave;n v&agrave;o trong nh&agrave;, t&ocirc;i thấy đồng ch&iacute; trung đội trưởng ngồi lặng thinh b&ecirc;n cạnh b&agrave;n, c&oacute; vẻ buồn trầm ng&acirc;m, kh&aacute;c với thường xuy&ecirc;n. Bản t&iacute;nh của đồng ch&iacute; ai cũng biết rất hoạt b&aacute;t, ra trận xung phong như hổ nhưng t&iacute;nh th&igrave; n&oacute;ng nảy, hơi ngang bướng một t&iacute;.</p> <p style="text-align:justify">C&acirc;u hỏi của ch&uacute; chủ nh&agrave; l&agrave;m t&ocirc;i bắt đầu suy nghĩ về Đảng. T&ocirc;i rất k&iacute;nh phục những tấm gương chiến đấu dũng cảm của c&aacute;c đảng vi&ecirc;n, lu&ocirc;n lu&ocirc;n xung phong l&ecirc;n trước, kh&ocirc;ng chần chờ, kh&ocirc;ng do dự.</p> <p style="text-align:justify">Hai năm sau, t&ocirc;i được đi học Trường qu&acirc;n ch&iacute;nh Qu&acirc;n khu 7 c&ugrave;ng một số anh em. Chỗ nằm của t&ocirc;i được bố tr&iacute; b&ecirc;n cạnh một học sinh lớn hơn t&ocirc;i đến 3-4 tuổi, c&oacute; vẻ đạo mạo nhưng hiền l&agrave;nh. T&ecirc;n anh l&agrave; Nguyễn Văn Ch&acirc;m, anh em trở n&ecirc;n th&acirc;n thiết, thường t&acirc;m sự với nhau.</p> <p style="text-align:justify">Một h&ocirc;m anh Ch&acirc;m hỏi t&ocirc;i:</p> <p style="text-align:justify">- Đi l&acirc;u như vầy, ch&uacute; c&oacute; nhớ nh&agrave; kh&ocirc;ng?</p> <p style="text-align:justify">- C&oacute; chớ. Nhưng b&acirc;y giờ c&oacute; cho t&ocirc;i trở về, t&ocirc;i kh&ocirc;ng về đ&acirc;u, v&igrave; bộ đội nay l&agrave; gia đ&igrave;nh của t&ocirc;i rồi.</p> <p style="text-align:justify">- Ch&uacute; nghĩ g&igrave; về Đảng Cộng sản? Ch&uacute; c&oacute; muốn v&agrave;o Đảng kh&ocirc;ng?</p> <p style="text-align:justify">Chương tr&igrave;nh huấn luyện qu&acirc;n sự của trường đ&atilde; xong. Trường chuẩn bị l&agrave;m lễ tốt nghiệp cho kh&oacute;a học. Anh Ch&acirc;m đến đưa t&ocirc;i tờ giấy, bảo t&ocirc;i h&atilde;y viết đơn xin v&agrave;o Đảng đi. Đến b&acirc;y giờ t&ocirc;i mới biết anh l&agrave; người số một giới thiệu cho t&ocirc;i v&agrave;o Đảng.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i mừng qu&aacute;, tay run run t&ocirc;i nắn n&oacute;t viết v&agrave; t&ocirc; đi t&ocirc; lại d&ograve;ng chữ <em>&ldquo;Đơn xin v&agrave;o Đảng</em>&rdquo;. Đến mục động cơ v&agrave;o Đảng l&agrave; g&igrave;? T&ocirc;i viết ngay: <em>&ldquo;T&ocirc;i nguyện đấu tranh cho quyền lợi của giai cấp c&ocirc;ng nh&acirc;n v&agrave; nh&acirc;n d&acirc;n lao động. T&ocirc;i nguyện chiến đấu cho d&acirc;n tộc độc lập. Ngo&agrave;i ra t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&ograve;n động cơ n&agrave;o kh&aacute;c&rdquo;.</em></p> <p style="text-align:justify">Ng&agrave;y 6 th&aacute;ng 8 năm 1948, l&agrave; ng&agrave;y đ&aacute;ng nhớ v&agrave; cũng rất quan trọng với đời t&ocirc;i, Đảng bộ Trường Qu&acirc;n ch&iacute;nh tổ chức lễ kết nạp đảng vi&ecirc;n cho số học sinh sắp ra trường. Hội trường được trang tr&iacute; nghi&ecirc;m trang, mọi người đến dự c&oacute; vẻ bận rộn kh&aacute;c với lần l&ecirc;n hội trường học tập.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i đứng trang nghi&ecirc;m trước Đảng kỳ v&agrave; ch&acirc;n dung Hồ Chủ tịch, thủ tục lễ kết nạp được th&ocirc;ng qua.</p> <p style="text-align:justify">Lời tuy&ecirc;n thệ &ldquo;Suốt đời trung th&agrave;nh với Đảng&rdquo; của t&ocirc;i, dư &acirc;m c&ograve;n vang dội trong l&ograve;ng từ ng&agrave;y đ&oacute; đến b&acirc;y giờ t&ocirc;i c&ograve;n giữ m&atilde;i. Giấc mơ của t&ocirc;i đ&atilde; th&agrave;nh sự thật. Cuộc sống v&agrave; cuộc chiến đấu của t&ocirc;i h&ocirc;m nay c&oacute; th&ecirc;m &yacute; nghĩa, c&oacute; mục đ&iacute;ch r&otilde; r&agrave;ng. T&ocirc;i sung sướng muốn c&ugrave;ng chia sẻ với mọi người.</p> <p style="text-align:justify">Lập tức t&ocirc;i viết thơ về cho gia đ&igrave;nh: <em>&ldquo;Ng&agrave;y con đi bộ đội, l&ograve;ng mang theo một mối hận th&ugrave; v&igrave; giặc Ph&aacute;p m&agrave; gia đ&igrave;nh m&igrave;nh phải ly t&aacute;n. Nay con l&agrave; một Đảng vi&ecirc;n lại mang th&ecirc;m một mối hận th&ugrave; nữa l&agrave; th&ugrave; giặc Ph&aacute;p cướp nước. D&ugrave; con c&oacute; hi sinh, ng&atilde; xuống như bao người kh&aacute;c th&igrave; ba m&aacute; đừng buồn m&agrave; tự h&agrave;o v&igrave; con đ&atilde; g&oacute;p phần xương m&aacute;u để bảo vệ Tổ quốc.&rdquo;</em></p> <p style="text-align:justify">Thơ viết đi nhưng chờ ho&agrave;i kh&ocirc;ng được trả lời. Biết đ&acirc;u thơ kh&ocirc;ng đến nh&agrave;.</p> <p style="text-align:justify">Thời gian nặng nề tr&ocirc;i qua. Cuộc kh&aacute;ng chiến chưa chấm dứt, Mỹ đ&atilde; nhảy v&agrave;o thay Ph&aacute;p. Ta dốc to&agrave;n lực về sức người, sức của quyết đ&aacute;nh cho Mỹ c&uacute;t.</p> <p style="text-align:justify">Sau Đại thắng m&ugrave;a Xu&acirc;n năm 1975, t&ocirc;i được trở về qu&ecirc; hương sum họp gia đ&igrave;nh. Buổi gặp gỡ đầy x&uacute;c động. T&ocirc;i xin cảm ơn tất cả, tất cả mọi người đ&atilde; d&agrave;nh cho t&ocirc;i cu&ocirc;c gặp gỡ tuyệt vời n&agrave;y. C&ocirc; em g&aacute;i kể lại cho t&ocirc;i nghe về bức thơ viết đi mấy mươi năm về trước.</p> <p style="text-align:justify">&ldquo;Mọi người rất vui mừng khi nhận được thơ anh. Ba cầm bức thơ nhưng x&uacute;c động qu&aacute; kh&ocirc;ng đọc được. Ba đưa cho em, nước mắt của em cũng gi&agrave;n giụa. Sau một ph&uacute;t b&igrave;nh t&acirc;m, em mới đọc hết bức thơ. Ba bảo khi n&agrave;o viết thơ cho anh, nhớ viết th&ecirc;m &ldquo;cả gia đ&igrave;nh đều rất tự h&agrave;o về anh của con&rdquo;. Em c&oacute; viết thơ cho anh, nhưng thơ ra miền Bắc kh&ocirc;ng gởi được&rdquo;.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i lẩm bẩm nhắc lại c&acirc;u <em><strong>&ldquo;Cả gia đ&igrave;nh đều rất tự h&agrave;o về anh&rdquo;</strong></em>.</p> <p style="text-align:right"><strong>TRỊNH VĂN ĐƠN</strong></p> <p style="text-align:right"><em>Huy hiệu 70 năm tuổi Đảng</em></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;