Con đường đưa tôi đến với Đảng

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align:justify"><strong>Ng&agrave;y t&ocirc;i v&agrave;o Đảng đ&atilde; qua l&acirc;u lắm rồi nhưng t&ocirc;i vẫn c&ograve;n nhớ những kỉ niệm, những cảm x&uacute;c trong buổi lễ kết nạp.</strong></p> <p style="text-align:justify">Con đường đưa t&ocirc;i đến với Đảng cũng đơn giản, từng bước ph&aacute;t triển.</p> <p style="text-align:center"><img alt="" src="http://www.thanhdoan.hochiminhcity.gov.vn/ThanhDoan/webtd/Content/news/2020/2/33179/chu%20don.jpg" style="height:400px; width:600px" /></p> <p style="text-align:center"><span style="font-size:10px"><em>Đồng ch&iacute; Trịnh Văn Đơn ph&aacute;t biểu tại Tọa đ&agrave;m &quot;Tuổi trẻ TP. Hồ Ch&iacute; Minh sắt son niềm tin với Đảng&quot;. Ảnh: Hữu An</em></span></p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i h&igrave;nh dung, nhớ lại những diễn biến trong cuộc đời m&igrave;nh. Được sinh ra trong thời điểm đất nước c&oacute; nhiều biến động ảnh hưởng đến nhận thức v&agrave; t&acirc;m hồn t&ocirc;i như phong tr&agrave;o đấu tranh y&ecirc;u nước của Nguyễn An Ninh, cuộc Nam Kỳ khởi nghĩa v&agrave; sự th&agrave;nh c&ocirc;ng của cuộc C&aacute;ch mạng th&aacute;ng T&aacute;m.</p> <p style="text-align:justify">Nh&acirc;n d&acirc;n vui mừng ch&agrave;o đ&oacute;n ng&agrave;y độc lập. T&ocirc;i cũng phấn khởi đi vận động tổ chức thanh ni&ecirc;n v&agrave;o Hội thanh ni&ecirc;n cứu quốc của x&atilde;.</p> <p style="text-align:justify">Nhưng ch&iacute;nh quyền d&acirc;n chủ mới được th&agrave;nh lập th&igrave; thực d&acirc;n Ph&aacute;p quay trở lại đ&aacute;nh chiếm nước ta. Ch&uacute;ng khủng bố, bắt bớ, bắn giết đối với nh&acirc;n d&acirc;n v&ugrave;ng ven th&agrave;nh phố.</p> <p style="text-align:justify">Sau một lần ruồng bố, t&ocirc;i c&ugrave;ng một số đồng b&agrave;o nữa bị ch&uacute;ng bắt v&igrave; t&igrave;nh nghi l&agrave; Việt Minh. Ch&uacute;ng đưa ch&uacute;ng t&ocirc;i về giam ở đồn. Suốt đ&ecirc;m h&ocirc;m ấy ch&uacute;ng thay nhau đ&aacute;nh đập, đến s&aacute;ng h&ocirc;m sau, ch&uacute;ng t&ocirc;i mới được thả. Thấy t&ocirc;i về, mọi người trong nh&agrave; chạy ra. Nh&igrave;n tr&ecirc;n lưng t&ocirc;i c&oacute; những lằn roi chồng ch&eacute;o l&ecirc;n nhau rướm m&aacute;u, c&ocirc; t&ocirc;i lấy nước muối lau vết thương cho t&ocirc;i m&agrave; kh&ocirc;ng cầm được nước mắt. T&ocirc;i n&oacute;i:</p> <p style="text-align:justify">- Con phải đi bộ đội, ba ạ. C&oacute; c&acirc;y s&uacute;ng tr&ecirc;n tay, bất qu&aacute; mạng đổi mạng, c&ograve;n hơn tay kh&ocirc;ng đứng nh&igrave;n cảnh cha m&igrave;nh bị giặc đ&aacute;nh đập trước mắt, cũng như cảnh con bị tra khảo trước cha m&agrave; muốn cứu cũng kh&ocirc;ng cứu được.</p> <p style="text-align:justify">Mấy h&ocirc;m sau t&ocirc;i lặng lẽ l&ocirc;i ra mớ quần &aacute;o trắng hồi c&ograve;n học cấp II đen nhuộm ch&agrave;m, cho v&agrave;o giỏ bằng đệm, sẵn s&agrave;ng ra đi. Trước khi tho&aacute;t li, t&ocirc;i tr&aacute;nh kh&ocirc;ng ch&agrave;o từ biệt ai hết. T&ocirc;i c&oacute; rủ theo một số bạn b&egrave;, nhưng họ từ chối v&igrave; ho&agrave;n cảnh gia đ&igrave;nh. T&ocirc;i đ&agrave;nh một m&igrave;nh đến Ủy ban kh&aacute;ng chiến quận G&ograve; Vấp y&ecirc;u cầu giới thiệu cho t&ocirc;i v&agrave;o chi đội 6.</p> <p style="text-align:justify">Tuy mới nhập ngũ nhưng t&ocirc;i được anh em thương mến như trong một nh&agrave;. T&ocirc;i được giao nhiệm vụ mang mấy tr&aacute;i đạn mọt ch&ecirc;. Thấy c&aacute;c bạn được mang s&uacute;ng, t&ocirc;i m&ecirc; lắm, cứ theo vuốt ve c&acirc;y s&uacute;ng ho&agrave;i. T&ocirc;i quan s&aacute;t thấy anh em trong trung đội h&agrave;ng th&aacute;ng thường v&agrave;o rừng họp, nghe n&oacute;i như l&agrave; họp Đảng (Đảng chưa ra c&ocirc;ng khai). Một lần t&ocirc;i bước v&agrave;o nh&agrave;, ch&uacute; chủ nh&agrave; hỏi t&ocirc;i:</p> <p style="text-align:justify">- Sao ch&aacute;u kh&ocirc;ng đi họp với anh em &agrave;?</p> <p style="text-align:justify">- Ch&aacute;u l&agrave; l&iacute;nh mới m&agrave; ch&uacute;.</p> <p style="text-align:justify">Nh&igrave;n v&agrave;o trong nh&agrave;, t&ocirc;i thấy đồng ch&iacute; trung đội trưởng ngồi lặng thinh b&ecirc;n cạnh b&agrave;n, c&oacute; vẻ buồn trầm ng&acirc;m, kh&aacute;c với thường xuy&ecirc;n. Bản t&iacute;nh của đồng ch&iacute; ai cũng biết rất hoạt b&aacute;t, ra trận xung phong như hổ nhưng t&iacute;nh th&igrave; n&oacute;ng nảy, hơi ngang bướng một t&iacute;.</p> <p style="text-align:justify">C&acirc;u hỏi của ch&uacute; chủ nh&agrave; l&agrave;m t&ocirc;i bắt đầu suy nghĩ về Đảng. T&ocirc;i rất k&iacute;nh phục những tấm gương chiến đấu dũng cảm của c&aacute;c đảng vi&ecirc;n, lu&ocirc;n lu&ocirc;n xung phong l&ecirc;n trước, kh&ocirc;ng chần chờ, kh&ocirc;ng do dự.</p> <p style="text-align:justify">Hai năm sau, t&ocirc;i được đi học Trường qu&acirc;n ch&iacute;nh Qu&acirc;n khu 7 c&ugrave;ng một số anh em. Chỗ nằm của t&ocirc;i được bố tr&iacute; b&ecirc;n cạnh một học sinh lớn hơn t&ocirc;i đến 3-4 tuổi, c&oacute; vẻ đạo mạo nhưng hiền l&agrave;nh. T&ecirc;n anh l&agrave; Nguyễn Văn Ch&acirc;m, anh em trở n&ecirc;n th&acirc;n thiết, thường t&acirc;m sự với nhau.</p> <p style="text-align:justify">Một h&ocirc;m anh Ch&acirc;m hỏi t&ocirc;i:</p> <p style="text-align:justify">- Đi l&acirc;u như vầy, ch&uacute; c&oacute; nhớ nh&agrave; kh&ocirc;ng?</p> <p style="text-align:justify">- C&oacute; chớ. Nhưng b&acirc;y giờ c&oacute; cho t&ocirc;i trở về, t&ocirc;i kh&ocirc;ng về đ&acirc;u, v&igrave; bộ đội nay l&agrave; gia đ&igrave;nh của t&ocirc;i rồi.</p> <p style="text-align:justify">- Ch&uacute; nghĩ g&igrave; về Đảng Cộng sản? Ch&uacute; c&oacute; muốn v&agrave;o Đảng kh&ocirc;ng?</p> <p style="text-align:justify">Chương tr&igrave;nh huấn luyện qu&acirc;n sự của trường đ&atilde; xong. Trường chuẩn bị l&agrave;m lễ tốt nghiệp cho kh&oacute;a học. Anh Ch&acirc;m đến đưa t&ocirc;i tờ giấy, bảo t&ocirc;i h&atilde;y viết đơn xin v&agrave;o Đảng đi. Đến b&acirc;y giờ t&ocirc;i mới biết anh l&agrave; người số một giới thiệu cho t&ocirc;i v&agrave;o Đảng.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i mừng qu&aacute;, tay run run t&ocirc;i nắn n&oacute;t viết v&agrave; t&ocirc; đi t&ocirc; lại d&ograve;ng chữ <em>&ldquo;Đơn xin v&agrave;o Đảng</em>&rdquo;. Đến mục động cơ v&agrave;o Đảng l&agrave; g&igrave;? T&ocirc;i viết ngay: <em>&ldquo;T&ocirc;i nguyện đấu tranh cho quyền lợi của giai cấp c&ocirc;ng nh&acirc;n v&agrave; nh&acirc;n d&acirc;n lao động. T&ocirc;i nguyện chiến đấu cho d&acirc;n tộc độc lập. Ngo&agrave;i ra t&ocirc;i kh&ocirc;ng c&ograve;n động cơ n&agrave;o kh&aacute;c&rdquo;.</em></p> <p style="text-align:justify">Ng&agrave;y 6 th&aacute;ng 8 năm 1948, l&agrave; ng&agrave;y đ&aacute;ng nhớ v&agrave; cũng rất quan trọng với đời t&ocirc;i, Đảng bộ Trường Qu&acirc;n ch&iacute;nh tổ chức lễ kết nạp đảng vi&ecirc;n cho số học sinh sắp ra trường. Hội trường được trang tr&iacute; nghi&ecirc;m trang, mọi người đến dự c&oacute; vẻ bận rộn kh&aacute;c với lần l&ecirc;n hội trường học tập.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i đứng trang nghi&ecirc;m trước Đảng kỳ v&agrave; ch&acirc;n dung Hồ Chủ tịch, thủ tục lễ kết nạp được th&ocirc;ng qua.</p> <p style="text-align:justify">Lời tuy&ecirc;n thệ &ldquo;Suốt đời trung th&agrave;nh với Đảng&rdquo; của t&ocirc;i, dư &acirc;m c&ograve;n vang dội trong l&ograve;ng từ ng&agrave;y đ&oacute; đến b&acirc;y giờ t&ocirc;i c&ograve;n giữ m&atilde;i. Giấc mơ của t&ocirc;i đ&atilde; th&agrave;nh sự thật. Cuộc sống v&agrave; cuộc chiến đấu của t&ocirc;i h&ocirc;m nay c&oacute; th&ecirc;m &yacute; nghĩa, c&oacute; mục đ&iacute;ch r&otilde; r&agrave;ng. T&ocirc;i sung sướng muốn c&ugrave;ng chia sẻ với mọi người.</p> <p style="text-align:justify">Lập tức t&ocirc;i viết thơ về cho gia đ&igrave;nh: <em>&ldquo;Ng&agrave;y con đi bộ đội, l&ograve;ng mang theo một mối hận th&ugrave; v&igrave; giặc Ph&aacute;p m&agrave; gia đ&igrave;nh m&igrave;nh phải ly t&aacute;n. Nay con l&agrave; một Đảng vi&ecirc;n lại mang th&ecirc;m một mối hận th&ugrave; nữa l&agrave; th&ugrave; giặc Ph&aacute;p cướp nước. D&ugrave; con c&oacute; hi sinh, ng&atilde; xuống như bao người kh&aacute;c th&igrave; ba m&aacute; đừng buồn m&agrave; tự h&agrave;o v&igrave; con đ&atilde; g&oacute;p phần xương m&aacute;u để bảo vệ Tổ quốc.&rdquo;</em></p> <p style="text-align:justify">Thơ viết đi nhưng chờ ho&agrave;i kh&ocirc;ng được trả lời. Biết đ&acirc;u thơ kh&ocirc;ng đến nh&agrave;.</p> <p style="text-align:justify">Thời gian nặng nề tr&ocirc;i qua. Cuộc kh&aacute;ng chiến chưa chấm dứt, Mỹ đ&atilde; nhảy v&agrave;o thay Ph&aacute;p. Ta dốc to&agrave;n lực về sức người, sức của quyết đ&aacute;nh cho Mỹ c&uacute;t.</p> <p style="text-align:justify">Sau Đại thắng m&ugrave;a Xu&acirc;n năm 1975, t&ocirc;i được trở về qu&ecirc; hương sum họp gia đ&igrave;nh. Buổi gặp gỡ đầy x&uacute;c động. T&ocirc;i xin cảm ơn tất cả, tất cả mọi người đ&atilde; d&agrave;nh cho t&ocirc;i cu&ocirc;c gặp gỡ tuyệt vời n&agrave;y. C&ocirc; em g&aacute;i kể lại cho t&ocirc;i nghe về bức thơ viết đi mấy mươi năm về trước.</p> <p style="text-align:justify">&ldquo;Mọi người rất vui mừng khi nhận được thơ anh. Ba cầm bức thơ nhưng x&uacute;c động qu&aacute; kh&ocirc;ng đọc được. Ba đưa cho em, nước mắt của em cũng gi&agrave;n giụa. Sau một ph&uacute;t b&igrave;nh t&acirc;m, em mới đọc hết bức thơ. Ba bảo khi n&agrave;o viết thơ cho anh, nhớ viết th&ecirc;m &ldquo;cả gia đ&igrave;nh đều rất tự h&agrave;o về anh của con&rdquo;. Em c&oacute; viết thơ cho anh, nhưng thơ ra miền Bắc kh&ocirc;ng gởi được&rdquo;.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i lẩm bẩm nhắc lại c&acirc;u <em><strong>&ldquo;Cả gia đ&igrave;nh đều rất tự h&agrave;o về anh&rdquo;</strong></em>.</p> <p style="text-align:right"><strong>TRỊNH VĂN ĐƠN</strong></p> <p style="text-align:right"><em>Huy hiệu 70 năm tuổi Đảng</em></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-12, Ban Thường vụ Thành Đoàn đã phối hợp với Bộ Tư lệnh Thành phố, Trung đoàn Gia Định tổ chức ngày hội Thanh niên khỏe khu vực lực lượng vũ trang và hành trình “Tiếp lửa truyền thống” với chủ đề “Tự hào người chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam”.

Agile Việt Nam
;