<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>New Page 1</title>
</head>
<body>
<p align="justify"><b><font face="Arial" size="2">Bài dự thi "Thư gởi Đại hội Đoàn"</font></b></p>
<p align="center"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF">Sao không có những "Ngày Thanh niên"?</font></b></p>
<div style="float: right; width: 141px; height: 19px">
<table border="0" cellpadding="0" cellspacing="0" width="100%" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="toi%20uoc%20gi%20ban%20gan%20gui%20toi%20hon.jpg" width="200" height="140"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Trong Tháng
thanh niên, tiêu điểm nổi bật mang đầy ấn tượng nhất, theo tôi đó là buổi đối
thoại trực tuyến với vị lãnh đạo cao nhất
Nhà nước. Nhân dịp này, tôi, rất phấn khởi và cũng đặt một vài vấn đề, để
đề đạt với Chủ tịch nước có nên chăng, tăng cường thêm quyền hạn, chức năng cho
Đoàn, không hạn hẹp, khuôn mẫu, như hiện nay chỉ ở vai trò đoàn thể, vì không
hoàn toàn
chủ động, nên đôi lúc làm giảm đi sức bật của phong trào.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Cơ sở Đoàn, ở đâu cũng có, nhưng không
hiểu sao vận động, tranh thủ để có được cơ hội làm kinh tế, nhằm lấy thu bù chi,
giảm gánh nặng ngân sách cho Nhà nước, Đoàn không sao vượt qua khỏi ngưỡng cửa
của tư nhân, đơn cử việc giữ xe từ cơ quan, trường học, bệnh viện, đường phố,
làm sao để thấy được chiếc áo xanh "Thanh niên Việt Nam" đảm nhận, chẳng lẽ
thặng dư, lợi ích tài chánh lại vượt qua một giá trị luôn gây một ấn tượng đẹp
trong cộng đồng xã hội, kể cả khách nước ngoài. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Tôi không còn độ tuổi để hoạt động, sinh
hoạt Đoàn, nhưng nhớ lại
những năm tháng trãi mình trên các nông trường, rồi cho đến chiến trường là thấy
ngất ngây niềm tự hào. Ngày ấy đồng phục thô sơ, phương tiện thiếu thốn, nhưng
chẳng hề nghèo ý chí, và giá trị sống, luôn hiện hữu thường trực những nét yêu
thương, trìu mến nhất của tuổi thanh xuân, tôi không hoài cổ như Bà Huyện Thanh
Quan "một mãnh tình riêng ta với ta", mà đó là mãnh tình chung trong đồng đội,
trong cộng đồng xã hội. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Một trách nhiệm chung, tìm trong hiện tại chỉ có được
từ "Mùa hè xanh", nhưng sao chỉ có một mùa hè xanh, tháng thanh niên, mà lại
không có những <b>"Ngày thanh niên".</b> Đoàn cần khởi đầu bằng một việc làm ý nghĩa nhất, dù là nhỏ
nhoi, chẳng hạn một ngày không thuốc lá, không bia rượu, và không có mặt ở điểm
kinh doanh Internet cùng những tụ điểm vui chơi vô bổ, mong ước này gõ cửa nơi
đâu? Tôi tin chắc Đoàn có đủ bản lĩnh để thực hiện, kể
cả việc cung ứng xuất khẩu lao động, phạm vi thư này tôi xin phép được không bàn
đến thanh niên tri thức, mà đặt vấn đề với Đoàn về số thanh niên lao động tự do,
diện nhập cư, đại đa số còn xa lạ, ngỡ ngàng về Đoàn quá!!! Họ cần được quan tâm
nhiều hơn nữa, hãy đồng hành, hội nhập và chia sẻ cùng họ, tạo cho họ vươn lên
để nắm bắt cơ hội, định hướng lại cuộc sống,
khó khăn đấy, nhưng không phải không làm
được. Đoàn nghĩ gì, cảm nhận ra sao, và có phương hướng gì để chuyển hóa
địa bàn và con người? Dạo quanh đường phố có tiếng là "điểm nóng" vẫn còn không
ít trẻ bụi đời ngủ vật vờ, những cô gái lỡ lầm ẩn mình sau gốc cây, họ còn trẻ
quá!! Họ cần gì? Có lẽ Đoàn biết và mong sao Đoàn đừng cho rằng đó không phải là
chức năng của mình.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Mong sao
xã hội ngày một tốt đẹp hơn, mà sự cống hiến của Đoàn chắc chắn là một yếu tố
vững bền nhằm khẳng định vai trò, vị trí hậu bị tin yêu của Đảng trên con đường
hội nhập và phát triển đất nước.</font></p>
<p align="right"><b><font face="Arial" size="2">Nguyễn Văn Long</font></b></p>
</body>
</html>