<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>ĐH Nông lâm</title>
</head>
<body>
<p align="center"><font color="#0000FF" face="Arial" size="2"><b>ĐH Nông lâm:
Đem niềm vui về thôn núi</b></font></p>
<div style="float: right; width: 105px; height: 21px">
<table border="0" style="border-collapse: collapse" width="100%" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="DH%20nong%20lam.jpg" width="220" height="161"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Vượt chặng đường hơn ngàn km từ
TP.HCM đến miền đất đá sỏi Sơn Hòa (Phú Yên), trước mặt các bạn SVTN ĐH Nông Lâm
là núi, sau là núi, bên phải là núi, bên trái cũng là núi. Đất bạc màu chỉ trồng
được mỗi cây mía. Trẻ con địu nhau đi chăn trâu, quần áo rách tươm, vàng ố.
</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đây là lần đầu tiên sinh viên
trường ĐH Nông Lâm đi tình nguyện ở địa bàn này nên bạn nào cũng bất ngờ trước
những cảnh tượng trước mắt. Những ngày đầu, tất cả thật khó khăn. Người dân ở
nay lạ lẫm với màu áo xanh tình nguyện, lạ lẫm với sự giúp đỡ. Thế nhưng bằng sự
thân thiện, vui vẻ và thật lòng, các bạn sinh viên đã chiếm được tình cảm của bà
con sau một tuần đầu tiên. Trẻ con ở đây đã không bỏ chạy khi thấy các anh, chị
sinh viên nữa. Chúng đã tíu tít vây quanh các anh chị, chăm chú lắng nghe các
anh, chị áo xanh kể chuyện, dạy hát, rồi cả dạy chữ. Vui nhất là cả bọn được các
anh chị tình nguyện tặng bút, tập và cả nón “ để cho cái đầu không cảm nắng”.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Sau những giờ đi chăn trâu, nhặt
phân trâu, niềm vui sướng của lũ trẻ lúc này là được học với các anh, chị trường
Nông Lâm. Lại Thị Nhung (SV năm 3) ân cần cầm tay từng em để tập viết. Phần
thưởng mà Nhung nhận lại từ các em là những nụ cười và những bó hoa dại mới hái
ngoài bìa rừng. Thương nhất là nhiều em không được gia đình làm giấy khai sinh
nên không được đến trường. Các bạn sinh viên phối hợp với xã, đến từng nhà để
làm giấy khai sinh cho các em để năm sau, các bé có thể đến trường. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Có lẽ chưa bao giờ, các thôn nơi
miền núi xã Sơn Hội lại vui như thế. Anh cán bộ xã - Nguyễn Văn Tây, hớn hở:
“Chưa bao giờ có ai làm cho xã nhiều đến thế như các bạn sinh viên tình nguyện.
Nào là làm nhà, dạy học, chiếu phim, cắt tóc… Sinh viên đi đến đâu, cái thôn,
cái xã được vui, được sướng đến ấy…”<br>
<br>
Buổi sáng, các chiến sĩ tình nguyện hết đi chặt cây, trét đất làm nhà, lại đi
lắp điện cho bà con. Thế là cả thôn vài căn nhà tạm bợ đã được xóa, điện sáng
khắp. Mọi chi phí, công sức xây dựng đều do các bạn sinh viên tự lo cả. Bà con
ngỡ ngàng mà nói với nhau: Ở đâu trên trời rớt xuống mà có lũ nhỏ tốt thế. Hết
giúp việc này, đến giúp việc kia. Chuyện xưa nay chưa hề có ở cái thôn này. Còn
trẻ con cười tít mắt khi được các anh chị dạy, lại được chơi nhiều trò chơi thú
vị. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Buổi tối là lúc cả làng vui nhất.
Đội lân sinh viên đi khắp thôn phát quà cho người lớn, phát lồng đèn cho trẻ
con. Lân đi đến đâu, lũ trẻ nườm nượp theo đến đó. Chưa đến rằm tháng Tám, nhưng
với lũ trẻ ở đây, bây giờ còn vui hơn cả hội. Những đêm chiếu phim lưu động tuy
cực mà vui. Dù cho mưa gió nhưng cả đội tình nguyện vẫn làm việc hăng say. Và
với bà con ở các thôn nơi đây, những ngày này là những hội, những ngày vui lớn.</font></p>
<p align="right"><b><font face="Arial" size="2">KIM TUYẾN</font></b></p>
</body>
</html>