<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Vui cùng chiến dịch</title>
</head>
<body>
<p align="center"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF">Vui cùng chiến
dịch</font></b></p>
<div style="float: right; width: 88px; height: 21px">
<table border="0" cellspacing="0" width="100%" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="vui%20cung%20chien%20dich.jpg" width="220" height="165"></td>
</tr>
</table>
</div>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2"><b>Thăm chiến sĩ, quà nào đắt
hàng nhất?</b> </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Mì gói và đậu đường để nấu chè.
Aám lòng chiến sĩ, còn gì bằng?<br>
<br>
<b>Chiến sĩ được ai mê nhất?</b> </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Câu trả lời là “Ai cũng mê!”.
Nhưng mê nhất là… con nít. Vì đi đâu các chiến sĩ MHX cũng được các em vây quanh,
và săn sóc nhiệt tình. Một chiến sĩ kể: lúc mới xuống mặt trận chưa quen thức
dậy sớm vào buổi sáng, mới mở mắt ra đã thấy các em thiếu nhi ngồi ở đâu giường
nhìn cô… ngủ, giật mình thức dậy, đồng hồ mới có 6g00 sáng, vậy mà các em đã đi
học, đến lớp chưa thấy cô nên đi tìm…<br>
<br>
<b>Bài thơ nào độc đáo nhất? </b></font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Bài thơ tựa đề “Cảm xúc” của bạn
Phan Đỗ Thanh Thủy (ĐH Ngân hàng, ấp Cây Đa, Tây Ninh) gửi về cho Ban biên tập
Tình nguyện Hè’07 dài có 6 trang, 92 dòng, 467 từ. Rất tiếc là đất bản tin có
hạn, không trình làng bài thơ cho độc giả được.<br>
<br>
<b>Trường nào có số lượng tin, bài cộng tác với bản tin nhiều nhất? </b></font>
</p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Trường Học viện Hành chính quốc
gia. Trung bình một tuần Ban biên tập nhận có khoảng 10 cái mail tin, bài, hình
ảnh của các bạn hà!<br>
<br>
<b>Chiến sĩ bị thương nhiều nhất? </b></font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đó là chiến sĩ Nguyễn Thị Trâm
Chi (K11H – Khoa Mỹ thuật Công nghiệp, ĐH Văn Lang). Chỉ trong vòng 1 tuần, Chi
đã phải mang 3 vết thương. Đầu tiên là vết thâm bầm, trầy xước khiến tay bị trặt
do trợt thành giếng. Hôm sau, trong lúc làm đường, Chi bị xẻng “xúc” vào chân.
Đi cà nhắc nhưng Chi nhất quyết không chịu ngồi nhà dưỡng thương, cứ luôn miệng
bảo “Không sao”. Hôm phát quang bụi rậm ven đường đi, nữ chiến sĩ này cứ xông
vào những bụi rậm nhất, cao nhất. Thế là “phập”, một con ong bay ra cắm chiếc
vòi độc vào bả vai, bắp tay sưng vù. Đến lúc ấy, chiến sĩ này mới chịu trở về
nhà nghỉ ngơi. <br>
(Hình: Ong chích Trâm Chi nè, đau muốn chết, vậy mà còn chụp hình???)<br>
<br>
<b>Chiến sĩ “mát tay” nhất? </b></font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đó là biệt hiệu mà các chiến sĩ
ĐH GTVT TP.HCM phong cho chiến sĩ Nguyễn Thị Ngọc Mai (ĐH Văn Lang). Tại xã Vĩnh
Hòa Hưng Nam, Gò Quao, Kiên Giang có 13 chiến sĩ ĐH GTVT TP.HCM đóng quân, trong
đó có 2 nữ. Xong tuần đầu tiên, 2 nữ chiến sĩ này lần lượt bị sốt cao phải nằm ở
trạm xá. Biết các bạn nam khó có thể chăm sóc chu toàn cho nữ, nhất là với bệnh
sốt cần được lau mình liên tục, Ngọc Mai đã xung phong đi chăm sóc chiến sĩ bạn.
Quen hơi, hôm sau các nữ “bệnh nhân” này chỉ đòi mỗi Mai lau mình. <br>
<br>
<b>Chiến sĩ… mặc đồ “tiết kiệm” nhất? </b></font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Danh hiệu này thuộc về một chiến
sĩ ĐH KHTN tại mặt trận xã Tân Lập (dấu tên nhé, theo đề nghị của đương sự). Các
bạn có tin không? Chiến sĩ ta đã trãi qua một mùa chiến dịch chỉ với… một cái
quần! Với phương thức ngày mặc đêm giặt, với một cái lịch cực kỳ họp lý "2-4-6"
mặc còn "3-5-7" đem giặt.</font></p>
<p align="right"><font face="Arial" size="2"><b>(Tổng hợp)</b></font></p>
</body>
</html>