<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Đừng đánh mất một phần cuộc sống</title>
</head>
<body>
<p align="center" style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"><b>
<font face="Arial" size="2" color="#0000FF">
<span id="lbHeadline" class="story_headline">Đừng đánh mất một phần cuộc sống</span></font></b></p>
<p align="center" style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"> </p>
<table align="left" border="0" cellpadding="3" cellspacing="0" width="1" id="table1">
<tr>
<td align="left">
<p align="justify" style="margin-top: 0; margin-bottom: 0">
<img border="0" src="dung%20danh%20mat.bmp" width="185" height="160"></td>
</tr>
<tr>
<td>
<p align="center" style="margin-top: 0; margin-bottom: 0">
<font face="Arial" size="2"><span id="AvatarDesc" class="image_desc">
<font color="#808080"><i>Hãy dành thời gian cho người thân và cả với bản
thân mình vì đó cũng là một phần cuộc sống của bạn.</i></font></span></font></td>
</tr>
</table>
<p align="justify" style="margin-top: 0; margin-bottom: 0">
<font face="Arial" size="2"><b><span id="lbTeaser" class="story_teaser">“Tớ bận
lắm!” đã trở thành câu cửa miệng của nhiều bạn trẻ. Vì bận họ không chỉ từ chối
gặp gỡ, quan tâm đến người thân, bạn bè mà đang tước đi một phần trong cuộc sống
của chính mình…</span></b></font></p>
<span id="lbBody" class="story_body">
<p align="justify"><font face="Arial" size="2"><span style="font-weight: bold">
Cái “tôi” bận bịu</span></font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">“Bà nằm viện cả một tuần nay
nhưng mình vẫn không tranh thủ được chút thời gian nào ghé qua viện. Mẹ nhắc:
“Con vào thăm bà đi, bà mong con lắm”, mình ngúng nguẩy: “Mẹ không biết con bận
lắm à?”.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Bạn bè lâu ngày hẹn gặp nhau đi
uống cà phê, mình lại phải lắc đầu từ chối: “Tớ bận quá, không đi được. Tiếc ghê!”.
Rồi khi có người bạn bị tai nạn, mọi người rủ nhau vào viện thăm, mình lại là
người đứng “ngoài cuộc”: “Tớ bận việc mất rồi, cho gửi lời hỏi thăm nó nhé!”.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Mọi người bàn tán về một bộ phim
đang chiếu trên truyền hình và hỏi ý kiến mình. Mình ngu ngơ: “Mình có thời gian
để xem phim đâu”. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Có cuốn sách hay và bổ ích, bạn
bè truyền tay nhau đọc. Qua tay mình, mình tiếc nuối: “Sách hay lắm à? Nhưng mà
tớ có thời gian đâu”. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Mẹ khuyên: “Con hãy tìm một khóa
học nào đó về nấu ăn, trang điểm, khiêu vũ… hợp với mình”. Mình trố mắt ngay:
“Mẹ biết con bận thế nào rồi mà?”</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Cả năm, ngoài dịp Tết, mình không
về thăm nhà một lần nào. Bố gọi điện, nói rất tình cảm: “Lúc nào rảnh về nhà con
nhé! Ở nhà ai cũng nhớ con”. Đáp lại: “Con bận quá, bố ạ”. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Cũng vì bận, mình thất hứa lần
này đến lần khác, người này đến người khác. Và khi nhớ ra thì bạn “giảng hòa”
bằng một tin nhắn: “Xin lỗi nhé, tớ bận quá!”.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2"><span style="font-weight: bold">
Đừng đánh mất một phần cuộc sống của mình</span></font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Công việc của bạn bận rộn? Bạn
luôn đứng trước nguy cơ bị sa thải nếu bạn thiếu tập trung? Bạn phải mua được
một căn hộ trước ba mươi tuổi?... Chấp nhận với bạn như thế nhưng ngoài công
việc thì người thân, bạn bè cũng là một phần trong cuộc sống của bạn. Bạn không
được phép tước bỏ. </font></p>
<div>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Một ý kiến của một ai đó mà
chắc chắc nhiều người sẽ rất tâm đắc: Trái tim chúng ta có bốn ngăn, một cho
tình yêu, hai cho công việc, ba cho gia đình và bốn cho bạn bè. Vậy cớ gí,
bạn lại “cắt” đi một ngăn trong trái tim mình. Bạn “gác” bạn bè, người thân
và cả cuộc sống riêng của mình qua một bên vậy bạn đang sống để làm những
gì? </font></div>
<div>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Những lúc bạn dành thời gian
cho người thân, bạn bè và cũng là lúc bạn được phép nói: “Tôi đang bận”. Bạn
phải dành một thời gian nhất định cho những việc này, vì đó là một phần cuộc
sống…</font></div>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Một cậu sinh viên bốn năm trời
học đại học suốt ngày ôm lấy máy tính hoặc mấy quyển sách. Không xem phim, cũng
chẳng giao lưu bạn bè, các hoạt đồng tình nguyện lại càng không vì “bận học”…</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đến khi đi làm lại vùi đầu vào
công việc, không có lấy một chút thời gian cho bản thân chứ chưa nói là cho
những người xung quanh. Đến khi bạn bè đều đã có mái ấm riêng, mới thấy mình
trống trải vì chưa có một người nào bên cạnh…</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">“Mỗi năm tôi chỉ về quê đúng dịp
Tết. Nếu bố mẹ ốm, tôi cũng không biết nếu không có người báo tin. Nếu tranh thủ
tôi vẫn có thể về nhà vào nhiều dịp nhưng với lý do bận rộn tôi đã cho phép mình
“bỏ qua” hết mọi chuyện, không phải quan tâm đến ai, cả bố mẹ và những người
quanh mình. Khi mẹ báo tin bố mất, tôi giật mình thoảng thốt, gần một năm rồi
tôi… không gặp bố. Mấy năm vừa qua số lần tôi gặp bố cũng chỉ đếm trên đầu ngón
tay”. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Tôi đang thờ ơ với người khác và
với chính cả bản thân mình” - Kiều Anh, một cô gái 23 tuổi tâm sự.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Thời gian không thể quay trở lại,
bạn không thể giữ lại những thứ đã qua. Vì thế hãy sống thế nào để khi nhìn lại
bạn phải nuối tiếc mình đã để trôi qua quá nhiều thứ trong cuộc sống…</font></p>
<p align="right"><b><i><font face="Arial" size="2">Theo DTO</font></i></b></p>
</span>
</body>
</html>