<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd">
<html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml" xmlns:v="urn:schemas-microsoft-com:vml" xmlns:o="urn:schemas-microsoft-com:office:office">
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us" />
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8" />
<title>Ngoại và mai vàng</title>
<style type="text/css">
.style1 {
text-align: justify;
}
.style2 {
text-align: justify;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style3 {
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style4 {
text-align: center;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
color: #0000FF;
}
.style5 {
text-align: center;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
color: #808080;
}
.style6 {
text-align: right;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
</style>
</head>
<body>
<p class="style4"><strong>Ngoại và mai vàng</strong></p>
<p class="style2">Gần cả tháng nay, cây mai yêu quý của ngoại bỗng trở chứng. Nó
chẳng những không cho một cái nụ nào mà ngay cả lá nó cũng rụng hết. Mới đầu, cả
nhà cứ nghĩ nó thay lá để chuẩn bị sinh lực cho một cuộc đâm chồi nảy lộc “hoành
tráng” nên không quan tâm lắm. Nhưng rồi ai cũng lo lắng khi càng gần đến Tết nó
càng khô quắn như đang gặp hạn. Không một mầm, chồi nào nhú trên thân mai.</p>
<table class="tLegend" style="border-collapse: separate;" width="40" align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0">
<tr>
<td class="style2"><img alt="" src="mai.jpg" width="400" height="267" /> </td>
</tr>
<tr>
<td class="style5"><em>Chỉ một bông mai cũng có thể làm rạng rỡ niềm vui
tuổi già </em></td>
</tr>
</table>
<p class="style1">…<span class="style3">Cây mai này vốn đã già, nó được ông
ngoại mang về từ cái chợ cách đây mười mấy năm. Lúc đó, nó đẹp rực rỡ, vàng rực
cả một góc sân. Ai đi ngang thấy cũng tấm tắc, trầm trồ khen ông ngoại khéo
trồng. Mà thật vậy, ông chăm sóc nó chu đáo, kỹ càng như một đứa con. Chưa bao
giờ ông để nó héo úa vì thiếu nước, ra hoa ít vì lá nhiều. Ông biết khi nào nên
tỉa hết lá, khi nào để lá xum xuê. Dường như mai hiểu ông yêu nó nên nó luôn
vàng rực rỡ suốt những ngày xuân.</span></p>
<p class="style2">Năm ông mất, mai vẫn ra hoa nhưng ai nhìn vào cũng cảm nhận nó
không còn nhựa sống. Ngắm nó chẳng thấy có “hồn hoa”. </p>
<p class="style2">Bà biết ông quý mai nên cũng không muốn thấy mai héo mòn. Bà
thay ông chăm sóc cho cây. Tuy không thành thạo, chi tiết như ông nhưng bà chăm
chút cho nó rất cẩn thận và nâng niu nó như thỂ một người bạn già. Mặc dù vậy,
mai vẫn không hiểu và nó cứ tàn dần theo năm tháng trước sự cố gắng bất lực của
ngoại. </p>
<p class="style2">Nhìn ngoại lâu lâu lại ra đứng trước cây mai thở dài, cả nhà
ai cũng lo lắng. Chút niềm vui nho nhỏ của ngoại đã tàn cùng mai. Để tìm lại mùa
xuân cho ngoại, cả nhà bàn nhau sẽ dành cho ngoại một bất ngờ. Tặng ngoại một
cây mai mới, nhiều bông hơn, lâu tàn hơn mai cũ và đặc biệt nở quanh năm. Ngoại
nghe được lắc đầu không chịu vì dù sao cây mai cũ cũng là một phần kỷ niệm của
ông. Bỏ đi bà không nỡ. </p>
<p class="style2">Hôm sau, ngoại kêu mấy đứa cháu ra chợ tìm mua hoa mai giả và
mấy bó kẽm. Rồi bà không cho ai phụ, tự tay cắt, quấn kẽm vào mấy bông hoa giả.
Suốt cả buổi sáng bà cặm cụi, cột cột, tháo tháo những cánh mai vàng bằng vải
lên cành cây khô. </p>
<p class="style2">Tết này, cả nhà lại đón xuân cùng mai vàng rực rỡ. Dù chơi “hàng
giả” nhưng nhìn xa ai cũng ngỡ đó là mai thật và ngạc nhiên vì tưởng rằng nó đã
sống lại. Chỉ khi đến gần mọi người mới ồ lên vì biết rằng đó chỉ là những bông
hoa giả do chính tay ngoại gắn. Ngoại nói đây là cây mai không bao giờ tàn và nó
sẽ không bao giờ buồn thêm một lần nào nữa. Vậy là, tết này chẳng còn gì để lo
lắng.</p>
<p class="style6"><em><strong>Theo TTO</strong></em></p>
</body>
</html>