<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Hương Tết</title>
</head>
<body>
<div class="mainTitle">
<p align="center"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF">Hương Tết
</font></b></p>
<div style="float: right; width: 189px; height: 19px">
<table border="0" width="100%" id="table1" cellspacing="0" cellpadding="0">
<tr>
<td>
<p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0">
<font face="Arial" size="2">
<img border="0" src="huong%20tet.jpg" width="220" height="147"></font></p>
<p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0" align="center"><i>
<font color="#808080" face="Arial" size="2">"Tết quê em" - giải
nhì cuộc thi ảnh "Xuân yêu thương" trên TTO</font></i></td>
</tr>
</table>
</div>
</div>
<div class="pageImgCont">
<div class="article-Des-Cont">
<div class="pageDes">
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Mấy ngày nay, tôi đã
trở lại thành phố làm việc, nhưng hương Tết quê vẫn còn vương vấn
mãi. </font></div>
<div class="pageContent">
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đó là mùi khói quấn
quýt bay la đà từ những đống lá mẹ tôi gom quét trong khu vườn thân
thuộc buổi chiều cuối năm.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đó là mùi bánh tét
chín dậy, nóng rẫy trong cuộn lá chuối xanh thẫm sau một đêm đỏ lửa,
nước sôi réo sùng sục.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đó là mùi ngồng cải
hăng hăng, mùi rau răm quyến rũ, mùi diếp cá chua thanh… trong mảnh
vườn “tổng hợp” nho nhỏ, xinh xinh bên giếng nước mẹ trồng cho đám
con cháu ăn trong ba ngày Tết.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Đó là những sớm mai
thức dậy, khờ khạo cùng lũ trẻ thè lưỡi ra cho… sương muối lảng bảng
chung quanh đọng vào, để có cảm giác mằn mặn đầu môi.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">…Thật khó có thể tả
hương Tết quê trong một cái gì đó cụ thể, rõ ràng. Như cô gái láng
giềng đã thốt lên chân thành: “Tết, được về đến nhà là em thấy hạnh
phúc lắm rồi!”. Cô nói rằng, chỉ có dịp Tết mới được gặp bạn bè,
người thân đông đủ, chứ ngày thường mỗi người tứ tán mỗi nơi.</font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Rồi cô xuýt xoa, ngậm
ngùi cho mấy người bạn công nhân cùng phòng trọ, ba bốn năm nay
không được về ăn Tết bởi quê hương của họ xa lơ xa lắc. Em vừa trò
chuyện, vừa thoăn thoắt đôi bàn tay xoa nhẹ trên khắp mặt mẹ tôi để
“trình diễn” tay nghề massage em mới học lóm được. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Khi mẹ tôi khen ngợi,
em cất tiếng cười giòn tan, sung sướng. Nhìn gương mặt rạng ngời
này, tôi không thể hình dung cách đây mấy hôm, dáng em ngồi lặng lẽ,
cắm mặt vào chiếc máy may tranh thủ kiếm từng đồng bạc mang về cho
gia đình.<br>
Cũng như cô gái hàng xóm ấy, quê hương cho tôi cảm giác thật yên
bình. </font></p>
<p align="justify"><font face="Arial" size="2">Hương Tết, hương quê
sẽ theo chúng tôi, như nguồn năng lượng vô hình giúp chúng tôi có đủ
sức đương đầu với những thách thức mới. Vậy nên, dù đi đâu xa, chúng
tôi vẫn ấm lòng khi biết rằng có một nơi luôn sẵn lòng đón những đứa
con trở về. </font></p>
<p align="right"><font face="Arial" size="2"><b><i>Theo TNO</i></b></font></div>
</div>
</div>
</body>
</html>