<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Tưởng Phương Chu</title>
</head>
<body>
<p class="pTitle" align="center"><b><font face="Arial" size="2" color="#0000FF">
Tưởng Phương Chu "Thần đồng" của văn học Trung Quốc</font></b></p>
<table class="tLegend" style="border-collapse: separate" cellSpacing="0" cellPadding="0" width="40" align="right" border="0" id="table1">
<tr>
<td>
<img border="0" src="Tuong%20Phuong%20Chu.bmp" width="150" height="200"></td>
</tr>
<tr>
<td>
<p align="center"><i><font face="Arial" size="2" color="#808080">Tưởng
Phương Chu </font></i></td>
</tr>
</table>
<font face="Arial" size="2">Sinh tháng 10-1989, năm nay chưa tròn 16 tuổi nhưng
Tưởng Phương Chu (ảnh) đã có tám tác phẩm và cuối tháng bảy vừa qua, tiểu thuyết
đầu tay mang tên Người cưỡi cầu vồng đã được xuất bản. </font>
<p class="pInterTitle"><b><font face="Arial" size="2" color="#008000">Những
trang viết dài hơn tuổi đời</font></b></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Thiên phú văn chương của Tưởng
Phương Chu được “khai phá” bởi người mẹ làm cô giáo. Tưởng Phương Chu kể: “Mẹ
bảo rằng qui định của luật pháp bắt buộc học sinh tiểu học phải viết được một
cuốn sách. Mỗi cuốn sách không phải chỉ có hai bài văn mà là 80 bài văn và mỗi
bài văn phải trên 500 chữ. Tôi sợ quá, thế là ngày nào cũng viết. Từ lời nói dối
của mẹ, tôi đã tập thói quen viết lách và niềm đam mê văn học được bồi dưỡng”.</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Năm lên 9, tuyển chọn và nhờ mẹ
biên tập những bài văn đã viết, Tưởng Phương Chu xuất bản tạp văn <em>Mở cánh
cửa sổ</em>. Tác phẩm này đã được chuyển thể thành truyện tranh, sau đó được
Tỉnh ủy Hồ Nam (Trung Quốc) đánh giá có tính giáo dục cao, phát động phong trào
đọc trong thiếu nhi.</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Năm 2001, sự xuất hiện của tập tạp
văn<em> Đến tuổi dậy thì</em> đã gây chấn động dư luận vì nội dung đề cập đến
nhiều vấn đề nhạy cảm của tuổi dậy thì. Thật không thể tin được những câu chữ
như thế này lại được viết bởi một cô bé mới 11, 12 tuổi: “Khi người ta kết hôn,
không quá năm năm, người đàn ông không dám nhìn thẳng vào mặt vợ mình; nếu có
nhìn thì sẽ không dám nhìn lại lần thứ hai”. </font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Trong năm 2002, Tưởng Phương Chu
phát hành hai tác phẩm Trước khi bước vào tuổi thanh xuân và Nhìn về phía tôi.
Tháng 11-2003, cô bé đoạt cúp cấp một quốc gia dành cho tác giả thiếu nhi và bắt
đầu phụ trách chuyên mục tạp văn trên cả hai báo Nam Phương Đô Thị và Tân Kinh
Báo. Ngày 1-10-2005, Tưởng Phương Chu được bầu làm chủ tịch Hội Nhà văn thiếu
nhi Trung Quốc khi mới 15 tuổi và có tổng cộng bảy tác phẩm xuất bản.</font></p>
<p class="pInterTitle"><b><font face="Arial" size="2" color="#008000">Người đi
tiên phong của lớp nhà văn 9X</font></b></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">Với tiểu thuyết đầu tay <strong>
Người cưỡi cầu vồng</strong>, Tưởng Phương Chu chứng tỏ mình đã thật sự trưởng
thành qua phong cách trẻ trung, hài hước và rất riêng. Thông qua số phận của bốn
nhân vật chính là học sinh trung học bỏ nhà đi bụi, cô đã làm bật được tâm trạng
cô độc của lứa tuổi mới lớn luôn song hành với tính mộng mơ, lãng mạn. Nhân dịp
tác phẩm phát hành, Tưởng Phương Chu được mạng Làn sóng mới mời giao lưu trực
tuyến. </font></p>
<p class="pQuestion"><font face="Arial" size="2">* Trên blog của mình, cô từng
nhận xét văn chương trào lưu Hàn Quốc là thứ văn chương mị dân. Vì sao thế?</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">- Chắc tại tôi thấy các bạn trong
lớp ai cũng đọc những cuốn tiểu thuyết tình cảm rẻ tiền của Hàn Quốc. Ăn theo
phim ảnh nên tiểu thuyết Hàn Quốc tràn ngập thị trường Trung Quốc. Đọc qua vài
quyển, tôi không sao chấp nhận được khi họ cùng kể một câu chuyện. Nhân vật
chính trong những tác phẩm đó luôn là một cô gái nghèo được năm, ba chàng trai
giàu có bu quanh giữa sân trường. Hình ảnh ấy đã tạo cho các bạn gái sự ảo
tưởng, khiến họ như thoát khỏi cuộc sống, như thế là có hại. Bởi vậy, tôi cho
rằng đó là thứ văn chương mị dân.</font></p>
<p class="pQuestion"><font face="Arial" size="2">* Có bao giờ cô nghĩ là mình sẽ
đi bụi như bốn nhân vật chính trong tiểu thuyết <em>Người cưỡi cầu vồng</em>
không?</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">-Tôi không dũng cảm như các nhân
vật của tôi, dù họ đều mang hình bóng của tôi. Tôi không thể rời xa mẹ, dù chỉ
là vài bước.</font></p>
<p class="pQuestion"><font face="Arial" size="2">* Có thể bật mí tác phẩm kế
tiếp của cô?</font></p>
<p class="pBody"><font face="Arial" size="2">- Đó là một tiểu thuyết với ngôn
ngữ văn chương đơn giản hơn nhưng sẽ là một câu chuyện tình rất hấp dẫn. Tôi đã
viết được hơn một tháng và bắt đầu cảm thấy yêu nhân vật nam chính của mình. Có
thể sẽ có người cho rằng đây là một cuốn tiểu thuyết ái tình mang nặng mùi
thương mại. Không sao, tôi quan niệm: nếu như mình chạm đúng vào tâm tư tình cảm
của người đọc thì đó là thành công.</font></p>
<p class="pAuthor" align="right"><b><font face="Arial" size="2"><i>Theo </i><em>
Tuổi Trẻ/Mạng Làn sóng mới</em><i>, TQ</i></font></b></p>
</body>
</html>