<html> <head> <meta http-equiv='Content-Type' content='text/html; charset=utf-8'> <title> </title> </head> <div style="text-align: center;"><span style="font-size: small;"><strong><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><span style="font-family: Arial;"> VỀ LẠI CĂN CỨ SÔNG SỞ THƯỢNG</span></span></strong></span></div>
<p class="MsoTitle" style="margin-bottom: 3pt; text-align: center;"><strong><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">HỒNG NGỰ - ĐỒNG THÁP</span></span></span></strong><strong><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"> </span></span></span></strong></p>
<p class="MsoSubtitle" style="margin-bottom: 12pt; text-align: right; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><strong>PHAN ĐÌNH AN</strong></span></span></p>
<p class="MsoBodyText" style="margin-bottom: 3pt; text-indent: 18pt; text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Chúng tôi về thăm cứ vào 1 ngày gần cuối năm 2005. Ngoài chiếc xe 16 chỗ chở các cô chú cựu cán bộ Thành Đoàn, còn có 1 chiếc Toyota 15 chỗ dành để chở các bác sỹ của Bệnh viện Nguyễn Trãi - đơn vị phối hợp về khám chữa bệnh miễn phí cho bà con nghèo vùng cứ. </span></span><span style="font-size:12.5pt;font-family:"Times New Roman","serif""><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-bottom: 3pt; text-align: justify; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Dù đã được tráng nhựa phẳng lỳ và quang cảnh bên đường vào cuối mùa mưa rất cuốn hút, nhưng tôi vẫn cảm nhận được độ dài từ Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh hiện tại đến nơi đã từng là Văn phòng Thành Đoàn thời chống Mỹ. </span></span><span style="font-size:12.5pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-bottom: 3pt; text-align: justify; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Sông Sở Thượng, bạn sẽ phải mất gần 5 tiếng đồng hồ ngồi xe liên tục, vượt qua hơn 80km hành trình để đến gần cầu Mỹ Thuận, sau đó rẽ phải, đi thêm cũng chừng đó chặng đường để đến huyện Hồng Ngự - Đồng Tháp. Theo hướng dẫn của một chú cựu cán bộ Thành Đoàn, chúng tôi lên ghe và thêm 2 tiếng cho chuyến hải trình ngược dòng Sông Bé - cách gọi lệch sông Sở Thượng của các cô chú cán bộ thời kỳ đó. Nếu tự đi một mình, bạn phải hỏi đường đi từ Cồn Cò đến Cây Gòn và chỉ có phương tiện di chuyển duy nhất là ghe. </span></span><span style="font-size:12.5pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-bottom: 3pt; text-align: justify; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">2 chiếc ghe đưa chúng tôi vượt qua nhiều ngã ba sông, nhưng có lẽ ấn tượng nhất với tôi là ngã ba sông Đồn - Cầu Muống. Có lẽ vì cái không gian mênh mông của vùng ngã ba sông nước, cái tên gọi nghe ngồ ngộ, và vì những câu chuyện thú vị về cách các cô chú ngày xưa vượt ngã ba này. </span></span><span style="font-size:12.5pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-bottom: 3pt; text-align: justify; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Ngày đó, ghe tàu qua ngã ba này đều phải xuất trình giấy tờ khi nghe địch bắn chỉ thiên. Chỉ cần không tấp vào trình giấy tờ là sau 2-3 phút, một đàn trực thăng sẽ kéo đến bằm nát con tàu hay chiếc ghe nhỏ xíu ngay lập tức. Chính vì thế, các cô chú cán bộ xưa khi vượt ngã ba thường phải nằm bẹp xuống đáy ghe - mỗi ghe chỉ chở được một cán bộ và một người chèo - ngoài việc phải đi theo kiểu dzich dắc từ bờ sông này qua bờ sông kia - giống như đang vượt sông chứ không vượt đồn - ghe phải di chuyển sao cho địch tưởng là ghe không chở bất kỳ món hàng gì. </span></span><span style="font-size:12.5pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-bottom: 3pt; text-align: justify; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Đôi khi một số cô chú có giấy tờ thì qua trạm bình thường, địch tra hỏi thì khai là dân Sài Gòn xuống đi chợ trời ở biên giới. </span></span><span style="font-size:12.5pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="margin-bottom: 3pt; text-align: justify; text-indent: 18pt;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Bây giờ vùng cứ xưa vẫn còn nghèo lắm, nghèo đến mức bệnh cũng nằm chờ vì không có tiền đi khám bệnh. Hôm xuống cùng đoàn bác sỹ, chúng tôi thực sự xúc động vì hàng trăm người đã từ tận sáng tinh mơ ra chờ được khám, đến khi hết sạch thuốc mà người chờ khám vẫn còn đông. Lòng tự hứa lần sau phải làm được nhiều hơn cho đồng bào vùng căn cứ này. </span></span><span style="font-size:12.5pt"><o:p></o:p></span></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align: right;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><b><span lang="FR">P.Đ.A<br clear="all" style="mso-special-character:line-break;page-break-before:always" />
</span></b></span></span><o:p></o:p></p>
<p class="MsoNormal" style="text-align: justify;"><o:p><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"> </span></span></o:p></p> </html>