<html> <head> <meta http-equiv='Content-Type' content='text/html; charset=utf-8'> <title> </title> </head> <div>
<meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type">
<title></title>
<div>
<meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type">
<title></title>
<div style="text-align: left;"><em><strong><span style="font-family: Arial;"><span style="font-size: small;">Bài dự thi cuộc thi viết về hình tượng anh bộ đội Cụ Hồ:<br />
</span></span></strong></em></div>
<div style="text-align: left;"> </div>
<div style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><strong><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;">Cảm nhận hình tượng nữ chiến sĩ</span></span></strong></span></div>
<div style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
Ngày nay, chúng ta được ăn no, mặc ấm được đến trường trong hòa bình đó là nhờ sự hi sinh, ý chí chiến đấu của biết bao nhiêu anh bộ đội cụ Hồ và các nữ thanh niên xung phong. Vì thế, chúng ta phải biết ơn công lao của các chiến sĩ ; không những thế còn phải học tập và phát huy các phẩm chất tốt đẹp đó.</span></span></div>
<div style="text-align: justify;"> </div>
<div style="text-align: center;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><img width="275" height="183" alt="" src="hinh%206.jpg" /></span></span></div>
<div style="text-align: justify;"> </div>
<meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type">
<div style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"> Hình tượng các chiến sĩ đẹp lắm các bạn ạ. Năm lớp 9,tôi đã học và cảm nhận tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi” của nhà văn Lê Minh Khuê, tác phẩm này đã để lại cho tôi nhiều suy nghĩ và hơn hết là mình rất khâm phục họ - nhưng cô thanh niên xung phong. Truyện viêt về cuộc sống của những cô gái thanh niên xung phong trên một cao điểm ở tuyến đường Trường Sơn. “Khi có bom nổ thì đo khối lượng đát đá lấp vào hố bom, đến bom chưa nổ và nếu cần thì phải phá bom”. Đó là công việc thường ngày của họ rất mạo hiểm. Vì thế đòi hỏi họ phải là những người dũng cảm, gan góc có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc, không sợ gian khổ “Đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần, thần kinh căng như chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp chung quanh có nhiều quả bom chưa nổ” Nếu chúng ta là họ chúng ta có can đảm như họ không? Sống trong hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm và khó khăn gian khổ nhưng các chị ấy vẫn luôn lạc quan yêu đời.</span></span></div>
<div style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
Cũng là thanh niên, cũng là một cô gái giống như họ nhưng chắc tôi sẽ không làm được những việc như họ đâu. Và nhưng điều họ làm đã khiến tôi có thêm động lực trong thời học sinh và cả sinh viên. Họ giúp tôi nhận ra rằng không chỉ ở trong thời chiến thì chúng ta mới có thể cống hiến hay giúp ích cho đất nước. Chúng ta là một thành phần của đất nước này, chúng ta muốn là người có ích cho đất nước thì trước hết chúng ta nên là một sinh viên nghiêm túc, một đứa con ngoan, một công dân tốt; chỉ bằng những hành động nhỏ nhưng đó cũng là một việc có ích bạn đang làm cho đất nước đấy.Chẳn hạn là không vứt rác bừa bãi.</span></span></div>
<div style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
Tôi cũng có một người cô đã hi sinh vì hòa bình của đất nước đó. Cô tôi đã mất khi tôi còn chưa ra đời, tôi chỉ nghe bà kể rằng cô tôi rất xinh, cô mất khi tuổi đời vẫn còn trẻ, tuổi thanh xuân của cô đã bị chôn vùi mãi mãi. Hiện tại cô tôi được công nhận là liệt sĩ và các huân chương kháng chiến để công nhận công lao của cô tôi.<br />
<br />
Tôi cảm thấy cô tôi rất anh hùng phải không, là một cô gái chân yếu tay mềm nhưng cô tôi đã dám cầm súng để chiến đấu chống lại quân giặc. Nhưng vào thời đó thì ai cũng như ai, vì thế cô tôi cũng không có thể nói là quá anh hùng, nhưng tôi vẫn rất tự hào vì có một người cô như thế.<br />
<br />
Khi xem bộ phim “Huyền thoại con đường 1C”, tôi cảm thấy càng khâm phục các nữ anh hùng hơn nữa. Bộ phim nói về các nữ thanh niên xung phong ngày đêm hành quân trong rừng, bảo vệ các tuyến đường trọng yếu của miền tây. Ngày đêm các cô ấy phải sống trong các đầm lầy rừng rậm, sinh hoạt hằng ngày khó khăn, cái ăn khổ sở, nhưng các cô ấy cũng vẫn vững vàng tinh thần chiến đấu, lạc quan; giữa họ cũng có những tình yêu đẹp; họ lấy nó làm động lực để chiến đấu.</span></span></div>
<div style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
Nói đến các nữ chiến sĩ thì tôi rất và rất khâm phục họ qua các tác phẩm văn học, qua các bộ phim, và qua minh chứng rõ ràng nhất đó là cô tôi Nguyễn Thị Lan. Tôi chỉ được bà kể cho nghe về cô tôi thôi, nhưng qua lời kể chân thật cùng với các kiến thức lịch sử các bộ phim và các tác phẩm văn học tôi vẫn có thể cảm nhận được hoàn cảnh lúc bấy giờ.<br />
<br />
Ban ngày họ nghỉ ngơi, ban đêm họ lại hành quân để tránh tai mắt của quân thù, mặc dù khó khăn nhưng họ vẫn cố gắng hết sức hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, không một lời than. Họ phải luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, chuẩn bị tinh thần vững vàng nhất vì có thể bất cứ lúc nào họ cũng có thể hi sinh. Cái ăn cái mặc cũng hết sức khổ sở nhưng họ vẫn thương yêu nhau; họ coi nhau như anh chị em ruột thịt chia sẻ đồ ăn ngon cho nhau, giúp đỡ những người bị thương. Nhờ có sự đoàn kết, thương yêu chăm sóc lẫn nhau, họ cảm thấy bớt cô đơn, sợ hãi phần nào.<br />
<br />
Và tất cả những điều trên đã tạo động lực cho họ tiếp tục chiến đấu mà không sợ gian khổ.</span></span></div>
<div style="text-align: justify;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><br />
Qua những điều tôi kể trên thì mình muốn cho các bạn thấy được hình tượng nữ chiến sĩ đẹp như thế nào. Tôi chắc nếu các bạn chưa bao giờ xem những bộ phim lịch sử hay đọc những tác phẩm văn học hay nghe kể chuyện chiến tranh hồi xưa thì bạn khó có thể cảm nhận được những phẩm chất đẹp đó. Và chúng ta là những thanh niên được sống trong thời bình thì chúng ta phải làm gì để xứng đáng với công lao vô cùng to lớn của họ?</span></span></div>
<div style="text-align: justify;"> </div>
<div style="text-align: right;"><span style="font-size: small;"><span style="font-family: Arial;"><strong>PHƯƠNG NGHI </strong>(<em>Đại học Sài Gòn)</em><br />
</span></span></div>
</meta>
</meta>
</div>
</meta>
</div> </html>