Con kênh đến với niềm tin nhân dân

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Trong m&agrave;n sương sớm, chiếc radio cũ k&ecirc;u lạch cạch đ&ocirc;i l&uacute;c lại ph&aacute;t l&ecirc;n &acirc;m vang của những c&acirc;u h&aacute;t quen thuộc &ldquo;Tựa đ&agrave;n chim tung bay tr&ecirc;n những nhịp cầu tre...&rdquo; h&ograve;a lẫn tiếng cuốc xẻng leng keng x&uacute;c đất b&aacute;o hiệu cho một ng&agrave;y mới &ndash; một ng&agrave;y rất đặc biệt bởi m&agrave;u &aacute;o những chiến sĩ t&igrave;nh nguyện M&ugrave;a h&egrave; xanh phủ l&ecirc;n khắp con k&ecirc;nh Li&ecirc;n X&atilde; quận B&igrave;nh T&acirc;n.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Từ s&aacute;ng sớm khi mặt trời vừa l&oacute; dạng, tiếng guồng m&aacute;y của chiếc xe cũ kĩ quen thuộc gắn b&oacute; với chiến sĩ M&ugrave;a h&egrave; xanh Học viện H&agrave;nh ch&iacute;nh Quốc gia qua bao m&ugrave;a chiến dịch bon bon tr&ecirc;n con đường đến với quận B&igrave;nh T&acirc;n. Vừa đặt ch&acirc;n xuống con k&ecirc;nh Li&ecirc;n X&atilde;, ch&uacute;ng t&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;ng khỏi nao n&uacute;ng bởi h&agrave;ng n&uacute;i r&aacute;c thải, c&acirc;y cỏ hoang mọc um t&ugrave;m chồng chất l&ecirc;n nhau nổi dầy đặc c&ugrave;ng với m&agrave;u nước đen sậm ngốn kh&ocirc;ng biết bao nhi&ecirc;u chất thải thi nhau bốc m&ugrave;i h&ocirc;i nồng nặc, tất cả như một thử th&aacute;ch lớn đ&egrave; nặng l&ecirc;n đ&ocirc;i vai c&aacute;c chiến sĩ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Xốc lại tinh thần bằng những lời động vi&ecirc;n của đồng ch&iacute; chỉ huy, ai nấy cũng hồ hởi bắt tay ngay v&agrave;o việc. Từng đường cuốc, từng nh&aacute;t xẻng l&agrave; từng mảng ni l&ocirc;ng lớn, những chai nhựa,&hellip; được dọn sạch; hết giỏ n&agrave;y rồi lại đến giỏ kh&aacute;c được chuyển l&ecirc;n xe trong kh&ocirc;ng kh&iacute; l&agrave;m việc tất bật kh&ocirc;ng ch&uacute;t nghỉ tay. Những bụi cỏ dại ven k&ecirc;nh lu&ocirc;n l&agrave; những &ldquo;đối thủ&rdquo; kh&oacute; chịu v&agrave; cứng đầu, c&oacute; những l&uacute;c gặp những bụi c&acirc;y lớn phải cần hai ba chiến sỹ c&ugrave;ng k&eacute;o, qua đến tận 2 lớp bao bảo vệ nhưng vẫn kh&ocirc;ng tr&aacute;nh khỏi những vết xước đỏ tấy tr&ecirc;n b&agrave;n tay c&aacute;c bạn. Một&hellip;hai&hellip;ba&hellip;tiếng la kh&iacute; thế của c&aacute;c chiến sĩ bắt nhịp cho đ&ocirc;i tay k&eacute;o từng bụi c&acirc;y v&agrave;o bờ, đến l&uacute;c n&agrave;y b&agrave;n tay đ&atilde; bắt đầu mất cảm gi&aacute;c, tiếng thở gấp nhiều l&uacute;c đứt qu&atilde;ng phần n&agrave;o n&oacute;i l&ecirc;n c&aacute;i kh&oacute;, c&aacute;i mệt m&agrave; c&aacute;c bạn trang trải qua.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Lau đi những giọt mồ h&ocirc;i lăn d&agrave;i tr&ecirc;n m&aacute;, ch&uacute;ng t&ocirc;i lại tiếp tục c&ocirc;ng việc cho đến tận trưa, sức n&oacute;ng đến từ c&aacute;i nắng gay gắt của trưa h&egrave; S&agrave;i S&ograve;n v&agrave; những đợt kh&oacute;i bụi của xe cộ lưu th&ocirc;ng qua đoạn k&ecirc;nh, chưa n&oacute;i đến m&ugrave;i h&ocirc;i kh&oacute; chịu đến từ r&aacute;c thải dưới l&ograve;ng k&ecirc;nh thật sự l&agrave; những kh&oacute; khăn lớn đối với c&aacute;c chiến sĩ. Giữa c&aacute;i oi bức ng&agrave;y h&egrave; th&igrave; c&ograve;n g&igrave; hơn khi được thưởng thức những cốc &ldquo;tr&agrave; đ&aacute; miễn ph&iacute;&rdquo; giải nhiệt của người d&acirc;n ven k&ecirc;nh, d&ugrave; chỉ đơn sơ một chiếc cốc tr&agrave; với v&agrave;i ba vi&ecirc;n đ&aacute; lớn nhưng thắm đượm biết bao t&igrave;nh cảm của người d&acirc;n, nhấp một ngụm tr&agrave;, nhai kỹ vi&ecirc;n đ&aacute;, c&aacute;i mệt mỏi như dần tan biến. L&agrave;n hơi m&aacute;t mẻ đến từ những c&aacute;i quạt tay của b&agrave; con, chiếc khăn ướt nhỏ đ&atilde; nhuốm m&agrave;u thời gian lau đi những giọt mồ h&ocirc;i lấm tấm tr&ecirc;n gương mặt thấm ướt cả tấm &aacute;o xanh,&hellip; tất cả sự quan t&acirc;m đ&oacute; l&agrave;m ch&uacute;ng t&ocirc;i như cảm nhận r&otilde; hơn c&aacute;i t&igrave;nh, c&aacute;i nghĩa đ&aacute;ng qu&yacute; gắn b&oacute; của &ldquo;qu&acirc;n v&agrave; d&acirc;n&rdquo; từ bao đời nay đ&atilde; vun đắp trong thời k&igrave; chiến tranh nay lại được b&eacute;n rễ trong thời k&igrave; x&acirc;y dựng v&agrave; bảo vệ đất nước.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">L&ograve;ng d&acirc;n lu&ocirc;n l&agrave; nguồn động lực v&agrave; niềm kh&iacute;ch lệ to lớn kh&ocirc;ng g&igrave; c&oacute; thể thay thế được đối với mỗi chiến sĩ M&ugrave;a h&egrave; xanh. C&oacute; người bảo ch&uacute;ng t&ocirc;i rằng dọn k&ecirc;nh để l&agrave;m g&igrave; khi chỉ cần v&agrave;i tuần hay thậm ch&iacute; v&agrave;i ng&agrave;y n&oacute; sẽ lại trở về như cũ, đ&aacute;p trả bằng một nụ cười tươi tr&ecirc;n m&ocirc;i ch&uacute;ng t&ocirc;i vui vẻ rằng nếu ng&agrave;y mai lại &ocirc; nhiễm ch&uacute;ng t&ocirc;i lại k&eacute;o qu&acirc;n về dọn, tuần tới hay thậm ch&iacute; th&aacute;ng tới &ocirc; nhiễm ch&uacute;ng t&ocirc;i sẽ lại về nơi đ&acirc;y v&igrave; ch&uacute;ng t&ocirc;i nghĩ rằng, ch&iacute;nh sự xung phong của c&aacute;c chiến sĩ ch&uacute;ng t&ocirc;i sẽ l&agrave;m thay đổi &yacute; thức của người d&acirc;n, l&agrave; c&aacute;ch tuy&ecirc;n truyền người d&acirc;n kh&ocirc;ng xả r&aacute;c bừa b&atilde;i v&agrave; ch&iacute;nh người d&acirc;n sẽ l&agrave; những người chiến sĩ bảo vệ d&ograve;ng k&ecirc;n đ&atilde; được ch&uacute;ng t&ocirc;i &ldquo;cứu sống&rdquo;lại.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Nh&igrave;n những anh nh&acirc;n vi&ecirc;n đ&ocirc; thị đ&atilde; ngo&agrave;i ba mươi đang ngụp lặn dưới d&ograve;ng nước đen đầy chất thải vớt từng mảng r&aacute;c, cắt từng c&acirc;y dại đem v&agrave;o bờ th&igrave; m&agrave;u &aacute;o xanh tuổi trẻ d&iacute;nh một ch&uacute;t b&ugrave;n đất, thấm một ch&uacute;t nước từ cơn mưa ph&ugrave;n bất chợt giữa S&agrave;i G&ograve;n th&igrave; đ&atilde; thấm v&agrave;o đ&acirc;u với sức trẻ v&agrave; nhiệt huyết đang chảy trong huyết quản. Cơn mưa bất chợt của c&ocirc; n&agrave;ng S&agrave;i G&ograve;n hờn dỗi l&agrave;m ch&uacute;ng t&ocirc;i như trở về những k&yacute; ức tuổi thơ, một thời vui đ&ugrave;a tắm m&aacute;t c&ugrave;ng đ&aacute;m trẻ trong x&oacute;m b&ecirc;n d&ograve;ng nước m&aacute;t lạnh của những con k&ecirc;nh trong l&agrave;nh, sạch sẽ mỗi khi tan trường; những k&yacute; ức tươi đẹp đ&oacute; c&ograve;n đ&acirc;u với những d&ograve;ng nước đen ngốn h&agrave;ng trăm thứ r&aacute;c thải đ&atilde; cướp đi tuổi thơ của biết bao thế hệ sinh vi&ecirc;n như ch&uacute;ng t&ocirc;i. Nghĩ đến đ&oacute;, bản th&acirc;n mỗi chiến sĩ M&ugrave;a h&egrave; xanh c&agrave;ng quyết t&acirc;m hơn cho từng m&ugrave;a chiến dịch b&ecirc;n những d&ograve;ng k&ecirc;nh cho những ước mơ ch&aacute;y bỏng về một th&agrave;nh phố sạch đẹp v&agrave; văn minh.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Những ph&uacute;t gi&acirc;y vui đ&ugrave;a c&ugrave;ng đồng đội, cất cao tiếng h&aacute;t t&igrave;nh nguyện đầy mộc mạc v&agrave; ch&acirc;n th&agrave;nh, nụ cười tươi r&oacute;i tr&ecirc;n m&ocirc;i của c&aacute;c bạn, đọng lại tr&ecirc;n gương mặt của những em nhỏ v&agrave; người d&acirc;n ở x&oacute;m d&ugrave; ngắn ngủi nhưng lu&ocirc;n l&agrave; những ph&uacute;t gi&acirc;y t&igrave;nh nghĩa thật sự rất ri&ecirc;ng M&ugrave;a h&egrave; xanh m&agrave; kh&ocirc;ng nơi n&agrave;o bạn c&oacute; thể t&igrave;m thấy. Quay trở lại với kh&ocirc;ng kh&iacute; khẩn trương sau cơn mưa dầm, ch&uacute;ng t&ocirc;i l&ecirc;n quyết t&acirc;m v&agrave; hăng say l&agrave;m việc cho đến tận chiều. K&ecirc;nh Li&ecirc;n x&atilde; chia tay ch&uacute;ng t&ocirc;i trong một buổi chiều mưa ph&ugrave;n lạnh gi&aacute;, từng c&aacute;i bắt tay tin tưởng, từng nụ cười ch&acirc;n thật trao cho nhau, những &aacute;nh nh&igrave;n tr&igrave;u mến, c&aacute;i vẫy tay của b&agrave; con thay cho lời tiễn biệt như muốn n&iacute;u ch&acirc;n ch&uacute;ng t&ocirc;i ở lại nơi đ&acirc;y, b&oacute;ng d&aacute;ng của con k&ecirc;nh đ&atilde; thay m&agrave;u &aacute;o mới xa dần trong tầm mắt nhưng c&ograve;n đọng lại trong mỗi tr&aacute;i tim của chiến sĩ giống như c&aacute;i t&igrave;nh c&aacute;i nghĩa của người d&acirc;n thật kh&oacute; m&agrave; đong đếm, b&agrave; con nới đ&acirc;y ngh&egrave;o tiền ngh&egrave;o bạc nhưng kh&ocirc;ng ngh&egrave;o tấm l&ograve;ng. C&oacute; thể việc l&agrave;m của ch&uacute;ng t&ocirc;i chưa ho&agrave;n to&agrave;n l&agrave;m thay đổi &yacute; thức của nhiều người nhưng dường như ch&uacute;ng t&ocirc;i đ&atilde; v&agrave; đang l&agrave;m sạch một con k&ecirc;nh kh&aacute;c qu&yacute; gi&aacute; hơn gấp nhiều lần &ndash; con k&ecirc;nh đến với niềm tin của nh&acirc;n d&acirc;n. &nbsp;&nbsp;&nbsp;</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>PH&Aacute;T ĐỈNH</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

Agile Việt Nam
;