Như chưa hề có bóng tối

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Gương &ldquo;Người con hiếu thảo&rdquo;: Thầy Nguyễn Phước Thiện</strong></span></span></p> <p style="text-align: center;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Như chưa hề c&oacute; b&oacute;ng tối</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Căn nh&agrave; nhỏ nằm trong chung cư Nguyễn Thiện Thuật (Quận 3) l&agrave; m&aacute;i ấm của hai mẹ con thầy Nguyễn Phước Thiện &ndash; một gi&aacute;o vi&ecirc;n Anh văn khiếm thị. Gian nh&agrave; chất đầy những chiếc đ&agrave;i radio cũ v&agrave; những thiết bị c&ocirc;ng nghệ phục vụ cho việc dạy học của thầy. Nơi đ&acirc;y dường như ấm c&uacute;ng hơn bởi ở đ&oacute; c&oacute; những c&acirc;u chuyện về một người con hiếu thảo.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Gi&aacute; c&oacute; thể thay &ldquo;Người con hiếu thảo&rdquo; th&agrave;nh &ldquo;Tấm l&ograve;ng người mẹ&rdquo;</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">&nbsp;Đ&oacute; l&agrave; c&acirc;u n&oacute;i của thầy Thiện khiến t&ocirc;i nhớ nhất khi n&oacute;i chuyện về mẹ của thầy. Trong t&acirc;m tr&iacute; một đứa trẻ l&ecirc;n 10 khi kh&ocirc;ng c&ograve;n thấy &aacute;nh s&aacute;ng, chỉ nhớ như in tiếng xe đạp &ldquo;lộc cộc lộc cộc&rdquo; của mẹ. Ch&iacute;nh tiếng xe đạp ấy, ch&iacute;nh người mẹ ấy đ&atilde; nu&ocirc;i lớn người con h&ocirc;m nay.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Mẹ thầy Thiện năm nay đ&atilde; ngo&agrave;i 60, gương mặt hiền l&agrave;nh hằn những nếp nhăn của thời gian, b&agrave; chia sẻ rằng trước đ&acirc;y nu&ocirc;i thầy Thiện rất cực v&igrave; con m&igrave;nh n&oacute; kh&ocirc;ng nh&igrave;n thấy như người ta. Ngần ấy năm b&agrave; đi b&aacute;n đủ mọi thứ ở chợ Cầu Muối đến chợ B&agrave;n Cờ để nu&ocirc;i con, bao cực khổ, kh&oacute; nhọc đấy nhưng b&agrave; lu&ocirc;n thấy hạnh ph&uacute;c v&igrave; c&oacute; đứa con như thầy. Biết con được bằng khen, giấy khen, b&agrave; chưa bao giờ d&aacute;m n&oacute;i hai tiếng tự h&agrave;o nhưng&nbsp; trong l&ograve;ng cảm thấy rất vui.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Từ ng&agrave;y bắt đầu dạy th&ecirc;m, thầy cũng kh&ocirc;ng để mẹ cực khổ bu&ocirc;n b&aacute;n nữa, bản th&acirc;n mẹ thầy nay cũng đ&atilde;<a name="_GoBack"></a> lớn tuổi lại hay bệnh, mỗi tối thầy Thiện đều đặn b&oacute;p tay ch&acirc;n cho mẹ,&nbsp; c&oacute; thu nhập từ rồi mua sữa bồi bổ cho mẹ. Những l&uacute;c đau yếu, đi kh&ocirc;ng được, một tay thầy c&otilde;ng mẹ đi, chăm s&oacute;c v&agrave; quan t&acirc;m mẹ. B&agrave; c&oacute; th&oacute;i quen dậy sớm, nhưng c&oacute; những đ&ecirc;m v&igrave; bệnh n&ecirc;n kh&oacute; ngủ, thầy Thiện biết &yacute; s&aacute;ng kh&ocirc;ng&nbsp; gọi m&agrave; để mẹ ngủ th&ecirc;m. B&agrave; kể c&oacute; những l&uacute;c hai mẹ con rất vui, thầy Thiện khi đi ra ngo&agrave;i thỉnh thoảng lại mua những m&oacute;n ăn nho nhỏ l&agrave;m mẹ bất ngờ, khi th&igrave; ổ b&aacute;nh m&igrave;, khi th&igrave; c&aacute;i b&aacute;nh bao. N&oacute;i đến đ&acirc;y mắt b&agrave; ng&acirc;n ngấn nước, với người mẹ ấy nếu c&oacute; ra đi cũng m&atilde;n nguyện v&igrave; c&oacute; đứa con như thầy.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Thương mẹ, thầy chưa bao giờ đem những việc lớn lao ra để kể nhưng chỉ bằng những h&agrave;nh động nhỏ những việc l&agrave;m nhỏ cũng khiến ta hiểu t&igrave;nh cảm m&agrave; thầy Thiện d&agrave;nh cho mẹ. Biết mẹ sợ điện n&ecirc;n mọi thiết bị, dụng cụ, d&acirc;y điện trong nh&agrave; đều do một tay thầy tự m&ograve; mẫm l&agrave;m, tự thiết kế sao cho thuận tiện với m&igrave;nh v&agrave; cũng an to&agrave;n cho mẹ khi thầy đi ra ngo&agrave;i.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Thầy Thiện n&oacute;i: &ldquo;Thầy c&oacute; được như ng&agrave;y nay cũng bấy nhi&ecirc;u ng&agrave;y mẹ thầy kh&oacute; nhọc lắm. Hồi nhỏ nh&agrave; cũng kh&oacute; khăn, gồng g&aacute;nh b&aacute;n bưng nu&ocirc;i thầy. Thầy bắt đầu dạy l&agrave; năm 19, 20 tuổi, th&igrave; ngần ấy năm l&agrave; mười mấy năm mẹ cực khổ nu&ocirc;i thầy. Hồi xưa thầy đi học bị đụng đầu hay bể gối, đi đụng v&igrave; kh&ocirc;ng thấy đường, về mẹ thầy kh&oacute;c, ch&iacute;nh v&igrave; như vậy đ&ocirc;i khi thầy bị n&agrave;y kia nọ về cũng giấu mẹ thầy, sợ mẹ buồn&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Đối với cuộc sống của một người khiếm thị, d&ugrave; c&oacute; trợ gi&uacute;p đến đ&acirc;u th&igrave; cũng kh&ocirc;ng thể tr&aacute;nh khỏi những kh&oacute; khăn nhất định nhưng với thầy &ldquo;Mẹ nu&ocirc;i m&igrave;nh mười mấy năm, m&igrave;nh kh&ocirc;ng thương mẹ m&igrave;nh sao? M&agrave; m&igrave;nh thương mẹ th&igrave; những l&uacute;c m&igrave;nh buồn, m&igrave;nh ch&aacute;n m&igrave;nh h&atilde;y nghĩ tới ba mẹ. Đ&oacute; cũng l&agrave; l&yacute; do để m&igrave;nh kh&ocirc;ng được ch&aacute;n tấm th&acirc;n m&igrave;nh, cuộc sống m&igrave;nh&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trải qua bao năm th&aacute;ng kh&oacute; nhọc, đến nay, thầy Thiện đ&atilde; đi dạy học v&agrave; tạo ra thu nhập trang trải trong nh&agrave;, mẹ thầy giờ đ&acirc;y cũng đ&atilde; phần n&agrave;o bớt vất vả nhưng trong suy nghĩ của thầy những việc l&agrave;m đ&oacute; chưa l&agrave; g&igrave; cả đối với c&ocirc;ng lao của mẹ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Khiếm thị kh&ocirc;ng phải l&agrave; mất tất cả</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Từ khi bị mất đi khả năng nh&igrave;n, thầy Thiện theo học lớp Nhạc, dự định l&agrave; dạy nhạc rồi thầy cũng s&aacute;ng t&aacute;c nhạc, l&agrave;m thơ. Nhưng rồi từ những người bạn học c&ugrave;ng lớp tiếng Anh (những người s&aacute;ng &ndash; theo lời của thầy) thấy thầy si&ecirc;ng năng, c&oacute; khiếu truyền đạt lại cho người kh&aacute;c hiểu, vậy l&agrave; thầy bắt đầu c&ocirc;ng việc dạy học. Như một c&aacute;i duy&ecirc;n, nghề chọn m&igrave;nh, lớp học của thầy dần dần được nhiều người biết đến, vậy l&agrave; thầy dạy học Anh văn cho đến nay.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Thầy quan niệm nếu m&igrave;nh ra đường l&agrave;m những c&ocirc;ng việc kh&aacute;c th&igrave; c&oacute; thể người ta tội nghiệp người ta gi&uacute;p nhưng đối với việc day học nếu kh&ocirc;ng hiệu quả th&igrave; sẽ kh&ocirc;ng tiếp tục được. Kh&ocirc;ng vịn v&agrave;o việc m&igrave;nh l&agrave; người khiếm thị, thầy lu&ocirc;n tự trau dồi kiến thức tiếng Anh để phục vụ tốt hơn cho việc dạy học của m&igrave;nh. Thời gian rảnh, thầy t&igrave;m t&agrave;i liệu rồi nghi&ecirc;n cứu, t&igrave;m ra những phương ph&aacute;p học hiệu quả hơn. Đến nay mọi thứ li&ecirc;n quan giảng dạy đều được sử dụng bằng điện tử từ t&agrave;i liệu, m&agrave;n h&igrave;nh dạy học, ghi &acirc;m đọc n&oacute;i, loa nghe,...</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">B&ecirc;n cạnh việc dạy tiếng Anh, thầy Thiện cũng thường xuy&ecirc;n chia sẻ với học tr&ograve; những c&acirc;u chuyện, những b&agrave;i học về cuộc sống, gi&uacute;p c&aacute;c bạn c&oacute; c&aacute;i nh&igrave;n t&iacute;ch cực hơn, lối sống tốt đẹp hơn. T&ocirc;i c&oacute; hỏi thầy về việc đ&acirc;u l&agrave; yếu tố m&agrave; thầy cho l&agrave; quan trọng trong việc tự học, th&igrave; c&acirc;u trả lời l&agrave; &yacute; thức. Theo thầy ch&iacute;nh m&igrave;nh phải nhận thức tốt, phải c&oacute; &yacute; thức tr&aacute;ch nhiệm trong việc tự học c&oacute; như vậy mới th&agrave;nh c&ocirc;ng trong việc tự học.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Khi t&ocirc;i hỏi thầy về việc thầy muốn gửi lời khuy&ecirc;n g&igrave; cho những bạn trẻ khuyết tật n&oacute;i chung v&agrave; khiếm thị n&oacute;i ri&ecirc;ng, thầy chia sẻ, khi m&igrave;nh bị khuyết tật d&ugrave; ở dạng n&agrave;o đi chăng nữa v&iacute; như nếu m&igrave;nh khiếm thị th&igrave; m&igrave;nh chỉ mất đi c&aacute;i k&ecirc;nh nh&igrave;n th&ocirc;i, m&igrave;nh chỉ mất một chức năng n&agrave;o đ&oacute; th&ocirc;i c&ograve;n những thứ kh&aacute;c m&igrave;nh vẫn c&ograve;n b&igrave;nh thường. Nếu m&igrave;nh nghĩ như vậy th&igrave; m&igrave;nh sẽ kh&ocirc;ng thấy m&igrave;nh mất tất cả, quan trọng nhất l&agrave; m&igrave;nh c&ograve;n bộ &oacute;c s&aacute;ng suốt, m&igrave;nh c&oacute; thể vươn l&ecirc;n trong cuộc sống, c&ograve;n nếu m&igrave;nh biết sống tốt sống đẹp nữa th&igrave; c&agrave;ng tốt.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">&nbsp;Kh&ocirc;ng chỉ l&agrave; một tấm gương về người con hiếu thảo, ở thầy c&ograve;n l&agrave; tấm gương về việc tự học v&agrave; &yacute; ch&iacute; vượt qua kh&oacute; khăn, vươn l&ecirc;n trong cuộc sống. Vẫn c&ograve;n đ&oacute; những kh&oacute; khăn, nhưng người viết tin rằng với niềm tin v&agrave; sự lạc quan, thầy sẽ c&oacute; đủ nghị lực để bước tiếp.</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>L&Ecirc; CH&Acirc;U &ndash; VY VY</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Theo Ban Tổ chức, ngày 30/11 tới, chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2025 mở cổng đăng ký vé máy bay và vé xe ô tô miễn phí hỗ trợ sinh viên, thanh niên công nhân và người lao động có hoàn cảnh khó khăn đang học tập và làm việc tại TP. Hồ Chí Minh, Đồng Nai, Bình Dương có quê tại các tỉnh miền Trung, Tây Nguyên và miền Bắc, về quê đón Tết Nguyên đán Ất Tỵ năm 2025.

Agile Việt Nam
;