Gần 10 năm chuyện nghề giáo

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Chị B&ugrave;i Thị Như Trang &ndash; gi&aacute;o vi&ecirc;n trường tiểu học C&aacute;ch Mạng Th&aacute;ng T&aacute;m quận T&acirc;n B&igrave;nh, với gần 10 năm kinh nghiệm trong nghề &ldquo;g&otilde; đầu trẻ&rdquo; c&ugrave;ng những c&acirc;u chuyện thật th&uacute; vị.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Hơn hết l&agrave; t&igrave;nh thương</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nghề n&agrave;o cũng cần đam m&ecirc; v&agrave; nhiệt huyết, nhưng với chị Trang t&igrave;nh thương l&agrave; điều quan trọng hơn cả, c&oacute; thương c&aacute;c học tr&ograve; của m&igrave;nh th&igrave; mới hiểu, mới gi&uacute;p c&aacute;c em tiến bộ được.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Gần 10 năm dạy học, chị đ&atilde; dạy qua hầu hết c&aacute;c khối ở bậc tiểu học, mỗi khối đều c&oacute; những đặc th&ugrave; ri&ecirc;ng ở mặt lứa tuổi, vậy n&ecirc;n người l&agrave;m thầy phải biết v&agrave; hiểu được t&acirc;m l&yacute; c&aacute;c em, biết học tr&ograve; của m&igrave;nh &ldquo;cần thứ g&igrave; để cho thứ ấy&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nỗi niềm của những người l&agrave;m thầy l&agrave; truyền đạt cảm hứng cho học tr&ograve; của m&igrave;nh, mỗi giờ l&ecirc;n lớp chị lu&ocirc;n tạo kh&ocirc;ng kh&iacute; th&acirc;n mật v&agrave; thoải m&aacute;i để c&aacute;c em dễ d&agrave;ng tiếp thu kiến thức. Kể về những c&acirc;u chuyện khi đứng lớp chị chia sẻ: &ldquo;Kh&oacute; khăn th&igrave; nhiều lắm, m&agrave; niềm vui cũng kh&ocirc;ng hề &iacute;t&rdquo;. Những ng&agrave;y mới ra trường, l&uacute;c đ&oacute; chị chưa c&oacute; kinh nghiệm nhiều, c&oacute; ng&agrave;y đi dạy về chỉ biết ngồi kh&oacute;c, buồn v&igrave; n&oacute;i ho&agrave;i m&agrave; c&aacute;c em kh&ocirc;ng hiểu &yacute;, lại quản l&yacute; c&aacute;c em chưa được tốt. L&uacute;c ấy chị l&agrave;m chủ nhiệm học sinh lớp 1, c&oacute; em đi học c&ograve;n mang theo b&igrave;nh sữa, c&ograve;n t&egrave; dầm trong lớp, c&oacute; đứa đi học nhớ mẹ c&ograve;n đ&ograve;i về&hellip; Giải quyết chừng ấy nhu cầu của học tr&ograve;, với một c&ocirc; gi&aacute;o mới ra trường thật kh&ocirc;ng g&igrave; kh&oacute; bằng.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Để vượt qua được giai đoạn kh&oacute; khăn khi mới bước ch&acirc;n v&agrave;o nghề, chị Trang lu&ocirc;n quan niệm phải hết m&igrave;nh bằng t&igrave;nh thương. Gần 10 năm đi dạy chị chưa hề qu&aacute;t mắng hay lớn tiếng với học tr&ograve; của m&igrave;nh, chị bảo: &ldquo;Kh&ocirc;ng n&ecirc;n l&agrave;m thế, v&igrave; c&aacute;c em dễ bị tổn thương&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trong giảng dạy, chị lu&ocirc;n cố gắng mang đến cho học tr&ograve; của m&igrave;nh những b&agrave;i học mới qua những kĩ năng. Bằng những c&acirc;u chuyện gợi mở, những h&igrave;nh ảnh hay gặp trong cuộc sống mỗi ng&agrave;y, chị lấy đ&oacute; l&agrave;m b&agrave;i học cho c&aacute;c em, ngo&agrave;i kiến thức văn h&oacute;a, c&aacute;c em c&ograve;n phải biết t&ocirc;n trọng mọi người xung quanh, biết cảm th&ocirc;ng chia sẻ với bạn b&egrave;, biết xin lỗi v&agrave; biết cảm ơn. Chị bảo: &ldquo;M&igrave;nh dạy c&aacute;c em học tr&ograve; cũng giống như dạy con m&igrave;nh vậy đ&oacute;!&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Y&ecirc;u nghề th&agrave;nh y&ecirc;u đời </strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nhớ về những ng&agrave;y mới đi dạy kỉ niệm với chị nhiều lắm, chị bảo lần x&uacute;c động nhất c&oacute; lẽ l&agrave; lần đầu ti&ecirc;n được học tr&ograve; tổ chức sinh nhật. C&aacute;c em mới 8 tuổi nhưng đ&atilde; biết c&aacute;ch tổ chức hoạt động rất b&agrave;i bản. Chị Trang nhớ kĩ chiếc b&aacute;nh kem b&eacute; x&iacute;u được học tr&ograve; mang tặng tận tay trong ng&agrave;y sinh nhật của m&igrave;nh, nhớ những b&agrave;i h&aacute;t, những c&acirc;u chuyện c&aacute;c tr&ograve; thi nhau kể, b&agrave;y tr&ograve; l&agrave;m c&ocirc; gi&aacute;o vui trong ng&agrave;y sinh nhật.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ch&uacute;ng t&ocirc;i hỏi chị Trang: Điều g&igrave; l&agrave;m chị h&agrave;i l&ograve;ng nhất trong cuộc sống hiện tại? Chị cười thật tươi rồi đ&aacute;p: &ldquo;M&igrave;nh y&ecirc;u nghề n&ecirc;n đời m&igrave;nh thấy c&aacute;i g&igrave; cũng vui&rdquo;. Hằng ng&agrave;y được l&ecirc;n lớp gặp học tr&ograve; l&agrave; vui, thấy c&aacute;c em ng&agrave;y c&agrave;ng tiến bộ l&agrave; vui. Chị kể lại những đ&ecirc;m kh&oacute; ngủ v&igrave; c&oacute; em kh&ocirc;ng nghe lời, học sinh c&aacute; biệt c&oacute; những h&agrave;nh động kh&ocirc;ng tốt với bạn b&egrave;, l&uacute;c đ&oacute; chị buồn v&agrave; trăn trở nhiều lắm, l&agrave;m sao để thay đổi được c&aacute;c em. Chuyện người l&agrave;m nghề gi&aacute;o dục l&agrave; phải biết c&aacute;ch dạy dỗ c&aacute;c em ng&agrave;y một ph&aacute;t triển v&agrave; thay đổi tốt hơn, nếu 100 em học sinh m&agrave; em n&agrave;o cũng giỏi, cũng ngoan l&agrave; chuyện ho&agrave;n to&agrave;n kh&ocirc;ng thể.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Hiện tại, chị Trang c&oacute; 2 con nhỏ, một b&eacute; trai học lớp 1 v&agrave; một b&eacute; g&aacute;i vừa tr&ograve;n 4 th&aacute;ng tuổi. Sau v&agrave;i th&aacute;ng nghỉ ở nh&agrave; sinh con, chị bảo: &ldquo;Nhớ trường dữ lắm, mấy h&ocirc;m, c&oacute; học sinh đạp xe tới tận nh&agrave; thăm c&ocirc; rồi hỏi chừng n&agrave;o c&ocirc; mới đi dạy lại, nghĩ thấy thương mấy đứa học tr&ograve;, cũng mong con nhỏ mau cứng c&aacute;p để quay lại giảng dạy c&aacute;c em. Nhiều l&uacute;c nh&igrave;n con m&igrave;nh lại nhớ tới ấy đứa nhỏ ở trường giữ lắm&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">X&atilde; hội ng&agrave;y c&agrave;ng hiện đại, c&agrave;ng ph&aacute;t triển, con người người ta c&agrave;ng c&oacute; những mong mỏi, những tham vọng để vươn cao vươn xa hơn mỗi ng&agrave;y. Nhưng ri&ecirc;ng đối với chị Trang, điều cao qu&yacute; v&agrave; đ&aacute;ng tr&acirc;n trọng nhất l&agrave; trở th&agrave;nh một người mẹ tốt, người vợ tốt v&agrave; một c&ocirc; gi&aacute;o lu&ocirc;n y&ecirc;u nghề.</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>HỒ ĐỨC</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;