Cuộc thi viết Người bạn của thanh niên: Lý tưởng sống cao đẹp - Người bạn của thanh niên trẻ hiện đại

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Trước hết cần phải hiểu từ &ldquo;sống&quot; kh&ocirc;ng phải l&agrave; một kh&aacute;i niệm tồn tại đơn thuần.&quot;Tồn tại nhưng phải để cho người kh&aacute;c biết c&oacute; sự tồn tại của m&igrave;nh tức l&agrave; phải thể hiện rằng &quot;T&ocirc;i đang ở đ&acirc;y!T&ocirc;i c&oacute; mặt tr&ecirc;n c&otilde;i đời n&agrave;y, bằng h&agrave;nh động trong cuộc sống chứ kh&ocirc;ng phải chỉ lặng lẽ như một c&aacute;i b&oacute;ng qua đ&ecirc;m rồi lại đến ng&aacute;y&quot;. V&agrave; mỗi người chọn cho m&igrave;nh những c&aacute;ch thể hiện kh&aacute;c nhau h&igrave;nh th&agrave;nh l&ecirc;n những c&aacute;ch sống kh&aacute;c nhau: sống đẹp, sống c&oacute; &iacute;ch v&agrave; lối sống &iacute;ch kỷ, bu&ocirc;ng thả thậm ch&iacute; ch&igrave;m trong v&ograve;ng tội lỗi. Như vậy &ldquo;sống đẹp&quot; l&agrave; một lối sống t&iacute;ch cực m&agrave; mỗi người cần phải hướng tới.Nhưng sổng thế n&agrave;o mới l&agrave; lối &quot;sống đẹp&rdquo;, c&ograve;n l&agrave; điều băn khoăn của rất nhiều người.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">&ldquo;Đẹp&rdquo; kh&ocirc;ng phải chỉ l&agrave; c&aacute;i đẹp h&igrave;nh thức. C&aacute;i &quot;đẹp&quot; thể hiện từ những h&agrave;nh động cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn l&ecirc;n trong mỗi con người. &quot;Sống đẹp&quot; trước hết phải xuất ph&aacute;t từ l&ograve;ng nh&acirc;n &aacute;i, từ ch&iacute;nh t&igrave;nh y&ecirc;u trong tr&aacute;i tim để từ đ&oacute; m&agrave; sống hết m&igrave;nh v&igrave; người kh&aacute;c, để bao dung, thứ tha ... Xuất ph&aacute;t từ t&igrave;nh y&ecirc;u thương n&ecirc;n bất cứ h&agrave;nh động n&agrave;o d&ugrave; l&agrave; nhỏ nhất cũng đầy sự quan t&acirc;m, chia sẻ giữa những con người. Một s&aacute;ng đến trường, bạn kh&ocirc;ng sợ muộn học m&agrave; dừng lại gi&uacute;p một cụ gi&agrave; qua đường. Mỗi ng&agrave;y d&agrave;nh dụm tiền để ủng hộ quỹ &quot;V&igrave; người ngh&egrave;o&quot;.Những h&agrave;nh động ấy d&ugrave; nhỏ nhặt nhưng đều l&agrave; những nghĩa cử cao đẹp.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Lại nhớ đến hơn 30 năm trước đ&acirc;y, người con g&aacute;i H&agrave; Nội Đặng Thuỳ Tr&acirc;m xung phong v&agrave;o chiến trường Quảng Trị gian khổ bản th&acirc;n chịu những thiệt th&ograve;i nhưng chị vẫn d&agrave;nh một t&igrave;nh thương bao la cho những người quanh chị. Bất lực trước một ca mổ, chị đau đớn, lo lắng cho người em nu&ocirc;i giờ n&agrave;y đang đ&egrave; nặng tang t&oacute;c, đ&ecirc;m chị mất ngủ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Tất cả những điều ấy đều xuất ph&aacute;t từ l&ograve;ng y&ecirc;u thương trong tr&aacute;i tim chị! Để ch&iacute;nh từ những lo lắng, đớn đau ấy d&acirc;n tộc Việt Nam c&oacute; một người con anh dũng, ki&ecirc;n cường tận tụy l&agrave;m người. Đ&oacute; l&agrave; chuyện của 30 năm trước, c&ograve;n giờ đ&acirc;y c&oacute; biết bao người ng&agrave;y đ&ecirc;m nhen l&ecirc;n ngọn lửa t&igrave;nh y&ecirc;u thương tr&ecirc;n c&otilde;i đời n&agrave;y. Một nh&agrave; gi&aacute;o gi&agrave; ng&agrave;y ng&agrave;y đạp xe khắp chốn b&aacute;n những bức h&igrave;nh cụ R&ugrave;a Hồ Gươm m&agrave; thầy v&ocirc; t&igrave;nh chụp được để lấy tiền g&oacute;p v&agrave;o quỹ &quot;V&igrave; người ngh&egrave;o&quot;. Bao nh&agrave; hảo t&acirc;m, bao con người c&oacute; mỗi năm lại lắng l&ograve;ng m&igrave;nh nhớ đến những người c&ograve;n trong đ&oacute;i khổ bần c&ugrave;ng.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Cuộc sống mu&ocirc;n m&agrave;u mu&ocirc;n vẻ tạo n&ecirc;n mu&ocirc;n ngh&igrave;n gương mặt con người kh&aacute;c nhau: c&oacute; người tốt, kẻ xấu, c&oacute; những người từng g&acirc;y ra tội &aacute;c. Nhưng kh&ocirc;ng c&oacute; ai chưa từng sai lầm. Dẫu c&oacute; lầm lạc bước v&agrave;o ng&otilde; cụt vẫn c&oacute; thể quay đầu lại. Ch&uacute;ng ta vẫn lu&ocirc;n dang tay chờ đ&oacute;n một con người mới ở những người từng mắc tội. Mỗi dịp lễ lớn, kh&ocirc;ng chỉ những người ngo&agrave;i khung sắt nh&agrave; lao mới n&aacute;o nức chờ đợi m&agrave; những người ở trong cũng vui mừng v&igrave; mỗi dịp ấy họ lại c&oacute; cơ hội được &acirc;n x&aacute;, được trở về với người th&acirc;n, b&egrave; bạn. Ch&agrave;o đ&oacute;n họ bằng l&ograve;ng bao dung tha thứ, tin v&agrave;o một sự thay đổi ở họ đ&oacute; cũng l&agrave; &quot;sống đẹp&quot;. Ch&iacute;nh nhờ c&oacute; l&ograve;ng y&ecirc;u thương m&agrave; kh&ocirc;ng &iacute;t người t&igrave;m lại được ch&iacute;nh m&igrave;nh. C&oacute; một nh&agrave; thơ với b&uacute;t danh &quot;Ho&agrave;n Lương&quot; từng nửa đời l&agrave;m tướng cướp tr&ecirc;n những chuyến t&agrave;u Đ&agrave; Nẵng - Nha Trang, l&agrave;m đại gia bu&ocirc;n lậu xảo quyệt, thi nh&acirc;n ấy t&ecirc;n l&agrave; &quot;Nguyễn Đức T&acirc;n&quot; (Đ&ocirc;ng Mỹ - Thanh Tr&igrave; - H&agrave; Nội). Nửa đời l&agrave;m việc thất đức nhưng trong trại giam được nghe lời khuy&ecirc;n nhủ t&acirc;m t&igrave;nh của gi&aacute;m thi, như người tỉnh cơn m&ecirc; anh t&acirc;m sự:</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><em>&ldquo;Đ&ecirc;m đ&ecirc;m nghe tiếng vọng vang</em><br /> <em><em>Tiếng ngo&agrave;i x&atilde; hội rộn r&agrave;ng trong đ&ecirc;m</em><br /> <em>Đ&atilde; buồn lại thấy buồn th&ecirc;m</em><br /> <em>Kh&aacute;t th&egrave;m cuộc sống ấm &ecirc;m ngo&agrave;i đời&rdquo;</em></em></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">V&agrave; cuộc đời của t&ecirc;n tướng cướp ấy rẽ sang một ngả kh&aacute;c khi m&atilde;n hạn t&ugrave;, anh trở th&agrave;nh một nh&agrave; thơ, một th&agrave;nh vi&ecirc;n của đội C&ocirc;ng an x&atilde;. Khi được hỏi l&agrave;m thế n&agrave;o m&agrave; c&aacute; sự thay đổi lớn trong anh như vậy, tướng cướp, thi nh&acirc;n ấy trả lời nhờ c&oacute; sự bao dung, t&igrave;nh y&ecirc;u của người vợ hiền v&agrave; của tất cả mọi người.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Nhạc sĩ Trịnh C&ocirc;ng Sơn từng viết &quot;Sống tr&ecirc;n đời cần c&oacute; một tấm l&ograve;ng.Để l&agrave;m g&igrave; em biết kh&ocirc;ng? Để gi&oacute; cuốn đi, để gi&oacute; cuốn đi&hellip;&quot;. Gi&oacute; sẽ cuốn những tấm l&ograve;ng thảo thơm gieo t&igrave;nh y&ecirc;u khắp mu&ocirc;n nơi, mang lại &aacute;nh s&aacute;ng cho miền đất tăm tối, mang lại hạnh ph&uacute;c cho những người c&ugrave;ng khổ. Mỗi ch&uacute;ng ta, h&atilde;y gửi theo gi&oacute; tấm l&ograve;ng m&igrave;nh để cứu gi&uacute;p bao người v&agrave; để ch&iacute;nh chứng ta l&agrave; những con người c&oacute; lối &quot;sống đẹp&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">&ldquo;Cuộc sống kh&ocirc;ng c&oacute; con đường c&ugrave;ng - chỉ c&oacute; những ranh giới, điều cốt yếu l&agrave; phải l&agrave;m sao để vượt qua được những ranh giới ấy&rdquo; (Nguyễn Khải). Cuộc sống lu&ocirc;n chứa đựng những thử th&aacute;ch, v&agrave; kh&ocirc;ng ai l&agrave; kh&ocirc;ng vấp ng&atilde; một lần.Vậy nhưng sau c&uacute; ng&atilde; đau đớn ấy, bạn l&agrave;m g&igrave; mới l&agrave; điều đ&aacute;ng n&oacute;i. Trong đầu t&ocirc;i cứ thể hiện l&ecirc;n h&igrave;nh ảnh con lật đật nhỏ b&eacute; miệng lu&acirc;n nở nụ cười v&agrave; lần n&agrave;o vấp ng&atilde; cũng bật dậy, tr&ecirc;n m&ocirc;i vẫn l&agrave; nụ cười lạc quan. Đ&atilde; bao giờ bạn được như con b&uacute;p b&ecirc; ấy, ki&ecirc;n cường v&agrave; nghị lực?...Đọc Đặng Thuỳ Tr&acirc;m, những d&ograve;ng t&acirc;m sự của chị, từng c&acirc;u từng chữ bao giờ cũng tr&agrave;n ngập một l&ograve;ng ham sống phi thường.&quot;Đời phải trải qua gi&ocirc;ng tố nhưng chớ c&uacute;i đầu trước gi&ocirc;ng tố&quot;. C&acirc;u n&oacute;i t&acirc;m đắc ấy của chị, giờ đ&acirc;y, mỗi ch&uacute;ng ta cũng phải lấy đ&oacute; l&agrave;m ch&acirc;m ng&ocirc;n sống cho cuộc sống của m&igrave;nh.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">T&ocirc;i được nghe thầy dạy Ho&aacute; kể c&acirc;u chuyện về người học tr&ograve; cũ của thầy. Anh l&agrave; một học sinh chăm ngoan, học giỏi, lu&ocirc;n nằm trong nh&oacute;m đầu.Vậy nhưng trong kỳ thi Đại học quan trọng anh lại trượt điều tưởng như kh&ocirc;ng thể đ&atilde; xảy ra. Đau buồn, thất vọng về chỉnh m&igrave;nh, cuộc sống của một thanh ni&ecirc;n 18 tuổi l&uacute;c ấy chỉ to&agrave;n một m&agrave;u đen khi bao hứa hẹn tương lai, kỳ vọng của gia đ&igrave;nh, thầy c&ocirc; đều sụp đổ. Kh&ocirc;ng chịu giam m&igrave;nh trong m&agrave;n đ&ecirc;m, anh tự m&igrave;nh thắp l&ecirc;n ngọn nến niềm tin v&agrave; tiếp tục học tập hết m&igrave;nh.Anh đ&atilde; đỗ v&agrave;o năm sau với một số điểm cao. D&ugrave; so với bạn b&egrave;, anh l&agrave; người đến sau nhưng anh lại l&agrave; người đạt được chiến thắng lớn nhất: Chiến thắng ch&iacute;nh m&igrave;nh, cuộc sống với những ranh giới của n&oacute; lu&ocirc;n bao quanh bạn. Nếu kh&ocirc;ng c&oacute; nghị lực l&agrave;m sao bạn c&oacute; thể đi hết được con đường của ri&ecirc;ng m&igrave;nh? Từ số 1 đến số 0 chỉ trong gang tấc nhưng khoảng c&aacute;ch từ số 0 đến số 1 tr&ecirc;n trục đời l&agrave; cả một qu&aacute; tr&igrave;nh m&agrave; nếu kh&ocirc;ng c&oacute; niềm tin, nghị lực, bạn sẽ m&atilde;i chỉ l&agrave; con số 0 m&agrave; th&ocirc;i. H&atilde;y l&agrave; một người bộ h&agrave;nh với đ&ocirc;i ch&acirc;n dẻo dai sẵn s&agrave;ng đạp l&egrave;n mọi ch&ocirc;ng gai để bước đi: &quot;Chặng đường n&agrave;o trải bước tr&ecirc;n hoa hồng, b&agrave;n ch&acirc;n cũng thấm đau v&ocirc; v&agrave;n những mũi gai&rdquo; - Lời b&agrave;i h&aacute;t của ban nhạc t&ocirc;i y&ecirc;u th&iacute;ch cứ văng vẳng b&ecirc;n tai. B&agrave;n ch&acirc;n c&oacute; thể sẽ chảy m&aacute;u v&igrave; gai nhọn nhưng đừng ngồi xuống r&ecirc;n xiết, h&atilde;y để m&aacute;u ấy thấm l&ecirc;n những c&aacute;nh hồng đỏ thắm tr&ecirc;n bước đường vinh quang của bạn! L&agrave;m được như vậy tức l&agrave; bạn đang &quot;sống đẹp&quot;, sống v&agrave; lu&ocirc;n giữ cho m&igrave;nh một niềm tin v&agrave;o ng&agrave;y mai, lu&ocirc;n c&oacute; một nghị lực vươn l&ecirc;n hướng đến &aacute;nh mặt trời.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">T&ocirc;i từng đọc một b&agrave;i thơ nghe qua tưởng chỉ l&agrave; thơ vui nhưng lại mang một &yacute; nghĩa s&acirc;u sắc:</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><em>&quot;Khi anh sinh ra</em><br /> <em><em>Mọi người đều cười</em><br /> <em>Ri&ecirc;ng anh th&igrave; kh&oacute;c tu tu</em><br /> <em>H&atilde;y sống sao để khi chết đi</em><br /> <em>Mọi người đều kh&oacute;c</em><br /> <em>C&ograve;n m&ocirc;i anh th&igrave; nở nụ cười&rdquo;</em></em></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Bạn v&agrave; t&ocirc;i, h&atilde;y tự chi&ecirc;m nghiệm cho m&igrave;nh lối sống đẹp để khi ở cuối con đường, ch&uacute;ng ta đều mỉm cười m&atilde;n nguyện!</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>Chi đo&agrave;n Mầm non Sen Hồng</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

Agile Việt Nam
;