Cuộc thi viết Người bạn của thanh niên: Tháng chín của chúng ta

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Thời gian chạy d&agrave;i tr&ecirc;n những t&aacute;n l&aacute; sớm thu đ&atilde; ngả v&agrave;ng xanh. Ngồi giữa những tia s&aacute;ng m&agrave;u v&agrave;ng nhạt của th&aacute;ng ch&iacute;n, t&ocirc;i dường như đang nghe tiếng mọi người cười đ&ugrave;a. Mọi chuyện ng&agrave;y ấy vẫn c&ograve;n trong l&ograve;ng rất r&otilde; r&agrave;ng, giống như m&ugrave;a h&egrave; năm n&agrave;o chỉ vừa mới lướt qua khung cửa.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">T&ocirc;i t&aacute;m tuổi.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">T&ocirc;i hỏi v&agrave; b&agrave; th&igrave; trả lời &ldquo;Người ta l&agrave; sinh vi&ecirc;n t&igrave;nh nguyện, về miền qu&ecirc; để cất nh&agrave; x&acirc;y cửa...&rdquo;</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">C&oacute; lẽ t&ocirc;i c&ograve;n qu&aacute; nhỏ. T&ocirc;i biết từ t&igrave;nh nguyện, nhưng t&ocirc;i kh&ocirc;ng thể tưởng tượng sinh vi&ecirc;n t&igrave;nh nguyện sẽ l&agrave; như thế n&agrave;o mới phải. Giống như t&ocirc;i hỏi mẹ, tại sao lo&agrave;i ve sầu lại k&ecirc;u r&acirc;m ran v&agrave;o những ng&agrave;y lập hạ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">V&agrave; những m&ugrave;a nắng cứ thế nối nhau chạy d&agrave;i, chạy d&agrave;i v&ocirc; tận như c&aacute;nh đồng b&iacute; ng&ocirc; ở Trung Lập Hạ, c&aacute;nh đồng m&agrave; ch&uacute;ng t&ocirc;i đ&atilde; lu&ocirc;n băng qua v&agrave;o mỗi buổi chiều ng&agrave;y thứ bảy.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Rồi t&ocirc;i n&oacute;i với c&aacute;c anh về những điều phi l&yacute; của trẻ con, t&ocirc;i n&oacute;i với c&aacute;c anh về những ng&agrave;y m&agrave; gi&oacute; c&oacute; m&ugrave;i của hương ổi. Ch&uacute;ng t&ocirc;i rong ruổi đ&acirc;y đ&oacute; khắp cả thị trấn để mua &iacute;t qu&agrave; vặt sau khi buổi lễ trao tặng kết th&uacute;c. Rồi ch&uacute;ng t&ocirc;i cười, t&ocirc;i m&iacute;m m&ocirc;i, bất gi&aacute;c nh&igrave;n l&ecirc;n bầu trời xanh, nhắm mắt nguyện cầu cho th&aacute;ng ch&iacute;n sẽ m&atilde;i m&atilde;i v&ocirc; tận như thể n&oacute; chưa bao giờ tồn tại.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">T&ocirc;i nghe thấy tiếng đ&agrave;n guitar đang tan chảy trong kh&ocirc;ng gian, nụ cười của tuổi trẻ, c&oacute; một điều g&igrave; đ&oacute; th&ocirc;i th&uacute;c t&ocirc;i, cho&aacute;ng lấy t&acirc;m tr&iacute; t&ocirc;i. C&oacute; lẽ l&agrave; mọi chuyện đ&atilde; qu&aacute; ho&agrave;n hảo, tất cả đ&atilde; v&ocirc; t&igrave;nh để lại những k&iacute; ức tuổi thơ qu&aacute; đỗi tuyệt vời. Ng&ocirc;i nh&agrave; dần dần ho&agrave;n thiện. Trong &aacute;nh nắng chiều của ng&agrave;y hai mươi t&aacute;m, tất cả mọi người c&ugrave;ng nhau đứng trước c&ocirc;ng tr&igrave;nh ho&agrave;n chỉnh đầu ti&ecirc;n của đời m&igrave;nh, nh&igrave;n ngắm mọi thứ một lần cuối c&ugrave;ng, đ&oacute; l&agrave; những khoảng thời gian lao động kh&ocirc;ng biết mỏi mệt, nhưng đầy t&iacute;nh nh&acirc;n văn cao đẹp.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Cũng c&oacute; lẽ ch&iacute;nh l&agrave; v&igrave; vậy, m&agrave; ng&ocirc;i nh&agrave; lại hết sức đặc biệt đối với mọi người. Nhiều năm sau đ&oacute;, b&agrave; t&ocirc;i vẫn cứ nhắc đi nhắc lại lời hứa năm n&agrave;o của đội thợ x&acirc;y t&igrave;nh nguyện. Rằng một ng&agrave;y n&agrave;o đ&oacute; họ sẽ quay trở lại&hellip;</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Vi&ecirc;n gạch th&agrave;nh đường domino, những giấc mơ m&ugrave;a hạ, hương d&atilde; quỳ bay trong gi&oacute;. T&ocirc;i nằm tr&ecirc;n b&atilde;i cỏ xanh, ngắm nh&igrave;n những &aacute;ng m&acirc;y bay. Mọi người bắt đầu ngồi th&agrave;nh v&ograve;ng tr&ograve;n, c&ugrave;ng nhau h&aacute;t, c&ugrave;ng nhau nhảy m&uacute;a. Chương tr&igrave;nh sinh hoạt v&agrave;o những ng&agrave;y cuối tuần của c&aacute;c anh chị, những đứa nh&oacute;c nghịch ngợm, chẳng đứa n&agrave;o muốn về cả, đặc biệt l&agrave; v&agrave;o ng&agrave;y khai mạc của lễ hội tr&ograve; chơi. Đơn giản chỉ l&agrave; những g&oacute;i kẹo, c&aacute;i b&aacute;nh được bọc cẩn thận trong những tầm giấy g&oacute;i qu&agrave; m&agrave;u xanh đỏ. V&agrave; đến l&uacute;c n&agrave;y, t&ocirc;i vẫn c&oacute; thể cảm nhận được bầu kh&ocirc;ng kh&iacute; l&uacute;c ấy.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">C&oacute; lẽ m&ugrave;i vị của kẹo b&aacute;nh rất tệ, trời th&igrave; n&oacute;ng, người th&igrave; đ&ocirc;ng. Nhưng tất cả thật v&ocirc; nghĩa trước sự nhiệt t&igrave;nh v&agrave; năng động của những người thanh ni&ecirc;n &aacute;o xanh t&igrave;nh nguyện. N&oacute; c&oacute; thể kh&ocirc;ng phải l&agrave; một kh&ocirc;ng gian tuyệt vời nhất, cũng c&oacute; thể kh&ocirc;ng giống như những g&igrave; m&agrave; tụi nhỏ ch&uacute;ng t&ocirc;i cố gắng tưởng tượng. Nhưng đ&oacute; l&agrave; những trải nghiệm, những k&iacute; ức tươi đẹp nhất trong tr&aacute;i tim của tất cả mọi người v&agrave; kh&ocirc;ng điều g&igrave; c&oacute; thể thay thế được.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Ch&uacute;ng t&ocirc;i đ&atilde; trải qua những ng&agrave;y tuyệt vời theo một c&aacute;ch diệu k&igrave; như thế. T&ocirc;i ước một ng&agrave;y, c&oacute; thể quay trở lại những khoảng thời gian đ&oacute;. Tất cả những g&igrave; anh đ&atilde; n&oacute;i, chầm chậm thấm v&agrave;o t&ocirc;i, chưa bao giờ bản th&acirc;n m&igrave;nh lại c&oacute; những b&agrave;i học ngọt ng&agrave;o đến vậy. Anh kh&ocirc;ng d&agrave;nh cả cuộc đời m&igrave;nh để đuổi theo những l&yacute; tưởng vĩ đại. Anh l&agrave;m những c&ocirc;ng việc m&agrave; anh n&oacute;i rằng n&oacute; thật giản đơn v&agrave; nhỏ nhặt. Anh đ&atilde; từng nghĩ về một ng&agrave;y, khi lớn l&ecirc;n, sẽ xung phong đăng k&iacute; t&igrave;nh nguyện ở một nơi xa x&ocirc;i n&agrave;o đ&oacute;, x&acirc;y nh&agrave;, sửa chữa, rồi sinh hoạt với c&aacute;c em nhỏ, ở lại đ&oacute; nhiều th&aacute;ng trời. V&agrave; bằng một c&aacute;ch n&agrave;o đ&oacute;, c&acirc;u chuyện của anh lu&ocirc;n lu&ocirc;n l&agrave; niềm cảm hứng cho t&ocirc;i đến tận b&acirc;y giờ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">V&agrave; l&uacute;c ấy t&ocirc;i đ&atilde; nghĩ rằng, m&igrave;nh c&oacute; thể d&agrave;nh cả cuộc đời n&agrave;y cho những m&ugrave;a h&egrave;. Nhưng những th&aacute;ng ng&agrave;y đ&oacute; rồi cũng phải tr&ocirc;i qua. L&uacute;c anh nh&igrave;n t&ocirc;i để n&oacute;i lời tạm biệt, t&ocirc;i thấy gương mặt anh chậm r&atilde;i phai nh&ograve;a dần khỏi tầm mắt.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">V&agrave; t&ocirc;i nhớ những ng&agrave;y ấy. C&oacute; phải anh đ&atilde; n&oacute;i, tiếng ve lu&ocirc;n rượt đuổi theo m&ugrave;a h&egrave;. Rằng những vệt sao băng sẽ rơi xuống mặt hồ đ&ecirc;m nay. V&agrave; ng&agrave;y n&agrave;o đ&oacute; t&ocirc;i sẽ trở th&agrave;nh một họa sĩ, một kĩ sư, một diễn vi&ecirc;n đoạt giải Oscar, v&agrave; anh đ&atilde; nguyện cầu cho cuộc đời n&agrave;y sẽ kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; thể lấy đi những thứ đẹp đẽ ấy nơi tr&aacute;i tim t&ocirc;i.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Mưa m&ugrave;a thu, xuy&ecirc;n qua &ocirc; của k&iacute;nh, ngắm nh&igrave;n những chiếc l&aacute; &uacute;a m&agrave;u. Cũng giống như tất cả ch&uacute;ng ta. C&oacute; tiếng cười của c&aacute;c anh c&aacute;c chị, c&oacute; tiếng đ&agrave;n guitar, c&oacute; &aacute;nh lửa. Đo&aacute;n l&agrave; t&ocirc;i đ&atilde; nhớ qu&aacute; nhiều. V&agrave; t&ocirc;i sẽ kh&ocirc;ng thể n&agrave;o qu&ecirc;n c&aacute;i c&aacute;ch m&agrave; anh đ&atilde; l&agrave;m những thứ nhỏ nhặt trong suốt qu&atilde;ng đời ni&ecirc;n thiếu của m&igrave;nh, anh y&ecirc;u cuộc sống n&agrave;y bằng t&acirc;m hồn của một đứa trẻ, anh thua cuộc như một kẻ chiến thắng, đứng l&ecirc;n v&agrave; mạnh mẽ, anh vượt qua tất cả mọi thứ tr&ecirc;n đời chỉ bằng một nụ cười tươi v&agrave; niềm lạc quan của c&aacute;nh hoa bồ c&ocirc;ng anh bay trong gi&oacute;. V&agrave; đ&oacute; lu&ocirc;n lu&ocirc;n l&agrave; những điều qu&iacute; gi&aacute; m&agrave; ch&iacute;nh bản th&acirc;n t&ocirc;i đ&atilde; học được từ nơi anh.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Chiếc xe rời đi trong khi t&ocirc;i vẫn c&ograve;n đang vẫy tay ch&agrave;o. &Aacute;nh ho&agrave;ng h&ocirc;n rơi. M&ugrave;a h&egrave; lẳng lặng qua đi trong y&ecirc;n b&igrave;nh, giống như ng&agrave;y ấy n&oacute; đ&atilde; từng bước đến như vậy.</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>PHAN CHẾ NGHỊ</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Sáng ngày 1-1-2025, tại Nhà Văn hóa Thanh niên TP. Hồ Chí Minh, lễ tuyên dương danh hiệu “Công dân trẻ tiêu biểu TP. Hồ Chí Minh năm 2024” đã diễn ra trong không khí trang trọng và đầy cảm xúc. Đây là sự kiện thường niên do Thành Đoàn TP. Hồ Chí Minh tổ chức nhằm tôn vinh những cá nhân trẻ xuất sắc, khẳng định tinh thần sống đẹp, cống hiến vì cộng đồng và góp phần vào sự phát triển bền vững của Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;