<html>
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us">
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252">
<title>Lê Trung Hải - Người liên kết ướ</title>
<style>
<!--
p.MsoNormal
{mso-style-parent:"";
margin-bottom:.0001pt;
font-size:13.0pt;
font-family:"Times New Roman","serif";
font-weight:bold;
margin-left:0in; margin-right:0in; margin-top:0in}
table.MsoNormalTable
{mso-style-parent:"";
font-size:11.0pt;
font-family:"Calibri","sans-serif";
}
-->
</style>
</head>
<body>
<p class="MsoNormal" align="center"><span style="font-family: Arial,sans-serif">
<font size="2" color="#0000FF">Lê Trung Hải - Người liên kết ước mơ xanh</font></span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<table class="MsoNormalTable" border="0" cellspacing="0" cellpadding="0" align="right" width="200" style="width: 149.95pt">
<tr>
<td style="padding: 0in">
<p class="MsoNormal">
<img border="0" src="le%20trung%20hai.bmp" width="200" height="150"></td>
</tr>
<tr>
<td style="padding: 0in">
<p class="MsoNormal" align="center">
<span style="font-size: 8.5pt; font-family: Arial,sans-serif; color: #888888; font-weight: normal">
Lê Trung Hải (giữa) cùng các bạn trong nhóm Những Ước Mơ Xanh hướng dẫn
cách giữ gìn vệ sinh răng miệng cho các bạn nhỏ tại mái ấm Mai Liên
(Q.Bình Thạnh, TP.HCM)</span></td>
</tr>
</table>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: #5F5F5F">
“Em chẳng có gì ngoài cái nhóm đó đâu nha ông anh, đừng kỳ vọng quá nhiều kẻo
gặp rồi lại thất vọng đó nghe”. </span></p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Cái tin nhắn đó càng khiến tôi phải tìm gặp cho được Lê Trung Hải, trưởng nhóm
Những Ước Mơ Xanh - một nhóm bạn trẻ quen thuộc trong nhiều hoạt động tình
nguyện...</span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Mọi chuyện bắt đầu từ ngày hắn đọc được bài báo về những bạn trẻ Hà Nội với lớp
học dưới chân cầu Long Biên dành cho những bạn nhỏ lang thang kiếm sống bằng đủ
thứ nghề. Sao mình không làm được như họ, TP mình đâu thiếu những bạn nhỏ như
thế? Hắn lần mò tìm được địa chỉ email và gửi tâm sự của mình đến những người
bạn chưa một lần quen tận ngoài Hà Nội. Không hẹn mà gặp, cũng có đến bốn bạn
trẻ khác đang học tại TP.HCM có cùng tâm tư như hắn. Những Ước Mơ Xanh ra đời từ
ngày ấy.</span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Lễ ra mắt là ngày trung thu năm 2002, năm con người chạy vắt giò lên cổ cả tuần
lễ mua tre làm lồng đèn, mua bánh trái, gói quà... cho một đêm vui chơi vài giờ
đồng hồ tại mái ấm Mai Liên (Q.Bình Thạnh). Đêm vui chơi thành công, những tiếng
cười đủ làm ấm lòng năm bạn trẻ cũng vừa kịp quen thân nhau.</span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Lề đường. Khái niệm trở thành câu cửa miệng của những thành viên trong nhóm. Đơn
giản thôi, mọi buổi sinh hoạt đều tề tựu ngay vỉa hè sát lề đường trước dinh
Thống Nhất. Mà trang web của nhóm cũng vậy, hiếm có thông tin hoạt động nào mà
địa điểm tụ tập lại không diễn ra ở... lề đường. Thế mà cứ tự lớn lên mỗi ngày.
Từ năm thành viên ngày đầu, con số ấy bây giờ đã tăng gấp 10, những đợt cao điểm
đã vượt con số 150. </span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Hải hào hứng khoe: Có hôm đang chạy ngoài đường, một bác gọi điện bảo “bác không
có đồng xu 500 nhưng lát ghé vô bệnh viện cho bác góp 300.000đ với mấy đứa
nghe”. Đó là một trong vô số những bàn tay cùng chung sức với nhóm khi biết được
lời mời gọi “Giáng sinh 5 xu - Giáng sinh ấm” với thông điệp hết sức giản dị:
“Góp đồng xu 500, bạn đã chia sẻ với các bạn nhỏ không may những ngày đông ấm
áp”. “Tôi sợ mọi thứ đi vào lối mòn”, Hải trăn trở. Vì sợ lối mòn mà Hải lúc nào
cũng phải chạy, cũng phải căng óc ra cùng với các thành viên trong nhóm tìm cái
mới. </span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Cái tên Những Ước Mơ Xanh giờ đã không còn xa lạ với nhiều mái ấm, nhiều nhóm
trẻ trong TP. Lúc này thì ra dáng một nhóm tình nguyện chuyên nghiệp rồi. Các
lớp học võ, học văn hóa ở xóm ghe (Q.8) hay chùa Xá Lợi được duy trì đều đặn và
nề nếp hơn. Các mảng hoạt động cũng được chia rõ ràng: lang thang, khuyết tật,
mồ côi, gia sư và đều có mảng trưởng để các đầu mối thông suốt với nhau. Năm “kẻ
sáng lập” ngày đầu giờ chỉ còn mình Hải. Vẫn cứ “lăn lê bò toài” với hết nhóm
trẻ này lại thấy lang thang với nhóm trẻ khác. </span></p>
<p class="MsoNormal"> </p>
<p class="MsoNormal">
<span style="font-size: 10.0pt; font-family: Arial,sans-serif; color: black; font-weight: normal">
Vừa rồi, Hải là một trong 75 bạn trẻ được trao tặng giải thưởng “Thanh niên sống
đẹp” của T.Ư Đoàn. Hải nói: “Không đi, không làm được một điều gì đó cho những
mảnh đời kém may mắn ấy dường như lại thấy thiếu, như chính mình đang có lỗi”...</span></p>
<p class="MsoNormal" align="right"><font face="Arial" size="2">TTO</font></p>
</body>
</html>