Cặp đôi "đặc biệt" của Lễ cưới tập thể 2017

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Vợ chồng anh T&iacute;nh chị Chọn l&agrave; một trong những cặp đ&ocirc;i sẽ tham gia Lễ cưới tập thể năm 2017. Đăng k&yacute; kết h&ocirc;n từ năm 2007, con g&aacute;i cũng học đến lớp 3, vậy m&agrave; suốt 10 năm qua, anh chị chưa bao giờ d&aacute;m mơ đến một lễ cưới. C&ugrave;ng g&aacute;nh chịu nỗi đau khiếm khuyết v&agrave; tuổi thơ bất hạnh, những thiệt th&ograve;i ấy đ&atilde; mang anh chị đến với nhau, để giờ đ&acirc;y, họ trở th&agrave;nh một nửa kh&ocirc;ng thể thiếu của nhau.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Trong c&aacute;i kh&oacute;, l&oacute; c&aacute;i &quot;thương&quot;</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Sinh ra với th&acirc;n thể khiếm khuyết, từ l&uacute;c lọt l&ograve;ng, anh T&iacute;nh &quot;chưa bao giờ biết cha mẹ m&igrave;nh như thế n&agrave;o&quot;. Năm 15 tuổi, anh vẫn mưu sinh bằng g&aacute;nh ve chai, b&aacute;n b&aacute;o, v&eacute; số..., l&agrave;m tất cả mọi việc để kiếm sống. Tuổi thơ của anh l&agrave; những th&aacute;ng ng&agrave;y &quot;ăn bờ ngủ bụi&quot;, &quot;c&ugrave; bất c&ugrave; bơ&quot;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Mẹ mất sớm, chị Chọn ở với ba v&agrave; c&aacute;c anh. Kh&ocirc;ng c&oacute; được th&acirc;n thể l&agrave;nh lặn, điều đ&oacute; lu&ocirc;n khiến chị cảm thấy tự ti. Học hết lớp 3, chị phải nghỉ học. Chị kể, &quot;hồi đ&oacute; chị mặc cảm, kh&ocirc;ng d&aacute;m cho ai thấy m&igrave;nh&quot;. Sau khi ba mất, chị ở một m&igrave;nh dưới qu&ecirc;. Từ l&agrave;m cỏ, qu&eacute;t s&acirc;n, bắt ốc đến l&agrave;m b&aacute;nh, nấu x&ocirc;i, việc g&igrave; chị cũng l&agrave;m được. Chị bảo, &quot;hồi đ&oacute; sống một m&igrave;nh m&agrave;, chị kh&ocirc;ng l&agrave;m th&igrave; ai m&agrave; nu&ocirc;i&quot;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Thời gian l&agrave;m chung ở c&ocirc;ng ty TNHH 27/7 TP.HCM, anh chị mới c&oacute; cơ hội biết nhau. Ng&agrave;y n&agrave;o chị cũng &quot;lội&quot; bộ mấy c&acirc;y số đi l&agrave;m. Anh kể, hồi đ&oacute; thấy chị đi bộ vậy, anh thương lắm, n&ecirc;n anh mượn xe đạp c&ocirc;ng ty qua chở chị đi l&agrave;m. Anh c&ograve;n chạy tới chạy lui kiếm đồ cho chị cắt chỉ để tăng th&ecirc;m thu nhập. Cứ vậy ho&agrave;i rồi anh chị &quot;thương nhau hồi n&agrave;o cũng kh&ocirc;ng biết&quot;. Hồi trước, chị cứ sợ anh kh&ocirc;ng thật l&ograve;ng, sau n&agrave;y sẽ ch&ecirc; bai m&agrave; bỏ rơi m&igrave;nh. C&oacute; lần, anh dắt bạn sang chơi, chị mặc cảm v&agrave; xấu hổ đến nỗi kh&ocirc;ng d&aacute;m ra gặp. Ch&iacute;nh t&igrave;nh y&ecirc;u, sự ch&acirc;n th&agrave;nh đ&atilde; gi&uacute;p anh chị vượt qua tất cả. &quot;B&acirc;y giờ, chị kh&ocirc;ng sợ anh bỏ rơi chị nữa. Anh che chở cho chị hết trơn &agrave;. Anh đ&atilde; hứa với chị l&agrave; kh&ocirc;ng bao giờ bỏ chị m&agrave;&quot;.</span></span></p> <p style="text-align: center;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><img alt="" src="http://www.thanhdoan.hochiminhcity.gov.vn/ThanhDoan/webtd/Content/news/2017/9/29321/11.JPG" style="height:95%; width:95%" /></span></span></p> <p style="text-align: center;"><em><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif; font-size:14px">Ph&ograve;ng trọ nhỏ nhắn l&agrave; nơi che mưa nắng của anh chị.</span></em></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Gia đ&igrave;nh anh T&iacute;nh hiện đang trọ ở ấp C&acirc;y Tr&acirc;m, x&atilde; Ph&uacute; H&ograve;a Đ&ocirc;ng, huyện Củ Chi. Anh chị chuyển về đ&acirc;y hơn 4 năm v&agrave; l&agrave;m việc cho c&ocirc;ng ty TNHH E.Land Việt Nam. Ph&ograve;ng trọ vỏn vẹn chỉ v&agrave;i m&eacute;t vu&ocirc;ng, xung quanh l&agrave; vườn cao su. Anh T&iacute;nh chia sẻ, ở đ&acirc;y to&agrave;n rắn, rết, b&ograve; cạp, c&oacute; khi c&ograve;n sống chung với chuột. Mọi vật dụng trong nh&agrave;, anh chị phải mua trả g&oacute;p v&igrave; kh&ocirc;ng đủ điều kiện trang trải. Nhiều khi cứ phải ăn trước trả sau v&igrave; &quot;chưa hết th&aacute;ng đ&atilde; hết tiền&quot;. Nhiều l&uacute;c đi ngo&agrave;i đường con thấy đồ ăn ngon cứ giục ba mẹ mua cho, anh &quot;suy nghĩ m&agrave; đau đứt ruột v&igrave; tiền kh&ocirc;ng c&oacute;, kh&ocirc;ng biết l&agrave;m sao&quot;. C&oacute; lần sinh nhật con, được cậu cho 100 ng&agrave;n, vậy l&agrave; cả nh&agrave; đ&egrave;o nhau ra tiệm mua c&aacute;i b&aacute;nh kem 55 ng&agrave;n, rồi chở nhau về nh&agrave; thổi nến, cắt b&aacute;nh. Kh&oacute; khăn đủ điều nhưng anh chị lu&ocirc;n t&acirc;m niệm, &quot;kh&ocirc;ng c&oacute; tiền cũng được, miễn l&agrave; vợ chồng con c&aacute;i sống vui vẻ, hạnh ph&uacute;c với nhau&quot;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Anh T&iacute;nh chia sẻ, &quot;anh thương vợ v&igrave; ho&agrave;n cảnh kh&ocirc;ng cha, kh&ocirc;ng mẹ giống m&igrave;nh. Anh đ&atilde; từng bị bỏ rơi, bằng mọi gi&aacute; anh kh&ocirc;ng bao giờ bỏ rơi vợ, kh&ocirc;ng thể thay l&ograve;ng đổi dạ&quot;. Anh gi&uacute;p vợ từ việc giặt đồ, nấu cơm đến lau nh&agrave;, qu&eacute;t s&acirc;n... 10 năm qua, anh chị lu&ocirc;n nương tựa lẫn nhau v&agrave; trở th&agrave;nh một nửa kh&ocirc;ng thể thiếu của nhau, hạnh ph&uacute;c nhỏ b&eacute; của gia đ&igrave;nh anh chị đ&ocirc;i l&uacute;c khiến nhiều người phải ao ước.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>&quot;Kh&ocirc;ng bao giờ chị nghĩ được l&agrave;m c&ocirc; d&acirc;u&quot;</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Hồi đ&oacute;, chị ao ước được l&agrave;m c&ocirc; d&acirc;u. Mỗi lần ba chở ngang tiệm &aacute;o cưới, chị cứ khen &quot;đẹp qu&aacute; ba ơi, ước g&igrave; l&agrave;m c&ocirc; d&acirc;u được mặc &aacute;o đ&oacute; ba ha&quot;. Vậy m&agrave; ba chị bảo, &quot;m&agrave;y như vậy ai thương đ&acirc;u m&agrave; đ&ograve;i l&agrave;m c&ocirc; d&acirc;u&quot;, chị vừa buồn, vừa tủi. Ng&agrave;y anh chị đi đăng k&yacute; kết h&ocirc;n, nhiều người cứ nh&igrave;n chằm chằm rồi bảo, &quot;vậy m&agrave; cũng đi l&agrave;m giấy kết h&ocirc;n&quot;.&nbsp;</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nhờ mọi người gi&uacute;p đỡ, anh chị mới c&oacute; cơ hội đến với Lễ cưới tập thể. Mấy h&ocirc;m nay chị kh&ocirc;ng ngủ được, &quot;chị cứ tưởng tượng đến l&uacute;c m&igrave;nh trang điểm, mặc &aacute;o cưới&quot;. Chị kể, anh T&iacute;nh &quot;qu&aacute; trời n&ocirc;n lu&ocirc;n&quot;, c&ograve;n b&eacute; Ngọc cứ &quot;năn nỉ đ&ograve;i đi ho&agrave;i &agrave;&quot;, đứa con g&aacute;i mới học tới lớp 3 m&agrave; l&uacute;c n&agrave;o cũng lu&ocirc;n miệng &quot;con ch&uacute;c ba mẹ hạnh ph&uacute;c&quot;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Được Th&agrave;nh Đo&agrave;n v&agrave; Trung t&acirc;m hỗ trợ thanh ni&ecirc;n c&ocirc;ng nh&acirc;n Th&agrave;nh phố gi&uacute;p đỡ, &quot;anh chị mừng dữ lắm, kh&ocirc;ng thể n&agrave;o tả nổi&quot;. Chị bảo, người ta gi&uacute;p m&igrave;nh nhiều vậy &quot;giờ kh&ocirc;ng biết phải c&aacute;m ơn l&agrave;m sao cho phải&quot;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Năm 2017 đ&aacute;nh dấu chặng đường 10 năm của chương tr&igrave;nh &quot;Lễ cưới tập thể&quot;. Anh T&iacute;nh, chị Chọn b&ecirc;n cạnh nhau đến nay cũng trọn vẹn 10 năm. Lễ cưới tập thể v&agrave;o ng&agrave;y 2/9 vừa qua c&oacute; lẽ sẽ đong đầy hạnh ph&uacute;c như ch&iacute;nh chặng đường 10 năm của chương tr&igrave;nh v&agrave; của anh chị.</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>KIM NGỌC</strong></span></span></p> <p>&nbsp;</p> </body></html>

BÌNH LUẬN

Agile Việt Nam
;