Bác sĩ Nguyễn Hà Phương: "Sắc xanh" trong màu áo blouse trắng

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><strong>Tấm l&ograve;ng nh&acirc;n &aacute;i, nghĩa t&igrave;nh l&agrave; phẩm chất nổi bật của Nh&acirc;n d&acirc;n&nbsp;TP. Hồ Ch&iacute; Minh trong đ&oacute; c&oacute;&nbsp;đo&agrave;n vi&ecirc;n, thanh ni&ecirc;n v&igrave; Th&agrave;nh phố c&oacute; chất lượng sống tốt, văn minh, hiện đại, nghĩa t&igrave;nh.</strong></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Phẩm chất ấy c&agrave;ng s&aacute;ng r&otilde; ở&nbsp;b&aacute;c sĩ trẻ<strong> Nguyễn H&agrave; Phương</strong> <em>(Khoa Giải phẫu bệnh, Bệnh viện Ung Bướu TP. Hồ Ch&iacute; Minh)</em> - &quot;Sắc xanh&quot; trong m&agrave;u &aacute;o blouse trắng đang từng ng&agrave;y bằng những c&ocirc;ng việc cụ thể, thiết thực viết n&ecirc;n những c&acirc;u chuyện đẹp, lan tỏa y&ecirc;u thương, trọn vẹn nghĩa t&igrave;nh,&nbsp;v&igrave; sức khỏe của người d&acirc;n Th&agrave;nh phố.</span></p> <p style="text-align:center"><img alt="" src="http://www.thanhdoan.hochiminhcity.gov.vn/ThanhDoan/webtd/Content/news/2017/12/30035/Hà Phương.JPG" style="height:618px; width:464px" /></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><strong>Giỏi chuy&ecirc;n m&ocirc;n, vững c&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n</strong></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Tốt nghiệp đại học, Nguyễn H&agrave; Phương về l&agrave;m việc&nbsp;cho Bệnh viện Ung Bướu TP Hồ Ch&iacute; Minh. Những bỡ ngỡ, mới mẻ ban đầu nhanh ch&oacute;ng bị c&ocirc;ng việc x&oacute;a nh&ograve;a nhờ sự gi&uacute;p đỡ, động vi&ecirc;n của thầy, c&ocirc; v&agrave; c&aacute;c anh, chị đồng nghiệp.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><em>&nbsp;&ldquo;Mỗi ng&agrave;y tr&ocirc;i, c&ograve;n <span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">đọng</span> lại những d&ograve;ng t&acirc;m sự in s&acirc;u v&agrave;o tr&iacute; nhớ m&igrave;nh. Trải qua mỗi ca bệnh với Phương đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; nguồn động lực th&ocirc;i th&uacute;c cho m&igrave;nh kh&ocirc;ng ngừng cố gắng, bởi c&ograve;n ở đ&oacute; bao mảnh đời cần được m&igrave;nh cứu chữa v&agrave; gi&uacute;p đỡ kh&ocirc;ng chỉ mặt chuy&ecirc;n m&ocirc;n m&agrave; c&ograve;n l&agrave;m sao đ&oacute; chia sẻ kh&oacute; khăn. Chỉ cần t&acirc;m sự nhiều để dưỡng nu&ocirc;i tinh thần lạc quan, t&iacute;ch cực trong cuộc sống cho mỗi bệnh nh&acirc;n &ndash; điều quan trọng mỗi b&aacute;c sĩ cần phải vun đắp cho c&aacute;i nghiệp của m&igrave;nh&rdquo;</em> &ndash; H&agrave; Phương phấn khởi chia sẻ khi vẫn đang ngồi trước k&iacute;nh hiển vi.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Giải thưởng Phạm Ngọc Thạch năm 2016, Nguyễn H&agrave; Phương được vinh dự nhận lần đầu ti&ecirc;n. Tr&ecirc;n chặng h&agrave;nh tr&igrave;nh l&agrave;m chuy&ecirc;n m&ocirc;n của H&agrave; Phương, anh kh&ocirc;ng chỉ l&agrave;m tốt chuy&ecirc;n m&ocirc;n m&agrave; c&ograve;n d&agrave;nh t&acirc;m sức c&ograve;n lại của m&igrave;nh cho &ldquo;ngọn lửa&rdquo; hoạt động Đo&agrave;n tại Bệnh viện Ung Bướu. Anh chia sẻ <em>&ldquo;Đ&atilde; l&agrave; một người trẻ, ở bất kỳ nơi đ&acirc;u, một khi bản th&acirc;n kh&ocirc;ng ngại gian kh&oacute; th&igrave; l&agrave;m g&igrave; cũng được cả. Mặc d&ugrave; chuy&ecirc;n m&ocirc;n năng nhưng để phối hợp cả hai tốt th&igrave; người đ&oacute; cần phải bản lĩnh v&agrave; lu&ocirc;n lu&ocirc;n nhớ hai chữ &ldquo;nhiệt huyết&rdquo; phải đi đầu&rdquo;.</em></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Hiện tại, anh đảm nhận l&agrave;m B&iacute; thư Đo&agrave;n, đứng ở cương vị tổ chức x&acirc;y dựng hoạt động Đo&agrave;n cho cơ sở đang ng&agrave;y c&agrave;ng được lan rộng ra v&agrave; ăn s&acirc;u v&agrave;o từng h&agrave;nh động đẹp của người b&aacute;c sĩ đang kho&aacute;c tr&ecirc;n m&igrave;nh chiếc &aacute;o blouse trắng thiện nguyện như một &ldquo;kh&aacute;t vọng&rdquo; - cống hiến. Tất cả, đang được anh c&ugrave;ng tập thể đồng ch&iacute;, đồng nghiệp nỗ lực mang đến khi người bệnh cần. H&agrave; Phương đ&atilde; đề xuất x&acirc;y dựng nhiều chuyến t&igrave;nh nguyện đến những v&ugrave;ng kh&oacute; khăn để kh&aacute;m chữa bệnh, ph&aacute;t thuốc, tặng cặp s&aacute;ch hay nhu yếu phẩm cho những người d&acirc;n địa phương c&oacute; ho&agrave;n cảnh kh&oacute; khăn.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><em>&ldquo;C&aacute;c em b&eacute; ở v&ugrave;ng kh&oacute; khăn đ&acirc;u được đến trường v&igrave; bố mẹ ch&uacute;ng kh&ocirc;ng đủ điều kiện cho đi học. Con đường tương lai của c&aacute;c em cũng v&igrave; đ&oacute; m&agrave; kh&ocirc;ng được thắp s&aacute;ng l&ecirc;n. Mỗi chuyến đi như vậy, Phương lu&ocirc;n gieo những ước mơ d&ugrave; l&agrave; nhỏ nhất như c&aacute;c em phải l&agrave; b&aacute;c sĩ, thầy gi&aacute;o, c&ocirc; gi&aacute;o, kỹ sư,&hellip; để gi&uacute;p lại cho đất nước m&igrave;nh&rdquo;</em> &ndash; Đ&oacute; l&agrave; lời chia sẻ của H&agrave; Phương sau những chuyến h&agrave;nh tr&igrave;nh t&igrave;nh nguyện.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><strong>C&acirc;u chuyện từ c&agrave;nh lan &ldquo;trắng khiết&rdquo;</strong></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Biết đến H&agrave; Phương bởi nhiều c&acirc;u chuyện được c&aacute;n bộ bệnh viện truyền nhau. L&uacute;c mới chuyển về bệnh viện, anh được ph&acirc;n c&ocirc;ng ở khoa Chăm s&oacute;c giảm nhẹ, một c&ocirc;ng việc kh&ocirc;ng hề đơn giản cho một b&aacute;c sĩ trẻ bởi ngo&agrave;i chuy&ecirc;n m&ocirc;n anh phải thật sự vững v&agrave;ng trước những ca bệnh cần đến &ldquo;liều thuốc&rdquo; chữa t&acirc;m l&yacute; của m&igrave;nh. Ở đ&acirc;y, c&aacute;c bệnh nh&acirc;n đều đang ở giai đoạn nguy hiểm, sắp phải xa rời c&otilde;i đời. Nhiệm vụ c&aacute;c b&aacute;c sĩ kh&ocirc;ng chỉ phải trị để bệnh nh&acirc;n hết bệnh, m&agrave; l&agrave; chăm s&oacute;c để họ c&oacute; những ng&agrave;y cuối c&ugrave;ng &yacute; nghĩa nhất.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">L&uacute;c đ&oacute;, anh nhớ đinh ninh người bệnh nh&acirc;n anh điều trị l&agrave; phạm nh&acirc;n đang nhận &aacute;n ở trại giam nhưng v&igrave; mắc bệnh nặng n&ecirc;n chuyển v&agrave;o bệnh viện anh điều trị. H&agrave; Phương nhớ về<em> &ldquo;Mỗi giờ đến thăm kh&aacute;m t&ocirc;i rất sợ bởi người n&agrave;y c&oacute; nhiều h&igrave;nh xăm tr&ecirc;n m&igrave;nh v&agrave; c&oacute; vẻ kh&oacute; gần lắm!&rdquo;.</em> V&igrave; l&agrave; bệnh nh&acirc;n từ trại giam người bệnh nh&acirc;n n&agrave;y lu&ocirc;n được hai anh c&ocirc;ng an canh giữ b&ecirc;n cạnh.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Anh về chia sẻ c&ugrave;ng thầy của m&igrave;nh v&agrave; thầy anh c&oacute; n&oacute;i rằng <em>&ldquo;Bệnh nh&acirc;n ở khoa n&agrave;y, việc điều trị bệnh l&agrave; cần thiết nhưng c&aacute;i họ cần l&agrave; c&aacute;i kh&aacute;c. Chất lượng thời gian sống c&ograve;n lại tr&ecirc;n tr&ecirc;n n&agrave;y l&agrave; được hạnh ph&uacute;c n&ecirc;n ch&uacute;ng ta phải chăm s&oacute;c họ kh&ocirc;ng chỉ thể x&aacute;c m&agrave; cả về tinh thần l&agrave; điều cốt yếu&rdquo;.</em></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Nghe xong, H&agrave; Phương hiểu c&agrave;ng s&acirc;u sắc c&acirc;u truyền dạy n&agrave;y, n&ecirc;n sau mỗi lần thăm kh&aacute;m anh kh&ocirc;ng về ngay m&agrave; ở lại chia sẻ v&agrave; giải b&agrave;y kh&oacute; khăn c&ugrave;ng người bệnh nh&acirc;n n&agrave;y. <em>&ldquo;Nh&igrave;n người bệnh trước l&uacute;c sắp xa, chỉ c&oacute; t&acirc;m nguyện gặp được hai đứa con nhỏ của m&igrave;nh m&agrave; l&ograve;ng t&ocirc;i x&oacute;t lắm! Khi hỏi tại sao họ kh&ocirc;ng biết anh bệnh ở trong n&agrave;y th&igrave; bệnh nh&acirc;n tr&agrave;n nước mắt m&agrave; chia sẻ: T&ocirc;i c&ograve;n lỗi với gia đ&igrave;nh nhiều lắm, v&igrave; phải phạm tội v&agrave; chưa l&agrave;m được g&igrave; cho gia đ&igrave;nh nhiều lẫn mấy đứa nhỏ nữa&rdquo;.</em></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Sau những lần hiểu th&ecirc;m về ho&agrave;n cảnh tội nghiệp của bệnh nh&acirc;n, H&agrave; Phương đ&atilde; quyết t&acirc;m t&igrave;m bằng được gia đ&igrave;nh của bệnh nh&acirc;n n&agrave;y m&agrave; đưa hai đứa con đến gặp cha lần cuối c&ugrave;ng. T&acirc;m nguyện đ&atilde; được thực hiện, chỉ sau đ&oacute; 3 ng&agrave;y người bệnh nh&acirc;n n&agrave;y đ&atilde; ra đi vĩnh viễn. Dường như H&agrave; Phương đ&atilde; thực hiện được di nguyện ph&uacute;t cuối v&agrave; đ&oacute; cũng l&agrave; điều m&agrave; anh m&atilde;i nhớ về khi thiết nghĩ b&ecirc;n cạnh m&igrave;nh c&ograve;n nhiều những ho&agrave;n cảnh cần đến sự chia sẻ, gi&uacute;p đỡ thế n&agrave;y.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Một biểu tượng lan tỏa những h&agrave;nh động đẹp, nhận về những l&yacute; tưởng cống hiến, x&acirc;y dựng cho kh&aacute;t vọng gi&uacute;p c&agrave;ng được nhiều người bệnh của H&agrave; Phương sau những ca cứu chữa đ&atilde; được thắp l&ecirc;n. Thời gian sau, một cuộc gọi từ ph&ograve;ng điều dưỡng, gọi b&aacute;c sĩ Phương xuống c&oacute; người bệnh cần gặp, anh rất vui mừng v&igrave; nghĩ sẽ c&oacute; người cần anh gi&uacute;p đỡ. Nhưng đến nơi, một chậu lan để lại, người gửi đ&atilde; đi nhưng thấy n&oacute; anh tr&acirc;n qu&yacute; từng ch&uacute;t một khi mang về đặt tr&ecirc;n b&agrave;n l&agrave;m việc, như tr&acirc;n qu&yacute; sự &ldquo;tinh khiết&rdquo; của l&yacute; tưởng chiếc &aacute;o blouse trắng cống hiến nghĩa tưởng cứu chữa người bệnh của m&igrave;nh.</span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Người bệnh do H&agrave; Phương thăm kh&aacute;m, rồi đến cả những đề t&agrave;i khoa học được t&igrave;m t&ograve;i, nghi&ecirc;n cứu qua đ&oacute; đ&atilde; g&oacute;p phần rất lớn v&agrave;o việc chuẩn đo&aacute;n, điều trị bệnh tại khoa Giải phẫu bệnh.</span></p> <p style="text-align:right"><span style="font-size:14px"><strong>THANH TH&Uacute;Y</strong></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;