<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><strong>Tấm lòng nhân ái, nghĩa tình là phẩm chất nổi bật của Nhân dân TP. Hồ Chí Minh trong đó có đoàn viên, thanh niên vì Thành phố có chất lượng sống tốt, văn minh, hiện đại, nghĩa tình.</strong></span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Phẩm chất ấy càng sáng rõ ở bác sĩ trẻ<strong> Nguyễn Hà Phương</strong> <em>(Khoa Giải phẫu bệnh, Bệnh viện Ung Bướu TP. Hồ Chí Minh)</em> - "Sắc xanh" trong màu áo blouse trắng đang từng ngày bằng những công việc cụ thể, thiết thực viết nên những câu chuyện đẹp, lan tỏa yêu thương, trọn vẹn nghĩa tình, vì sức khỏe của người dân Thành phố.</span></p>
<p style="text-align:center"><img alt="" src="http://www.thanhdoan.hochiminhcity.gov.vn/ThanhDoan/webtd/Content/news/2017/12/30035/Hà Phương.JPG" style="height:618px; width:464px" /></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><strong>Giỏi chuyên môn, vững công tác Đoàn</strong></span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Tốt nghiệp đại học, Nguyễn Hà Phương về làm việc cho Bệnh viện Ung Bướu TP Hồ Chí Minh. Những bỡ ngỡ, mới mẻ ban đầu nhanh chóng bị công việc xóa nhòa nhờ sự giúp đỡ, động viên của thầy, cô và các anh, chị đồng nghiệp.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><em> “Mỗi ngày trôi, còn <span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">đọng</span> lại những dòng tâm sự in sâu vào trí nhớ mình. Trải qua mỗi ca bệnh với Phương đó chính là nguồn động lực thôi thúc cho mình không ngừng cố gắng, bởi còn ở đó bao mảnh đời cần được mình cứu chữa và giúp đỡ không chỉ mặt chuyên môn mà còn làm sao đó chia sẻ khó khăn. Chỉ cần tâm sự nhiều để dưỡng nuôi tinh thần lạc quan, tích cực trong cuộc sống cho mỗi bệnh nhân – điều quan trọng mỗi bác sĩ cần phải vun đắp cho cái nghiệp của mình”</em> – Hà Phương phấn khởi chia sẻ khi vẫn đang ngồi trước kính hiển vi.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Giải thưởng Phạm Ngọc Thạch năm 2016, Nguyễn Hà Phương được vinh dự nhận lần đầu tiên. Trên chặng hành trình làm chuyên môn của Hà Phương, anh không chỉ làm tốt chuyên môn mà còn dành tâm sức còn lại của mình cho “ngọn lửa” hoạt động Đoàn tại Bệnh viện Ung Bướu. Anh chia sẻ <em>“Đã là một người trẻ, ở bất kỳ nơi đâu, một khi bản thân không ngại gian khó thì làm gì cũng được cả. Mặc dù chuyên môn năng nhưng để phối hợp cả hai tốt thì người đó cần phải bản lĩnh và luôn luôn nhớ hai chữ “nhiệt huyết” phải đi đầu”.</em></span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Hiện tại, anh đảm nhận làm Bí thư Đoàn, đứng ở cương vị tổ chức xây dựng hoạt động Đoàn cho cơ sở đang ngày càng được lan rộng ra và ăn sâu vào từng hành động đẹp của người bác sĩ đang khoác trên mình chiếc áo blouse trắng thiện nguyện như một “khát vọng” - cống hiến. Tất cả, đang được anh cùng tập thể đồng chí, đồng nghiệp nỗ lực mang đến khi người bệnh cần. Hà Phương đã đề xuất xây dựng nhiều chuyến tình nguyện đến những vùng khó khăn để khám chữa bệnh, phát thuốc, tặng cặp sách hay nhu yếu phẩm cho những người dân địa phương có hoàn cảnh khó khăn.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><em>“Các em bé ở vùng khó khăn đâu được đến trường vì bố mẹ chúng không đủ điều kiện cho đi học. Con đường tương lai của các em cũng vì đó mà không được thắp sáng lên. Mỗi chuyến đi như vậy, Phương luôn gieo những ước mơ dù là nhỏ nhất như các em phải là bác sĩ, thầy giáo, cô giáo, kỹ sư,… để giúp lại cho đất nước mình”</em> – Đó là lời chia sẻ của Hà Phương sau những chuyến hành trình tình nguyện.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><strong>Câu chuyện từ cành lan “trắng khiết”</strong></span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Biết đến Hà Phương bởi nhiều câu chuyện được cán bộ bệnh viện truyền nhau. Lúc mới chuyển về bệnh viện, anh được phân công ở khoa Chăm sóc giảm nhẹ, một công việc không hề đơn giản cho một bác sĩ trẻ bởi ngoài chuyên môn anh phải thật sự vững vàng trước những ca bệnh cần đến “liều thuốc” chữa tâm lý của mình. Ở đây, các bệnh nhân đều đang ở giai đoạn nguy hiểm, sắp phải xa rời cõi đời. Nhiệm vụ các bác sĩ không chỉ phải trị để bệnh nhân hết bệnh, mà là chăm sóc để họ có những ngày cuối cùng ý nghĩa nhất.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Lúc đó, anh nhớ đinh ninh người bệnh nhân anh điều trị là phạm nhân đang nhận án ở trại giam nhưng vì mắc bệnh nặng nên chuyển vào bệnh viện anh điều trị. Hà Phương nhớ về<em> “Mỗi giờ đến thăm khám tôi rất sợ bởi người này có nhiều hình xăm trên mình và có vẻ khó gần lắm!”.</em> Vì là bệnh nhân từ trại giam người bệnh nhân này luôn được hai anh công an canh giữ bên cạnh.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Anh về chia sẻ cùng thầy của mình và thầy anh có nói rằng <em>“Bệnh nhân ở khoa này, việc điều trị bệnh là cần thiết nhưng cái họ cần là cái khác. Chất lượng thời gian sống còn lại trên trên này là được hạnh phúc nên chúng ta phải chăm sóc họ không chỉ thể xác mà cả về tinh thần là điều cốt yếu”.</em></span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Nghe xong, Hà Phương hiểu càng sâu sắc câu truyền dạy này, nên sau mỗi lần thăm khám anh không về ngay mà ở lại chia sẻ và giải bày khó khăn cùng người bệnh nhân này. <em>“Nhìn người bệnh trước lúc sắp xa, chỉ có tâm nguyện gặp được hai đứa con nhỏ của mình mà lòng tôi xót lắm! Khi hỏi tại sao họ không biết anh bệnh ở trong này thì bệnh nhân tràn nước mắt mà chia sẻ: Tôi còn lỗi với gia đình nhiều lắm, vì phải phạm tội và chưa làm được gì cho gia đình nhiều lẫn mấy đứa nhỏ nữa”.</em></span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Sau những lần hiểu thêm về hoàn cảnh tội nghiệp của bệnh nhân, Hà Phương đã quyết tâm tìm bằng được gia đình của bệnh nhân này mà đưa hai đứa con đến gặp cha lần cuối cùng. Tâm nguyện đã được thực hiện, chỉ sau đó 3 ngày người bệnh nhân này đã ra đi vĩnh viễn. Dường như Hà Phương đã thực hiện được di nguyện phút cuối và đó cũng là điều mà anh mãi nhớ về khi thiết nghĩ bên cạnh mình còn nhiều những hoàn cảnh cần đến sự chia sẻ, giúp đỡ thế này.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Một biểu tượng lan tỏa những hành động đẹp, nhận về những lý tưởng cống hiến, xây dựng cho khát vọng giúp càng được nhiều người bệnh của Hà Phương sau những ca cứu chữa đã được thắp lên. Thời gian sau, một cuộc gọi từ phòng điều dưỡng, gọi bác sĩ Phương xuống có người bệnh cần gặp, anh rất vui mừng vì nghĩ sẽ có người cần anh giúp đỡ. Nhưng đến nơi, một chậu lan để lại, người gửi đã đi nhưng thấy nó anh trân quý từng chút một khi mang về đặt trên bàn làm việc, như trân quý sự “tinh khiết” của lý tưởng chiếc áo blouse trắng cống hiến nghĩa tưởng cứu chữa người bệnh của mình.</span></p>
<p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px">Người bệnh do Hà Phương thăm khám, rồi đến cả những đề tài khoa học được tìm tòi, nghiên cứu qua đó đã góp phần rất lớn vào việc chuẩn đoán, điều trị bệnh tại khoa Giải phẫu bệnh.</span></p>
<p style="text-align:right"><span style="font-size:14px"><strong>THANH THÚY</strong></span></p>
</body></html>