Hương vị đường thốt nốt nấu đậu xanh

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align:justify"><strong>Đ&oacute; l&agrave; một ng&agrave;y t&ocirc;i kh&ocirc;ng bao giờ qu&ecirc;n được. N&oacute; đ&atilde; in đậm trong t&acirc;m khảm t&ocirc;i cho đến h&ocirc;m nay. Đ&atilde; 33 năm tr&ocirc;i qua từ khi t&ocirc;i v&agrave;o Đảng. L&uacute;c đ&oacute; t&ocirc;i l&agrave; một thanh ni&ecirc;n vừa tr&ograve;n 22 tuổi.</strong></p> <p style="text-align:center"><strong><img alt="" src="http://www.thanhdoan.hochiminhcity.gov.vn/ThanhDoan/webtd/Content/news/2020/2/33196/anh%20phuoc.jpg" style="height:551px; width:600px" /></strong></p> <p style="text-align:center"><span style="font-size:12px"><em>Đồng ch&iacute; Trần Văn Phước</em></span></p> <p style="text-align:justify"><strong>M&ocirc;i trường Qu&acirc;n đội</strong></p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i đến với Đảng thật t&igrave;nh cờ v&agrave; bất ngờ, bởi l&uacute;c đ&oacute; t&ocirc;i l&agrave; một thanh ni&ecirc;n, vừa xong phổ th&ocirc;ng trung học t&ocirc;i l&ecirc;n đường thi h&agrave;nh nghĩa vụ, t&ocirc;i chưa hiểu nhiều về Đảng. T&ocirc;i rất v&ocirc; tư, chỉ cố gắng l&agrave;m tr&ograve;n tr&aacute;ch nhiệm của người l&iacute;nh. Bước v&agrave;o qu&acirc;n đội, h&agrave;ng ng&agrave;y tập qu&acirc;n sự lăn, l&ecirc;, b&ograve;, lết.</p> <p style="text-align:justify">Tối đến lại c&oacute; những buổi sinh hoạt ch&iacute;nh trị, h&aacute;t h&ograve; cho qu&ecirc;n đi cảm gi&aacute;c nhớ nh&agrave;, nhớ bạn b&egrave; th&acirc;n y&ecirc;u. Suốt 6 th&aacute;ng sinh hoạt, huấn luyện tại qu&acirc;n trường Long Giao thỉnh thoảng t&ocirc;i lại nghe c&aacute;c anh c&aacute;n bộ n&oacute;i chuyện với nhau rằng: &ldquo;<em>H&ocirc;m nay Đại đội ta họp Chi bộ&rdquo;</em>. C&aacute;i cụm từ &ldquo;<em>họp Chi bộ</em>&rdquo; khi đ&oacute; đối với t&ocirc;i ho&agrave;n to&agrave;n xa lạ.</p> <p style="text-align:justify">Sau khi được huấn luyện qu&acirc;n sự tại E874 Long Giao, t&ocirc;i được đưa đi học B&aacute;o vụ v&agrave; l&ecirc;n đường sang đất bạn Campuchia thực hiện nghĩa vụ quốc tế. Đơn vị của t&ocirc;i l&agrave; đơn vị th&ocirc;ng tin của MT479 thuộc Xi&ecirc;m-riệp, Campuchia. Ch&uacute;ng t&ocirc;i đ&oacute;ng s&acirc;u trong c&aacute;nh rừng ph&iacute;a sau lưng đền Angkor Wat.</p> <p style="text-align:justify">M&ugrave;a kh&ocirc; 1984 &ndash; 1985, bộ đội ta mở đợt tấn c&ocirc;ng đều khắp c&aacute;c tuyến bi&ecirc;n giới ph&iacute;a Bắc Campuchia để đẩy đuổi to&agrave;n bộ số t&agrave;n qu&acirc;n P&ocirc;n-pốt qua bi&ecirc;n giới Th&aacute;i Lan. Đ&oacute; l&agrave; &ldquo;Kế hoạch K5&rdquo;. Đ&acirc;y l&agrave; một kế hoạch rất lớn, mở nhiều hướng tấn c&ocirc;ng địch v&agrave; huy động rất nhiều c&aacute;c qu&acirc;n binh chủng v&agrave; c&aacute;c đơn vị bộ đội &ldquo;phối thuộc&rdquo; (phối hợp v&agrave; trực thuộc) từ Việt Nam sang.</p> <p style="text-align:justify">Th&aacute;ng 12 năm 1984, t&ocirc;i được lệnh đi chiến dịch. Nơi t&ocirc;i đến l&agrave; thị trấn Xi-x&ocirc;-ph&ocirc;n, huyện Xi-x&ocirc;-ph&ocirc;n, tỉnh Bat-đom-boong, Campuchia. Đ&acirc;y l&agrave; một thị trấn nhỏ, c&ograve;n ngh&egrave;o lắm, cứ K5 nằm dưới ch&acirc;n n&uacute;i. Kh&iacute; hậu m&ugrave;a kh&ocirc; Campuchia thật khắc nghiệt. Mỗi ng&agrave;y t&ocirc;i chỉ cảm thấy thoải m&aacute;i nhất l&agrave; khoảng 05 giờ s&aacute;ng v&agrave; 17 giờ 30 chiều v&igrave; thời điểm n&agrave;y nhiệt độ dễ chịu hơn, c&ograve;n lại l&agrave; sự n&oacute;ng bức v&ocirc; c&ugrave;ng. Hằng ng&agrave;y c&oacute; một chiếc xe bồn chở nước đến cho c&aacute;c đơn vị đ&oacute;ng qu&acirc;n trong cứ K5 bộ phận th&ocirc;ng tin của t&ocirc;i c&oacute; một th&ugrave;ng phuy nhỏ v&agrave; hai ống đựng đầu đạn ph&aacute;o 155mm d&ugrave;ng chứa nước để phục vụ ăn uống trong ng&agrave;y, c&oacute;n c&aacute;c nhu cầu kh&aacute;c phải đi ra d&acirc;n m&uacute;c nước giếng của b&agrave; con m&agrave; sử dụng.</p> <p style="text-align:justify"><strong>Vượt qua cơn bạo bệnh</strong></p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i vẫn nhớ đợt đ&oacute; Trung đo&agrave;n 611 (E611) c&oacute; ba&nbsp;đồng ch&iacute; bị sốt r&eacute;t &aacute;c t&iacute;nh phải đưa ra nằm ở &ldquo;Điều trại 2&rdquo; &ndash; một trạm x&aacute; tiền ti&ecirc;u ở Xi-x&ocirc;-ph&ocirc;n. Một anh t&ecirc;n Vượng sinh năm 1965 v&ocirc; nằm được mấy ng&agrave;y th&igrave; mất. Một anh t&ecirc;n Phụng sinh năm 1965 v&ocirc; sau anh Vượng v&agrave;i ng&agrave;y rồi cũng ra đi. T&ocirc;i đ&atilde; c&ugrave;ng đồng đội tiễn hai anh đến nghĩa trang liệt sĩ Sư đo&agrave;n 5 để ch&ocirc;n cất. Đồng đội tiễn nhau bằng v&agrave;i ph&aacute;t đạn AK rồi phải về đơn vị. Một điều kh&ocirc;ng ngờ tới l&agrave; ngưới thứ ba được đưa v&ocirc; trạm x&aacute; v&igrave; sốt r&eacute;t &aacute;c t&iacute;nh kh&ocirc;ng ai kh&aacute;c ngo&agrave;i t&ocirc;i. T&ocirc;i nằm &ldquo;liệt giường&rdquo; 24 ng&agrave;y tr&ecirc;n ph&ograve;ng hồi sức. Từ căn ph&ograve;ng nơi t&ocirc;i nằm nh&igrave;n ra cửa sổ l&agrave; nh&agrave; x&aacute;c của bệnh viện &ldquo;Điều trị 2&rdquo;.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i kh&ocirc;ng ăn cơm hay ch&aacute;o g&igrave; được, kh&ocirc;ng ngồi dậy được, nằm im tr&ecirc;n giường bệnh t&ocirc;i suy nghĩ bao nhi&ecirc;u điều. Nhưng với &yacute; ch&iacute; quyết t&acirc;m v&agrave; với sức trẻ, t&ocirc;i đ&atilde; cố gắng vượt qua cơn bạo bệnh m&agrave; tưởng chừng kh&ocirc;ng thể vượt qua được. Gần hai th&aacute;ng điều trị, t&ocirc;i dần b&igrave;nh phục v&agrave; xuất viện về đơn vị nơi t&ocirc;i đang phục vụ chiến dịch. Thiếu thốn v&agrave; mất sức sau cơn bệnh, t&ocirc;i gầy rộc người v&agrave; xanh xao như t&agrave;u l&aacute; chuối. T&ocirc;i lại về với c&ocirc;ng việc thường ng&agrave;y l&agrave; thu &ndash; ph&aacute;t những bức điện đ&atilde; được cơ yếu m&atilde; h&oacute;a để gửi đi những tin tức, mệnh lệnh chỉ huy của Tư lệnh MT479. T&ocirc;i cảm thấy vui với những chiến thắng của c&aacute;c sư đo&agrave;n v&agrave; thấy hạnh ph&uacute;c khi m&igrave;nh đ&atilde; g&oacute;p một phần c&ocirc;ng sức cho những tin vui chiến thắng đ&oacute;.</p> <p style="text-align:justify">Th&aacute;ng 8 năm 1985, t&ocirc;i được gọi về đơn vị E611 ở Xi&ecirc;m-riệp để chuẩn bị hội diễn văn nghệ của Trung đo&agrave;n. V&agrave; như một c&aacute;i duy&ecirc;n với Đảng, trong lần chi đo&agrave;n tổ chức Đại hội, t&ocirc;i được b&igrave;nh chọn l&agrave; Đo&agrave;n vi&ecirc;n ưu t&uacute; của đơn vị. Khi đồng ch&iacute; Lưu đại diện cho cấp ủy Chi bộ đơn vị l&ecirc;n ph&aacute;t biểu &yacute; kiến định hướng cho Chi đo&agrave;n, đồng ch&iacute; c&oacute; n&oacute;i một &yacute; m&agrave; t&ocirc;i nghe v&agrave; hiểu được đ&oacute; l&agrave;: <em>&ldquo;&hellip; lưu &yacute; bồi dưỡng th&ecirc;m cho những đồng ch&iacute; đo&agrave;n vi&ecirc;n ưu t&uacute; của đơn vị về chuy&ecirc;n m&ocirc;n nghiệp vụ v&agrave; tr&igrave;nh độ l&yacute; luận ch&iacute;nh trị để l&agrave;m nguồn kết nạp Đảng cho Chi bộ&hellip;&rdquo;</em></p> <p style="text-align:justify">Khi nghe được &yacute; n&agrave;y trong l&ograve;ng t&ocirc;i vui lắm. C&oacute; lẽ thời gian qua t&ocirc;i đ&atilde; gi&aacute;c ngộ được với tổ chức Đảng.</p> <p style="text-align:justify">Ng&agrave;y đ&oacute; điều kiện đi lại c&ograve;n rất kh&oacute; khăn, c&aacute;c hồ sơ x&aacute;c minh l&yacute; lịch Đảng được gởi cho c&aacute;c anh sĩ quan đi ph&eacute;p về nước mang đi gi&uacute;p. C&aacute;c anh sĩ quan ấy đa số qu&ecirc; ở miền Bắc, về ph&eacute;p đến th&agrave;nh phố Hồ Ch&iacute; Minh th&igrave; phải tranh thủ gửi Đảng ủy Phường x&aacute;c minh, sau khi v&agrave;o chuẩn bị trả ph&eacute;p sang Campuchia mới gh&eacute; nhận lại. Do thời gian đi ph&eacute;p cũng l&acirc;u, nhiều l&uacute;c c&oacute; trục trặc trong x&aacute;c minh, n&ecirc;n địa phương kh&ocirc;ng ho&agrave;n tất hồ sơ được, ng&agrave;y trả ph&eacute;p đ&atilde; đến thế l&agrave; c&aacute;c anh phải l&ecirc;n xe đi th&ocirc;i. Điều đ&oacute; c&oacute; nghĩa l&agrave; hồ sơ của m&igrave;nh kh&ocirc;ng x&aacute;c minh được.</p> <p style="text-align:justify">V&agrave; t&ocirc;i đ&atilde; rơi v&agrave;o trường hợp như vậy. M&igrave;nh cũng kh&ocirc;ng tr&aacute;ch ai được, chỉ buồn l&agrave; do điều kiện đi lại qu&aacute; xa x&ocirc;i, kh&ocirc;ng thể kịp thời. Trong thực tế c&oacute; những trường hợp c&aacute;c đồng ch&iacute; cảm t&igrave;nh Đảng v&igrave; l&yacute; do sưu tra, x&aacute;c minh qu&aacute; l&acirc;u m&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; kết quả g&igrave; đ&atilde; l&agrave;m cho họ nản l&ograve;ng v&agrave; kh&ocirc;ng muốn phấn đấu tiếp.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i vẫn kh&ocirc;ng thể n&agrave;o qu&ecirc;n được khi đồng ch&iacute; O&aacute;nh &ndash; B&iacute; thư Chi bộ đ&atilde; gọi t&ocirc;i l&ecirc;n để n&oacute;i rằng: &ldquo;&hellip; c<em>hắc chuyến đi ph&eacute;p của anh đợt n&agrave;y, khi sang lại đ&acirc;y th&igrave; em đ&atilde; ra qu&acirc;n, việc chi bộ dự kiến kết nạp Đảng em đang bị vướng ở chỗ hồ sơ hai lần gởi hồ sơ về địa phương đều bị thất lạc. Anh mong em đừng buồn, v&igrave; em đ&atilde; phấn đấu rất tốt&hellip;</em>&rdquo;. Nghe xong như vậy t&ocirc;i c&oacute; buồn, nhưng t&ocirc;i cũng đ&atilde; trả lời rằng: &quot;<em>&hellip;l&agrave; người tốt để được vinh dự đứng v&agrave;o h&agrave;ng ngũ của Đảng, nếu v&igrave; một l&yacute; do n&agrave;o đ&oacute; kh&ocirc;ng v&agrave;o Đảng được th&igrave; t&ocirc;i vẫn l&agrave; người tốt. Anh y&ecirc;n t&acirc;m, t&ocirc;i kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; tư tưởng &ldquo;chợ chiều, cuối kh&oacute;a&rdquo;. </em>T&ocirc;i đứng l&ecirc;n bắt tay anh đi về tổ đ&agrave;i của m&igrave;nh m&agrave; trong l&ograve;ng vẫn buồn lắm. Nhưng t&ocirc;i đ&atilde; n&oacute;i rồi: <em>&quot;T&ocirc;i vẫn l&agrave; người tốt d&ugrave; ở bất kỳ vị tr&iacute; c&ocirc;ng t&aacute;c n&agrave;o&hellip;&rdquo;. </em>Đ&oacute; l&agrave; năm 1985.</p> <p style="text-align:justify"><strong>Sức mạnh trong mỗi con người</strong></p> <p style="text-align:justify">Năm 1986, lần thứ ba, đơn vị lại gởi hồ sơ l&yacute; lịch của t&ocirc;i về địa phương để x&aacute;c minh một lần nữa. V&agrave; thật may mắn, hồ sơ đ&atilde; kh&ocirc;ng thất lạc nữa m&agrave; đ&atilde; kịp thời đến đơn vị. T&ocirc;i được th&ocirc;ng b&aacute;o rằng hồ sơ đ&atilde; về đến Đảng ủy Trung đo&agrave;n rồi. C&aacute;c anh đang họp xem x&eacute;t cho t&ocirc;i được v&agrave;o Đảng.</p> <p style="text-align:justify">Từ cảm gi&aacute;c phấn đấu hết m&igrave;nh cho mục ti&ecirc;u l&yacute; tưởng đ&atilde; chọn, rồi được th&ocirc;ng b&aacute;o rằng chuyện kết nạp kh&ocirc;ng được, bản th&acirc;n cảm thấy như bị vấp phải cục đ&aacute;, nhưng t&ocirc;i đ&atilde; &ldquo;xốc lại h&agrave;nh trang&rdquo; tiếp tục phấn đấu v&agrave; khi được tin &ldquo;&hellip;hồ sơ x&aacute;c minh đ&atilde; về đến Trung đo&agrave;n&hellip;&rdquo; t&ocirc;i như vỡ &ograve;a hạnh ph&uacute;c.</p> <p style="text-align:justify">T&ocirc;i kh&ocirc;ng hiểu sao như vậy, t&ocirc;i kh&ocirc;ng l&yacute; giải được l&uacute;c đ&oacute;, nhưng b&acirc;y giờ ngồi &ocirc;n lại t&ocirc;i hiểu rằng, đ&oacute; l&agrave; l&yacute; tưởng của mỗi người. Một khi đ&atilde; c&oacute; l&yacute; tưởng v&agrave; đến được với l&yacute; tưởng th&igrave; n&oacute; sẽ trở th&agrave;nh một sức mạnh trong mỗi con người, sức mạnh đ&oacute; đ&atilde; gi&uacute;p con người ta vượt qua được tất cả những kh&oacute; khăn bằng &yacute; ch&iacute; v&agrave; nghị lực bản th&acirc;n. Ng&agrave;y 22 th&aacute;ng 11 năm 1987, t&ocirc;i được vinh dự đứng v&agrave;o h&agrave;ng ngũ của Đảng. Một cảm gi&aacute;c hạnh ph&uacute;c, lo lắng kh&oacute; tả khi chuẩn bị đứng trước cờ đọc lời tuy&ecirc;n thệ.</p> <p style="text-align:justify">Li&ecirc;n hoan cho buổi kết nạp Đảng của t&ocirc;i thật đơn giản nhưng hết sức th&acirc;n thương, nghĩa t&igrave;nh&hellip; Một nồi ch&egrave; đậu xanh nấu với đường thốt nốt v&agrave; một g&oacute;i thuốc thơm &ldquo;R&ugrave;m-đo&rdquo; (Một th&aacute;p).</p> <p style="text-align:justify">Anh em quay quần ăn ch&eacute;n ch&egrave; đậu xanh v&agrave; c&ugrave;ng n&oacute;i chuyện vui vẻ. Hương vị đường thốt nốt nấu đậu xanh l&agrave;m cho t&ocirc;i c&oacute; một cảm gi&aacute;c thật sảng kho&aacute;i v&agrave; v&ocirc; c&ugrave;ng hạnh ph&uacute;c. Từ Ban chỉ huy Đại đội trở lại tổ đ&agrave;i b&aacute;o vụ của t&ocirc;i, anh em đều &ocirc;m t&ocirc;i, bắt tay ch&uacute;c mừng cho th&aacute;ng ng&agrave;y phấn đấu gian nan vất vả nay đ&atilde; th&agrave;nh hiện thực.</p> <div> <p style="text-align:justify"><em>Ri&ecirc;ng t&ocirc;i, tr&ecirc;n tay l&agrave; tờ quyết nghị được đ&aacute;nh m&aacute;y bằng giấy &ldquo;pơ-luya&rdquo; mỏng d&iacute;nh. T&ocirc;i chợt nghĩ mấy anh chị trong đại đội, trung đo&agrave;n&hellip;mười mấy, hai mươi năm tuổi Đảng c&ograve;n m&igrave;nh h&ocirc;m nay mới một ng&agrave;y tuổi Đảng, vậy biết bao giờ mới được như c&aacute;c anh. Nhưng thời gian đ&atilde; qua qu&aacute; nhanh, năm nay kỷ niệm 90 năm Ng&agrave;y th&agrave;nh lập Đảng Cộng sản Việt Nam t&ocirc;i vừa tr&ograve;n 33 năm tuổi Đảng.</em></p> <p style="text-align:right"><strong>TRẦN VĂN PHƯỚC</strong></p> <p style="text-align:right"><em>Quận ủy vi&ecirc;n, Trưởng ph&ograve;ng Tư ph&aacute;p Quận 10</em></p> </div> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;