Cát mang niềm vui đến

<html> <head> <meta http-equiv="Content-Language" content="en-us"> <meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"> <title>Cát mang ni&#7873;m vui &#273;&#7871;n</title> </head> <body> <div class="title" align="center"> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"><b> <font face="Arial" size="2" color="#0000FF">Cát mang ni&#7873;m vui &#273;&#7871;n</font></b></p> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0">&nbsp;</p> <div style="float: left; width: 135px; height: 19px"> <table border="0" style="border-collapse: collapse" width="100%" bordercolorlight="#000000" bordercolordark="#000000" id="table1" cellpadding="0"> <tr> <td> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"> <img border="0" src="cat%20mang%20niem%20vui.jpg" width="250" height="167"></td> </tr> </table> </div> </div> <p style="margin-top: 0; margin-bottom: 0"><font face="Arial" size="2">Cô bé &#273;ó m&#7899;i 6 tu&#7893;i khi tôi g&#7863;p cô &#7903; bãi bi&#7875;n g&#7847;n nhà.<br> <br> Tôi lái xe t&#7899;i bãi bi&#7875;n m&#7895;i khi c&#7843;m th&#7845;y khó ch&#7883;u ho&#7863;c m&#7879;t m&#7887;i. M&#7897;t l&#7847;n, cô bé &#273;ang ng&#7891;i xây lâu &#273;ài trên cát hay cái gì &#273;ó, b&#7895;ng ng&#7849;ng lên m&#7855;t cô bé xanh nh&#432; màu bi&#7875;n: “Chào chú” Tôi g&#7853;t &#273;&#7847;u, không mu&#7889;n b&#7883; m&#7897;t &#273;&#7913;a tr&#7867; làm phi&#7873;n “Cháu &#273;ang xây &#273;ây này!” - cô bé nói ti&#7871;p.<br> <br> “Chú th&#7845;y r&#7891;i! cháu xây gì v&#7853;y...” - Tôi h&#7887;i, dù ch&#7859;ng quan tâm.<br> <br> “Cháu có bi&#7871;t &#273;âu, cháu ch&#7881; thích c&#7843;m th&#7845;y cát thôi!”<br> <br> Nghe có v&#7867; hay &#273;&#7845;y! Tôi li&#7873;n c&#7903;i giày &#273;i &#273;&#7845;t và c&#7843;m nh&#7853;n &#273;&#432;&#7907;c cát d&#432;&#7899;i chân.<br> <br> “&#272;ó là ni&#7873;m vui &#273;&#7845;y!” Cô bé nói “M&#7865; cháu b&#7843;o cát mang ni&#7873;m vui &#273;&#7871;n”.<br> <br> T&#7841;m bi&#7879;t ni&#7873;m vui, quay l&#7841;i v&#7899;i n&#7895;i bu&#7891;n. Tôi r&#7845;t th&#7845;t v&#7885;ng, cu&#7897;c s&#7889;ng c&#7911;a tôi &#273;ang m&#7845;t cân b&#7857;ng.<br> <br> “Tên chú là gì...” Con bé này &#273;úng là không ch&#7883;u tha cho ng&#432;&#7901;i ta! Tôi ph&#7843;i &#273;áp “Robert Peterson”.<br> <br> “Cháu là Wendy, cháu 6 tu&#7893;i!”.<br> <br> “&#7914;! Chào Wendy”.<br> <br> “Chú vui tính th&#7853;t!” Cô bé c&#432;&#7901;i.<br> <br> “L&#7847;n sau chú l&#7841;i &#273;&#7871;n &#273;ây nhé, chú s&#7869; vui cho xem”.<br> <br> Nh&#7919;ng ngày và tu&#7847;n sau &#273;ó tôi b&#7853;n r&#7897;n v&#7899;i nhi&#7873;u vi&#7879;c khác, h&#7885;p hành, b&#7841;n bè và m&#7865; tôi &#7889;m. &#272;au &#273;&#7847;u và m&#7879;t mòi. M&#7897;t bu&#7893;i sáng t&#7897;i t&#7921; th&#7845;y mình c&#7847;n có l&#7841;i c&#7843;m giác c&#7911;a cát. B&#7901; bi&#7875;n không thay &#273;&#7893;i &#273;ang ch&#7901; tôi.<br> <br> “Chào chú!” Cô bé c&#361;ng có m&#7863;t &#7903; &#273;ó.<br> <br> “Chú có mu&#7889;n ch&#417;i cát không...”<br> <br> “Cháu ngh&#297; gì th&#7871;...” Tôi h&#7887;i, h&#417;i khó ch&#7883;u vì c&#7913; b&#7883; làm phi&#7873;n.<br> <br> “Cháu không bi&#7871;t”.<br> <br> “Cháu s&#7889;ng &#7903; &#273;âu...”.<br> <br> “&#272;&#7857;ng kia &#7841;!” Cô bé ch&#7881; tay v&#7873; phía nh&#7919;ng nhà ngh&#7881; mùa hè.<br> <br> “L&#7841; th&#7853;t!” Tôi ngh&#297; – vì bây gi&#7901; là mùa &#273;ông.<br> <br> “Th&#7871; cháu không &#273;&#7871;n tr&#432;&#7901;ng à...”.<br> <br> “Không &#7841;, m&#7865; nói cháu &#273;ang &#273;i ngh&#7881;”.<br> <br> Sau khi nói chuy&#7879;n v&#7899;i cô bé tôi ra v&#7873;. Wendy nói cô bé r&#7845;t vui, và &#273;úng là tôi th&#7845;y nh&#7865; nhõm h&#417;n nhi&#7873;u. Ba tu&#7847;n sau &#273;ó, tôi l&#7841;i &#273;&#7871;n bãi bi&#7875;n trong tâm tr&#7841;ng t&#7891;i t&#7879;, th&#7853;m chí không mu&#7889;n chào Wendy. Tôi ngh&#297; n&#7871;u tôi g&#7863;p m&#7865; cô bé, tôi s&#7869; b&#7843;o bà &#7845;y gi&#7919; cô bé &#7903; nhà cho tôi nh&#7901;.<br> <br> “Hôm nay chú mu&#7889;n &#7903; m&#7897;t mình” Tôi nói ngay khi Wendy th&#7845;y tôi và ch&#7841;y l&#7841;i g&#7847;n.<br> <br> “T&#7841;i sao &#7841;...” m&#7863;t cô bé có v&#7867; tái xanh. Tôi quay sang gào lên “M&#7865; chú m&#7845;t r&#7891;i!”.<br> <br> “Ôi” Wendy l&#7849;m b&#7849;m “Th&#7871; thì hôm nay là m&#7897;t ngày x&#7845;u!”.<br> <br> “&#272;úng, c&#7843; hôm qua và hôm kia và …thôi cháu &#273;i &#273;i!”.<br> <br> “&#272;i&#7873;u &#273;ó có bu&#7891;n không &#7841;” Wendy v&#7851;n h&#7887;i.<br> <br> “Cái gì có bu&#7891;n không...” Tôi n&#7893;i cáu v&#7899;i cô bé.<br> <br> “Khi m&#7865; chú m&#7845;t &#7845;y!”.<br> <br> “T&#7845;t nhiên là có ch&#7913;!” Tôi th&#7903; dài, &#273;&#7913;ng d&#7853;y ra v&#7873;.<br> <br> M&#7897;t tháng sau tôi m&#7899;i quay l&#7841;i bãi bi&#7875;n, cô bé không &#7903; &#273;ó. C&#7843;m th&#7845;y x&#7845;u h&#7893; và t&#7921; th&#7915;a nh&#7853;n là tôi r&#7845;t nh&#7899; cô bé, tôi &#273;i v&#7873; phía m&#7845;y cái nhà ngh&#7881;. Sau khi h&#7887;i &#273;&#432;&#7907;c n&#417;i cô bé &#7903;, tôi gõ c&#7917;a và m&#7897;t ph&#7909; n&#7919; ra m&#7903; c&#7917;a.<br> <br> “Chào ch&#7883;!” Tôi nói.<br> <br> “Tôi là Peterson. Bé Wendy &#273;âu r&#7891;i &#7841;...”<br> <br> “Anh Peterson, m&#7901;i vào. Wendy hay nh&#7855;c &#273;&#7871;n anh. Tôi s&#7907; r&#7857;ng nó làm phi&#7873;n anh, xin l&#7895;i anh.”<br> <br> “Không &#7841;! Wendy là m&#7897;t cô bé tuy&#7879;t v&#7901;i”.<br> <br> “Tu&#7847;n tr&#432;&#7899;c Wendy m&#7845;t r&#7891;i anh Peterson &#7841;. Nó b&#7883; b&#7879;nh b&#7841;ch c&#7847;u. Ch&#7855;c nó không nói v&#7899;i anh”.<br> <br> Quá h&#7909;t h&#7851;ng, tôi ph&#7843;i tìm ngay m&#7897;t cái gh&#7871; &#273;&#7875; ng&#7891;i xu&#7889;ng. Tôi ph&#7843;i c&#7889; g&#7855;ng &#273;&#7875; th&#7903;.<br> <br> “Nó r&#7845;t thích bãi bi&#7875;n này nên tôi &#273;&#432;a nó &#273;&#7871;n &#273;ây. Nó kh&#7887;e lên, và nói là nó &#273;ã có nh&#7919;ng ngày vui v&#7867;. Nh&#432;ng vài tu&#7847;n tr&#432;&#7899;c, nó &#273;ã nói có m&#7897;t ngày x&#7845;u và t&#7915; hôm &#7845;y suy s&#7909;p r&#7845;t nhanh”.<br> <br> Gi&#7885;ng ng&#432;&#7901;i ph&#7909; n&#7919; chùng xu&#7889;ng &quot;Nó có g&#7917;i l&#7841;i m&#7897;t b&#7913;c tranh cho anh, &#273;&#7875; tôi &#273;i tìm”.<br> <br> Ng&#432;&#7901;i ph&#7909; n&#7919; &#273;&#432;a cho tôi m&#7897;t chi&#7871;c phong bì nh&#7887;, &#7903; ngoài vi&#7871;t ch&#7919;: &quot;G&#7917;i chú Peterson” b&#7857;ng nét ch&#7919; tr&#7867; con. Bên trong là m&#7897;t b&#7913;c tranh: bãi bi&#7875;n, tr&#7901;i xanh và cát. D&#432;&#7899;i b&#7913;c tranh có vi&#7871;t “Cát mang ni&#7873;m vui cho chú!”.<br> <br> Tôi khóc. Tôi n&#7855;m l&#7845;y tay m&#7865; Wendy nói “Tôi xin l&#7895;i, tôi xin l&#7895;i!” và chúng tôi cùng khóc.<br> <br> B&#7913;c tranh nh&#7887; quí giá &#7845;y bây gi&#7901; &#273;ã &#273;&#432;&#7907;c l&#7891;ng vào khung và treo trong phòng tôi. Sáu t&#7915; mà Wendy vi&#7871;t trong b&#7913;c tranh – m&#7895;i t&#7915; nh&#432; m&#7897;t n&#259;m tu&#7893;i c&#7911;a cô bé - luôn nh&#7855;c nh&#7903; tôi bình t&#297;nh và luôn &#273;&#7897;ng viên tôi. M&#7897;t món quà t&#7915; cô bé m&#7855;t màu xanh bi&#7875;n và tóc màu cát &#273;ã d&#7841;y tôi bi&#7871;t coi tr&#7885;ng th&#7901;i gian c&#7911;a cu&#7897;c s&#7889;ng và bi&#7871;t nh&#7853;n th&#7845;y s&#7921; yêu th&#432;&#417;ng.</font></p> <p align="right"><font face="Arial" size="2"><b><i>(Theo Internet)</i></b></font></p> </body> </html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-11, Nippon Maru - con tàu thanh niên biểu tượng cho sự đoàn kết của thanh niên ASEAN - Nhật Bản đã đến TP. Hồ Chí Minh sẵn sàng cho một hành trình đầy ý nghĩa tại Thành phố mang tên Bác.

Agile Việt Nam
;