<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd">
<html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml" xmlns:v="urn:schemas-microsoft-com:vml" xmlns:o="urn:schemas-microsoft-com:office:office">
<head>
<meta http-equiv="Content-Language" content="en-us" />
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8" />
<title>Kỷ niệm 95 năm ngày sinh Lý Tự T</title>
<style type="text/css">
.style1 {
text-align: justify;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style2 {
text-align: right;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
}
.style3 {
text-align: center;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
color: #808080;
}
.style4 {
text-align: center;
font-family: Arial;
font-size: 10pt;
color: #0000FF;
}
</style>
</head>
<body>
<p class="style1"><strong>Kỷ niệm 95 năm ngày sinh Lý Tự Trọng (20-10-1914
-20-10-2009)</strong></p>
<p class="style4"><strong>Thăm nhà anh Lý Tự Trọng</strong></p>
<p class="style1">Đến xã Thạch Minh (Thạch Hà, Hà Tĩnh, xã Việt Xuyên cũ) mới
biết anh Lý Tự Trọng đang có một người em gái hương khói cho anh suốt bao nhiêu
năm dù chưa hề biết mặt anh trai mình. Bà bật khóc khi kể về anh...</p>
<table class="tLegend" style="border-collapse: separate;" width="40" align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="0">
<tr>
<td class="style1">
<img alt="" src="tham%20nha.jpg" width="405" height="279" /></td>
</tr>
<tr>
<td class="style3"><em>Bà Bảy thắp hương bàn thờ anh Trọng </em></td>
</tr>
</table>
<p class="style1">Đó là bà Lê Thị Bảy, năm nay 80 tuổi. “Nhà có bảy anh em, anh
Trọng là con đầu, còn tôi là con út. Sinh ra tôi không biết mặt anh Trọng ra sao,
chỉ nghe mẹ tôi kể anh là người thông minh, can đảm, dám cầm súng bắn chết một
tên mật thám, nhưng không may bị giặc bắt và đưa lên máy chém” - bà Bảy bắt đầu
câu chuyện về anh Trọng như thế.</p>
<p class="style1">Những năm tháng đó, làng quê Việt Xuyên nghèo đói quanh năm.
Trước sự áp bức của thực dân Pháp, ông Lê Hữu Đạt (thân sinh anh Lý Tự Trọng)
cùng với một số người dân bỏ sang Thái Lan cầu thực. Với tinh thần yêu nước,
trong một lần đánh đồn lính Pháp ở biên giới Thái - Lào, ông Đạt bị bắt. Đến khi
được tự do, ông về tỉnh Na Khom sinh sống rồi nên duyên vợ chồng với bà Nguyễn
Thị Sờm, một Việt kiều cùng quê và lần lượt sinh được bảy người con.</p>
<p class="style1">“Ở Thái Lan gia đình tôi vốn là nơi nuôi dưỡng cán bộ cách
mạng. Nhờ sớm hiểu biết, khi nghe các chiến sĩ cách mạng nói về cảnh lầm than,
đau khổ của dân tộc dưới chế độ thực dân phong kiến, anh Trọng đã sục sôi tinh
thần yêu nước, chí căm thù giặc. Không lâu sau anh đi hoạt động cách mạng” - bà
Bảy kể.</p>
<p class="style1">Năm 1926, anh Trọng đi Quảng Châu (Trung Quốc) học tập thì bà
Bảy vẫn chưa chào đời. Đến những năm anh Trọng hoạt động cách mạng bí mật ở Sài
Gòn (1929- 1931) bà Bảy mới được sinh. Bà Bảy chưa tròn 2 tuổi, anh Trọng bị
thực dân Pháp đưa lên máy chém. Sau khi anh Trọng mất, cha và các anh trai Lê
Văn Đại, Lê Văn Năng, Lê Văn Tăng của bà Bảy vẫn tiếp tục con đường làm cách
mạng. Thực dân Pháp đã đến bắt mẹ và ba chị em bà giam vào nhà tù, một thời gian
mới thả về.</p>
<p class="style1">Năm lên 4 tuổi, bà Bảy mới thật sự nghe mẹ mình kể về anh
Trọng. “Mẹ tôi kể năm 10 tuổi anh Trọng theo ông Nguyễn Ái Quốc làm cách mạng và
được Người đổi họ Lê sang họ Lý để hoạt động. Sau một thời gian học tập ở Trung
Quốc, anh Trọng được cử về Sài Gòn. Tại đây anh làm đủ mọi công việc, vừa làm
nhiệm vụ liên lạc. Bao nhiêu công việc được giao anh đều hoàn thành. Ngày
9-2-1931 tại Sài Gòn đã diễn ra một cuộc mittinh lớn: tung truyền đơn, cờ đỏ búa
liềm... Để bảo vệ cuộc diễn thuyết của chiến sĩ cách mạng Phan Bôi, anh Trọng đã
bắn chết tên mật thám Legrant. Do quân lính tứ bề bao vây, anh Trọng đã bị bắt!”.
</p>
<p class="style1">Giọng bà Bảy nghẹn lại khi nói về cái chết của anh Trọng: “Ngày
thực dân Pháp đưa anh Trọng ra pháp trường xử chém, mẹ tôi cứ thẫn thờ đi tới đi
lui, không ăn một hạt cơm, không nói nửa lời với ai. Nỗi đau mất con như xé nát
ruột gan bà. Sau này cứ mỗi lần nhắc đến anh Trọng, bà lại không kìm nén được
lòng mình, người lại đổ bệnh, hao gầy đi trông thấy. Đến khi mất, bà cũng cố
ngước đầu nhìn bàn thờ anh Trọng lần cuối”.</p>
<p class="style1">Ngày 20-10, diễn ra lễ kỷ niệm trọng thể 95 năm ngày sinh của
anh Trọng. Bà Bảy nói sự cống hiến của anh Trọng cho cách mạng nước nhà đã được
sử sách ghi tạc. Nhà thờ anh Trọng chính là ngôi nhà thờ họ Lê. Năm 1995, anh em
trong họ Lê đã quyên góp xây dựng lại nhà thờ họ mình, rồi dành một gian thờ anh
Trọng. Từ đó du khách thập phương đến thắp hương mới gọi là nhà thờ Lý Tự Trọng.</p>
<p class="style2"><em><strong>Theo TTO</strong></em></p>
</body>
</html>