<!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Transitional//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-transitional.dtd">
<html xmlns="http://www.w3.org/1999/xhtml">
<head>
<meta content="en-us" http-equiv="Content-Language" />
<meta content="text/html; charset=utf-8" http-equiv="Content-Type" />
<title>Giải phóng Trường Sa - Kỳ 2</title>
<style type="text/css">
.style1 {
text-align: justify;
}
.style2 {
text-align: justify;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
}
.style3 {
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
}
.style4 {
text-align: center;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
color: #0000FF;
}
.style5 {
text-align: center;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
color: #808080;
}
.style6 {
text-align: right;
font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;
font-size: 10pt;
}
</style>
</head>
<body>
<p class="style4"><strong>Giải phóng Trường Sa - Kỳ 2: Ký ức ngày giải phóng</strong></p>
<p class="style2">Có những tên đảo mà khi đọc lên bất cứ người Việt nào cũng cảm
nhận được sự xúc động thiêng liêng. Tháng 4-1975, khi bộ đội đặc công bước vào
mặt trận biển Đông, tên gọi thân thuộc của các đảo trong quần đảo Trường Sa như
bây giờ được ký hiệu thành các mục tiêu giải phóng như sau: H1 (Song Tử Tây), H2
(Nam Yết), H3 (Sơn Ca), H4 (Sinh Tồn), H5 (Trường Sa), H6 (An Bang).</p>
<table align="center" border="0" cellpadding="0" cellspacing="2" class="tLegend" style="border-collapse: separate;" width="40">
<tr>
<td class="style1">
<img border="1" class="style3" hspace="0" hyperlink="" onclick="return showImage(this.src)" src="http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=413680" /></td>
</tr>
<tr>
<td>
<p class="style5"><em>Chiến sĩ đoàn đặc công 126 giải phóng đảo Song Tử
Tây</em></p>
</td>
</tr>
</table>
<p class="style2"><strong>Cờ giải phóng tung bay</strong></p>
<table align="right" border="0" bordercolor="#ecf2fe" bordercolordark="#456ae1" bordercolorlight="#4792d9" cellpadding="5" cellspacing="5" style="border-collapse: separate;" width="200">
<tr>
<td bgcolor="#cfe6f9" valign="center">
<p class="style2"><font color="#030303">Bảo tàng Lịch sử quân sự VN (số
3 Điện Biên Phủ, Hà Nội) trưng bày nhiều kỷ vật của những người lính đặc
công đoàn 126 anh hùng. Đó là chiếc bình thở cũ kỹ, chiếc mặt nạ chống
nước thô sơ, một vài chiếc la bàn nhỏ... Đoàn 126 trong bảy năm liên tục
chiến đấu ở Cửa Việt, Đông Hà đã đánh trên 700 trận, đánh chìm và đánh
hỏng nặng 336 tàu chiến, tàu vận tải quân sự các loại... </font></p>
<p class="style2"><font color="#030303">Trong các trận chiến ở Trường
Sa, đối phương không thể ngờ rằng đoàn quân “xuất quỷ nhập thần” đặc
công giải phóng lại chỉ được trang bị như vậy. Như sau này thiếu tướng
Mai Năng hồi tưởng: “Với số vũ khí ít ỏi, chúng tôi chỉ có thể đánh bằng
quyết tâm và niềm tin sắt đá”.</font></p>
</td>
</tr>
</table>
<p class="style2">Trong hai ngày 18 và 19-4, sở chỉ huy tiền phương của quân
chủng hải quân ở Đà Nẵng tổ chức rút kinh nghiệm việc giải phóng Song Tử Tây.
</p>
<p class="style2">Đại tá Quế nói cách đánh đảo Song Tử Tây sau này được các nhà
nghiên cứu nghệ thuật quân sự đúc kết lại là: lợi dụng thế hợp pháp làm ăn của
ngư dân, bộ đội ta giả dạng thành tàu cá, ban ngày tiếp cận mục tiêu quan sát
nắm đối phương, thăm dò phản ứng, lợi dụng đêm tối, bất ngờ, nhanh chóng dùng
xuồng đổ bộ lên đảo, chia thành nhiều mũi đồng loạt tiến công. </p>
<p class="style2">Trong cách đánh này, người lính đặc công một mặt dựa vào yếu
tố thủy triều để tiếp cận mục tiêu, mặt khác dựa vào ánh trăng để quan sát đảo.
Đây cũng là cách đánh được áp dụng cho việc giải phóng một số mục tiêu khác
trong quần đảo Trường Sa.</p>
<p class="style2">Theo thiếu tướng Mai Năng, ngày 20-4-1975 chủ trương tiếp quản
các đảo còn lại trong quần đảo Trường Sa đã được truyền từ trên xuống. Ngay đêm
hôm đó, lực lượng đi giải phóng các đảo đã được phân công cụ thể. </p>
<p class="style2">Rạng sáng hôm sau, chiếc tàu có số hiệu 641 do ông Đỗ Việt
Cường (đội phó đội 1 của đoàn 126, nay là chuẩn đô đốc, phó tham mưu trưởng Quân
chủng Hải quân) chỉ huy nhằm hướng mục tiêu đảo Sơn Ca thẳng tiến. Cũng như các
con tàu trong biên đội đi đánh đảo Song Tử Tây, tàu 641 được cải trang thành tàu
đánh cá và liên tục thay đổi biển số tàu. </p>
<p class="style2">Kế hoạch dự kiến tàu 641 sẽ đánh vào đêm 23-4, nhưng trên
đường gặp nhiều tàu ngầm, tàu khu trục và máy bay Mỹ nên cấp trên đồng ý cho tàu
641 lùi thời điểm tấn công... Đúng 2g sáng 25-4, quân ta đổ bộ lên đảo Sơn Ca.
Đến 2g30, toàn bộ các mũi tiến công đồng loạt chỉ sau nửa giờ. Cờ giải phóng
tung bay trên đảo Sơn Ca.</p>
<p class="style2"><strong>Kỷ niệm của người lính già</strong></p>
<p class="style2">Đêm 26-4, chỉ huy trưởng Mai Năng nhận được bức điện từ cấp
trên với nội dung: “Đối phương đã có lệnh rút khỏi đảo Nam Yết đêm nay, các anh
quan sát, nếu địch không phát hiện thì tổ chức đánh từ phía sau, nếu không thực
hiện được thì ngụy trang ở khu vực lân cận chờ địch rút ra, cho lực lượng lên
chiếm đảo”.</p>
<p class="style2">Ngày 27-4, ta giải phóng đảo Nam Yết và đảo Sinh Tồn. Cấp trên
giao cho chỉ huy trưởng Mai Năng ở lại đảo Nam Yết. Ngày 28-4, quân ta giải
phóng đảo Trường Sa, đảo An Bang, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao trong
vòng nửa tháng với những cố gắng lớn nhất... Một vùng biển rộng lớn giàu tài
nguyên với những đảo và quần đảo có vị trí chiến lược hết sức quan trọng đã
thuộc chủ quyền của Tổ quốc. </p>
<p class="style2">Chúng tôi hỏi ông Mai Năng về cảm giác những ngày đầu sống
giữa biển Đông, vị tướng đặc công già ánh mắt xa xăm nhớ lại: đó là những ngày
trời nước mênh mông, niềm vui giải phóng đảo quá to lớn, choán hết mọi suy nghĩ.
Làm bạn với lính đặc công trên đảo lúc bấy giờ là bạt ngàn chim biển và những
đàn vích nhiều không đếm nổi.</p>
<p class="style2">Sáng 30-4-1975, Phó tư lệnh Hoàng Hữu Thái lệnh cho tàu 673
trở về đảo Nam Yết để đón chỉ huy trưởng Mai Năng về đất liền nhận nhiệm vụ mới.</p>
<p class="style2">Có một câu chuyện mà đến tận 35 năm sau thiếu tướng Mai Năng
mới kể lại cho chúng tôi nghe bên giường bệnh. Một lần, sau khi giải phóng một
mục tiêu trong quần đảo Trường Sa, chỉ huy trưởng Mai Năng đã gặp và hỏi những
binh sĩ Sài Gòn về lý do họ quyết định đầu hàng dù trước đó đã có sự chống trả.
</p>
<p class="style2">Câu trả lời thật sự khiến ông bất ngờ: “Sau khi đã nhận biết
đối phương qua giọng nói thì chúng tôi bình tĩnh hơn, vì lực lượng giải phóng
đảo là quân đội miền Bắc, đều là đất nước VN cả!”. Câu nói đó dù 35 năm đã trôi
qua, vị tướng già vẫn không bao giờ quên được.</p>
<table align="center" border="0" bordercolor="#ecf2fe" bordercolordark="#456ae1" bordercolorlight="#4792d9" cellpadding="5" cellspacing="5" style="border-collapse: separate;" width="96%">
<tr>
<td bgcolor="#cfe6f9" valign="center">
<p class="style1"><strong>“</strong><span class="style3"><strong>Tập
trung chụp những gì nêu bật chủ quyền”</strong></span></p>
<p class="style2">Tháng 5-1975. Những ngày đầu tiên hòa bình, không dừng
lại ở Sài Gòn, tôi và người cộng sự ở báo Quân Đội Nhân Dân được lệnh
của Bộ Tổng tham mưu di chuyển ngược ra một quân cảng ở miền Trung để
lên tàu thẳng hướng Trường Sa. </p>
<p class="style2">Đó là chuyến tàu nằm trong biên đội gồm ba chiếc tàu
chờ đầy vũ khí, khí tài quân sự được ngụy trang thành tàu đánh cá, ra
tiếp vận gấp cho lực lượng tiên phong đi giải phóng Trường Sa nhằm củng
cố hệ thống phòng thủ, bảo vệ đảo. Trên tàu lúc bấy giờ có Phó tư lệnh
Quân chủng Hải quân Hoàng Hữu Thái.</p>
<p class="style2">Khi tàu rời bến, anh Hoàng Hữu Thái nhắc nhở chúng tôi
chỉ nên tập trung vào những gì nêu bật chủ quyền của VN (cột mốc chủ
quyền, cờ VN, bộ đội luyện tập). Giờ đây, nhìn những tấm hình chụp ở
Trường Sa ngày đầu giải phóng đã nhuốm màu thời gian, nhưng nụ cười của
người lính giải phóng vẫn rạng ngời. Phía xa xa, đàn chim biển vỗ cánh
đầy trời. Đó là Trường Sa những ngày đầu giải phóng... Tôi thấy thật tự
hào về những ngày tháng Trường Sa hào hùng.</p>
<p class="style6"><strong>Nguyễn Khắc Xuể (nguyên phóng viên báo Quân
đội Nhân Dân)</strong></p>
</td>
</tr>
</table>
<p class="style2">___________________</p>
<p class="style2"><em>Trường Sa không còn xa khi nước nhà đã thống nhất nhưng đó
vẫn là dải đất luôn phải đương đầu với bao hiểm nguy, nắng gió và bão tố khắc
nghiệt... Nơi đây giờ đã là điểm đến thường xuyên của những chuyến đi nối liền
đất mẹ...</em></p>
<p class="pBody"><strong><span class="style3">Kỳ cuối: Tháng 4 sau 35 năm</span></strong><span class="style3"> </span></p>
<p class="style6"><strong><em>Theo TTO</em></strong></p>
</body>
</html>