<html> <head> <meta http-equiv='Content-Type' content='text/html; charset=utf-8'> <title> </title> </head> <div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<div>
<meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=utf-8">
<title></title>
<script src="http://ajax.googleapis.com/ajax/libs/jquery/1.11.1/jquery.min.js"></script> <script>
$(document).ready(function(){
$("#bnt1").click(function(){
$("#st1").slideToggle("slow");
});
$("#bnt2").click(function(){
$("#st2").slideToggle("slow");
})
$("#bnt3").click(function(){
$("#st3").slideToggle("slow");
})
$("#bnt4").click(function(){
$("#st4").slideToggle("slow");
})
$("#bnt5").click(function(){
$("#st5").slideToggle("slow");
})
$("#bnt6").click(function(){
$("#st6").slideToggle("slow");
})
$("#bnt7").click(function(){
$("#st7").slideToggle("slow");
})
$("#bnt8").click(function(){
$("#st8").slideToggle("slow");
})
$("#bnt9").click(function(){
$("#st9").slideToggle("slow");
})
});
</script> <!-- Student --> <!-- Student -->
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfp1/v/t1.0-9/p370x247/10350401_717546551665869_338221627121819801_n.jpg?oh=7bf0b7221f93910f97a0c6c78dc891a7&oe=54E1160D&__gda__=1423567487_a10308f7237851d2e07ce898ef355097" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Đỗ Thị Xuân Mai</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đại học Ngoại ngữ - Tin học TP. Hồ Chí Minh</div>
<div id="bnt1" style="position:relative;top:100px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st1" id="st1" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ | Nhà xuất bản Trẻ</div>
<div align="justify">Dường như tất cả chúng ta đều cần một nơi như thế, một nơi để hồi tưởng, nơi lưu giữ và chôn cất những bí mật tuổi thơ, những kí ức cùng kỉ niệm đẹp đẽ thời con nít". Xuân Mai chia sẻ: "“Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ nhoi nhất” là thông điệp mà tác giả Nguyễn Ngọc Thuần muốn nhắn gửi với tất cả chúng ta qua tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”, chạm đến trái tim người đọc và đem về cho ông nhiều giải thưởng cùng thành công vang dội. Không chỉ nhờ câu chuyện xuất sắc, lối viết văn sáng tạo, ngôn ngữ bình dị và thân thuộc, mà ý nghĩa truyền tải của tác phẩm đã thực sự đánh thức trong tâm hồn niềm yêu thương cùng những suy nghĩ, hoài bão và dường như một phần kí ức trẻ thơ đã mất. Tôi đến với tác phẩm tình cờ như cuộc gặp gỡ người bạn tri kỷ, người mở ra chân trời mới, dạy tôi những bài học và cho tôi những khoảng lặng. Là một cô bé lớn lên trên mảnh đất Sài thành tấp nập, cuộc sống của tôi hối hả và nhộn nhịp như chạy đua cùng thời gian. Nhưng đâu đó giữa những bộn bề, tôi luôn muốn tìm về hình ảnh của chính mình trong kí ức xưa cũ. Những năm tháng vẫn vẹn nguyên trong tâm trí, những buổi rong chơi, những tiếng cười như còn vương đâu đây. Để thấy mình đã sống qua thời tươi đẹp của cuộc đời, để tiếp thêm sức mạnh và đi tiếp. Dường như tất cả chúng ta đều cần một nơi như thế, một nơi để hồi tưởng, nơi lưu giữ và chôn cất những bí mật tuổi thơ, những kí ức cùng kỉ niệm đẹp đẽ thời con nít. Tất cả là tài sản thiêng liêng mà mỗi chúng ta đều có và khắc ghi, trong sâu thẳm trái tim mình .</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> <hr />
<!-- Student -->
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://fbcdn-sphotos-a-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfa1/v/t1.0-9/p350x350/1979707_716436448443546_5917422007243557021_n.jpg?oh=69cf53dc6242ac9f6e34ada73ad21949&oe=551EC0BE&__gda__=1427870160_e854022799a796810ef0db4f6eabbc2d" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Lê Phát Đỉnh</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Học viện Hành chính TP.Hồ Chí Minh</div>
<div id="bnt2" style="position:relative;top:115px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st2" id="st2" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">"Bộ đội Bình Xuyên"</div>
<div align="justify">Bộ đội Bình Xuyên – Những trái tim quả cảm<br />
Từ lâu, không phải là các tác phẩm kinh điển của những triết gia lỗi lạc cũng chưa hẳn là những câu chuyện ý chí lay động lòng người,… mà chính những quyển sách viết về bộ đội lại có sức hút mạnh mẽ đối với tôi. Trong số đó, tôi đặc biệt ấn tượng với cuốn “Bộ đội Bình Xuyên” của bộ ba tác giả Hồ Sơn Đài, Đỗ Tầm Chương và Hồ Khang. Lật lại từng trang sách tôi vẫn còn vẹn nguyên cảm giác của lần đầu đọc nó, từng chương của cuốn sách là bức tranh vô cùng sống động về một thời kháng chiến chống Pháp gian khổ, ác liệt và đầy đau thương của những chiến sỹ bộ đội Bình Xuyên, nhắc đến cái tên ấy là tôi lại nhớ đến cái gần gũi, giản dị đời thường của các anh gắn bó với nhân dân xứ miệt vườn dù chỉ bằng từng nắm cơm, từng chén nước mỗi khi hành quân – những người mà chỉ cách đây vài năm vẫn mang danh là những tay anh chị khét tiếng của xứ Nhà Bè, Chợ Lớn,… nay đã trở thành những anh hùng yêu mến của nhân dân. Đâu đó vẫn còn bóng dáng của người anh cả Ba Dương, anh Bảy Trân, anh Tám Mạnh, những người chỉ huy liên chi đội 2, 3 can trường, mưu trí, tài ba đã lãnh đạo bộ đội Bình Xuyên chiến đấu anh dũng dù chỉ với những vũ khí đơn sơ thua kém địch hàng trăm lần,vẫn còn đó những bài học xương máu từ câu chuyện của Bảy Viễn về lòng trung thành với lý tưởng cách mạng và vẫn còn đó những chiến công, những giọt máu rơi của những trái tim quả cảm sẵn sàng chiến đấu hy sinh bảo vệ chiến khu Rừng Sác, giải phóng quê hương trên mảnh đất Cần Giờ nghèo khó mà anh hùng. Huyền thoại về các anh – những đứa con của vùng đất Bình Xuyên vẫn mãi được khắc ghi trong tâm khảm của những thế hệ người Việt Nam đặc biệt là thanh niên, và chắc chắn rằng câu chuyện về các anh là tấm gương soi sáng con đường cách mạng, con đường xây dựng bảo vệ tổ quốc của thế hệ thanh niên Việt Nam hôm nay và mai sau. .</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> <!-- Student --> <hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://scontent-a-sin.xx.fbcdn.net/hphotos-xpf1/v/t1.0-9/p370x247/1002677_715918731828651_5955724316472046591_n.jpg?oh=0fd748cb5ed72b65fc1ae235e258ef61&oe=54E96E0A" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Dương Xuân</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đại học Sư phạm TP.Hồ Chí Minh</div>
<div id="bnt3" style="position:relative;top:100px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st3" id="st3" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">"Tin vào chính mình"</div>
<div align="justify">“Nếu bạn vẽ ra trong trí mình một bức tranh về những ước vọng sung sướng và rạng rỡ thì bạn đặt mình vào một tình huống thuận lợi dẫn đến những mục đích của mình”. - Norman Vincent Peale - Bạn có nghĩ rằng mình đang sống hoài, sống phí các giá trị của bản thân? Bạn chưa bao giờ tin vào chính mình. Do đó, đây chính là lý do bạn có nhìn nhận cuộc sống qua thái độ sống tiêu cực và rồi bạn đánh mất cơ hội thành công. “Ngày hôm qua đã là lịch sử, ngày mai vẫn còn là điều bí ẩn, hôm nay mới chính là món quà, vì vậy chúng ta gọi hiện tại là quà tặng của cuộc sống”. Dù cuộc sống của bạn vẫn đang gặp nhiều khó khăn, thất bại, chưa được như bạn mong muốn; nhưng ngay từ bây giờ, từ giây phút hiện tại này bạn có thể thay đổi tất cả bằng những suy nghĩ hoặc ngôn từ mà bạn diễn đạt. Khoảnh khắc bạn đang thực sự sống chính là khoảnh khắc của hiện tại. Đó là thời điểm duy nhất mà bạn có quyền và có thể kiểm soát mọi thứ. Hãy tin tưởng rằng sức mạnh là do suy nghĩ tích cực tạo thành nội lực bên trong bạn, là động lực để bạn thực hiện mục tiêu tương lai. Cuộc đời chỉ thay đổi khi thái độ sống thay đổi. Điều tuyệt vời là con người hoàn toàn có thể làm chủ thái độ sống của mình theo hướng mình mong muốn và ai cũng có cơ hội thay đổi cuộc sống của mình bằng cách thay đổi thái độ sống".</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> </meta>
</div>
</meta>
</div>
<hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://lh5.googleusercontent.com/8gW2KsvcNWk8dAqgbzR5mXTrhSeiBTcoWqW1ets_o1o=w169-h207-p-no" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;"> Vũ Thị Hiền</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;"> Đại học Sài Gòn</div>
<div id="bnt4" style="position:relative;top:100px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st4" id="st4" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">"Bắt trẻ đồng xanh"</div>
<div align="justify">“Tuổi trẻ có mâu thuẫn, giằng co, thách thức và cả những bất thường hầu như ai cũng phải trải qua. Chắc hẳn, đôi lúc bạn cảm thấy hoang mang với con đường mình lựa chọn liệu có phù hợp chưa? Bạn có thể đi đến cùng không? Tương lai bạn sẽ thế nào? Hay người yêu sao không thương bạn chẳng hạn... Mọi điều xảy đến với bạn khiến bạn chán chường. Bạn thấy mình muốn làm bất cứ điều gì, miễn là khác ngày thường, muốn nổi loạn bất chấp mọi chuyện xung quanh. Bạn yên tâm, chẳng phải chỉ có mình bạn gặp phải trường hợp như vậy đâu. Mà hầu như, ai cũng qua thời kì bấp bênh đó để lớn lên, để trưởng thành. Đọc bắt trẻ đồng xanh, có đôi lúc, bạn bắt gặp chính hình ảnh mình trong tác phẩm. Câu chuyện xoay quanh nhân vật Holden 17 tuổi. Khi mà cuộc sống màu hồng cha mẹ dựng lên cho cậu ngày còn bé, thay thế bằng trải nghiệm, với những con người có lối sống khác nhau, cậu bổi rối về tương lai, mâu thuẫn cùng bất mãn về lối mòn hiện tại khiến cậu thấy mệt mỏi. Holden đã thẳng thắn đối diện chính bản thân, phá bỏ khuân mẫu do người lớn áp đặt cùng lối tư duy thời bấy giờ, để tìm ra điều mình muốn làm hay nói chính xác hơn là tìm kiếm bản thân mình. Với lối kể chuyện dí dỏm, hài hước ắt hẳn bạn sẽ thấy thú vị khi phiêu lưu qua những cung bậc cảm xúc khác nhau cùng nhân vật Holden". .</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> <hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xap1/v/t1.0-9/10734243_713973142023210_3191380285250825477_n.jpg?oh=92865088f0fd7f513462b161bb7a7b8a&oe=54DB4904&__gda__=1428063192_dc7dfe1a3d8050a2f970636c6d5a7167" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Lê Thị Ngọc My</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn</div>
<div id="bnt5" style="position:relative;top:130px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st5" id="st5" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">"Ai đó dõi theo em"</div>
<div align="justify">“Quyển sách là món quà dành cho những ai tin vào định mệnh. Cuộc sống cho bạn nỗi đau thì cũng cho bạn người xoa dịu nỗi đau đó. “Khi thất vọng, khi không đủ dũng khí tiến lên phía trước, chỉ cần ngoảnh đầu lại, sau lưng luôn có một người”, là ao ước của biết bao cô gái, trong đó, có tôi. Sự đau đớn, lòng kiêu hãnh và tự trọng tổn thương là cái giá phải trả cho sự chung thủy và tin tưởng tuyệt đối nhưng sai đối tượng. Chỉ có người con trai duy nhất thực sự yêu bạn, đó là người có thể đôi lúc vô tâm nhưng họ sẽ luôn cố gắng để bạn không bước ra khỏi cuộc đời họ. Lồng ghép chuyện tình lãng mạn, chân thành và mãnh liệt với yếu tố hài hước cùng sự hồi hộp, bí ẩn của một vụ giết người, Judith Mc Naught khẳng định đẳng cấp riêng bằng việc thổi luồng gió mới vào thể loại tiểu thuyết trinh thám. Tình yêu là thử thách chông gai mà con người phải vượt qua để giành lấy nhưng đừng cố giành lấy bằng mọi giá bởi tình yêu là điều thiêng liêng. Và khi yêu đừng nên ngần ngại cũng đừng từ bỏ khi bạn còn có thể vì “Hạnh phúc không nằm ở sự hi sinh thầm lặng, tình yêu đích thực không thể thiếu đấu tranh”. .</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> </meta>
</div>
</meta>
</div>
<hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://fbcdn-sphotos-c-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xfa1/t31.0-8/q84/s960x960/1962174_712867742133750_7019165165420923082_o.jpg" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Đào Thanh Đức</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn</div>
<div id="bnt6" style="position:relative;top:140px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st6" id="st6" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">"Để thời sinh viên không nhạt"</div>
<div align="justify">“Tôi thường hình dung cuộc sống hiện tại của mình như một… “con gà”. Bởi lẽ tôi đang “đào bới” kiến thức, tìm kiếm “miếng ăn” và góp nhặt hành trang cho một sự khởi đầu. Tôi vẫn luôn chờ đợi và có những giấc mơ đẹp ở tương lai. Tôi đã kịp thức tỉnh khi đọc “Để thời sinh viên không nhạt” của chị Đậu Thị Quyên. Tác phẩm là cả tâm huyết và trăn trở mà chị “viết cho sinh viên, cho người trẻ tuổi, cho đời thắm xanh”.Thời sinh viên tôi chưa hề nhạt nhưng tôi đã xúc động ngay khi bắt gặp bìa sách, một màu sắc không mấy “rực rỡ” – màu vàng nâu của “trang sách cũ” nhưng không nhạt nhòa nhờ những cánh hoa bồ công anh tung bay trong gió, bay lên từ nền sách cũ ấy. Đọc quyển sách một lần… hai lần… ba lần… rồi đọc hoài, tôi càng thấm thía giá trị của thời sinh viên và tuổi trẻ. Lần đầu tiên tôi hình dung về bản thân mình một cách trọn vẹn để nhận ra rằng mình rất dễ nhiễm “độc tố”, để ý thức được rằng “đã đến lúc không nên sống đúng nghĩa với sinh viên – những đứa con đã trưởng thành vẫn còn ăm bám”. Không chỉ định nghĩa “sinh viên – chúng ta là ai? Chúng ta đang ở đâu?”, cuốn sách còn là những trải nghiệm, kĩ năng và lối sống, cảm xúc và những câu chuyện từ các bạn sinh viên nghèo của một Dự án mang tên “Đồng hành đến giảng đường”. “Để thời sinh viên không nhạt” xứng đáng là “tác phẩm gối đầu nằm” của sinh viên, một trong những cuốn sách đầu tiên trong “tủ sách sinh viên Việt Nam”. .</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> <hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://scontent-a-hkg.xx.fbcdn.net/hphotos-xpa1/v/t1.0-9/p261x260/10407706_681249815327864_5717507331662216642_n.jpg?oh=fcce646cec85b8a8a1b48a5c9b691f97&oe=551318DF" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Lê Ngọc Dủ</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn</div>
<div id="bnt7" style="position:relative;top:125px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st7" id="st7" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">Một thế giới không có đàn bà</div>
<div align="justify">“Là một cuốn sách không nổi tiếng nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Không cầu kì, triết lý nhưng khiến tôi có nhiều xúc cảm và rung động. “Một thế giới không có đàn bà” của tác giả Bùi Anh Tấn đã phần nào khắc họa được một phần lát cắt của cuộc sống. Cuốn sách không những hay về nội dung mà cấu trúc câu chuyện cũng không kém phần hấp dẫn. Không kể theo dòng chảy của sự kiện, tác giả chia ra nhiều cốt truyện nhỏ, từ đó xâu chuỗi lại tạo thành một cốt truyện logic và hoàn chỉnh mà nếu không kiên nhẫn đọc kĩ thì đọc giả sẽ khó hiểu và nhàm chán. Nội dung cuốn sách xoay quanh đề tài đồng tính, nó không còn gì xa lạ với chúng ta, tuy nhiên đồng tính dưới cách của nhà báo và trinh sát là một cách nhìn khá mới mẻ. Những con người ấy, đại diện cho xã hội, cho công lý, mang lại sự công bằng cho nhân dân nhưng đôi lúc lại có cách nhìn thiển cận đối với những con người đáng được thương xót và bảo vệ bởi tấm lòng nhân ái của xã hội. Họ không thể nào hiểu được cảm giác phải tìm kiếm sự an toàn ở những người xa lạ. Không hiểu những xúc cảm đặc biệt mà những con người ấy sở hữu hay thậm chí là cách yêu thương của họ. Và lúc ấy họ cần sự đồng cảm, sẻ chia của mọi người. Trải qua một cuộc điều tra, đấu tranh và trải nghiệm thực tế với những con người ấy, họ đã hiểu và đã cảm thông. Nhưng còn xã hội thì sao? Có hiểu và có cảm thông?"</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> <hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://fbcdn-sphotos-e-a.akamaihd.net/hphotos-ak-xpf1/v/t1.0-9/984248_724290410991483_8031465313895321386_n.jpg?oh=da650014a2b5b319ebeef859d1318417&oe=54DE1326&__gda__=1426838474_c82c6b66726aba0e358e19b735c3ff8f" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Lâm Bảo Luân</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đoàn phường 12, quận 3 </div>
<div id="bnt8" style="position:relative;top:140px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st8" id="st8" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">Có ai giữ giùm những lãng quên</div>
<div align="justify">"Nếu như chúng ta chỉ để ý đến cái tiêu đề của tác phẩm, chúng ta sẽ nghĩ đây là tác phẩm viết về tình cảm đôi lứa… nhưng tác phẩm này, tác giả viết về những dòng ký ức về người mẹ đã mất của mình, viết về những ký ức, mà tưởng chừng như đã bị lãng quên, mà những ký ức đó rất quý giá đôi khi còn quý hơn những vật chất xung quanh mình. Và viết về những mối quan hệ ngoài gia đình, xã hội, những kí ức của tuổi thơ vô tình chúng ta bắt gặp lại một hình ảnh quen thuộc: một món đồ chơi trẻ con, một món ăn ấu thơ, một khung cảnh quá khứ, một bàn tay già yếu, một mái đầu bạc phơ thì chúng ta mới nhận ra rằng, chúng ta đã lãng quên đi nhiều thứ quan trọng lắm... đến khi chúng ta nhận ra thì chúng ta cảm thấy hối tiếc. Trên đường đời tấp nập những bon chen, chúng ta bị cuốn vào những dòng chảy của cuộc sống, của sự mưu sinh, của bốn chữ: cơm, áo, gạo, tiền, chắc hẳn rằng chúng ta đã lãng quên đi nhiều thứ lắm. Quên đi tiếng yêu thật lòng, quên nói lời cảm ơn, quên nói lời xin lỗi, quên san sẻ những niềm vui, quên sẻ chia những nỗi buồn, quên cười khi hạnh phúc, quên khóc khi tuyệt vọng, quên nắm tay khi cần, quên cái ôm chầm khi tha thứ, quên hỏi thăm người thân, quên mình vẫn còn trẻ, quên song thân đã thực sự già, quên người ta đang chờ đợi, quên rằng gia đình luôn là nơi luôn chờ đón chúng ta trở về mỗi tối, hay là hình ảnh người cha luôn ngồi chờ chúng ta trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả hình ảnh người mẹ ngồi bên mâm cơm chờ chúng ta về ăn cùng. Quên lắng nghe lời khuyên bảo, đôi khi thấy chúng là thừa thải quên khen ngợi một món ăn ngon... Qua tác phẩm này, tác giả muốn nhắn chúng ta hãy luôn trân trọng những giá trị, những điều quý giá xung quanh mình. Dù cuộc sống có hối hả, tấp nập đến đâu đi nữa. Hãy luôn nhớ rằng, gia đình luôn chờ đón chúng ta mỗi tối, hãy luôn trân trọng những giá trị quý báu của gia đình vì mỗi chúng ta điều có một nơi chốn bình yên để đi về và là nơi cho chúng ta dựa vào mỗi khi mệt mỏi".</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> <hr />
<table width="px" border="0">
<tbody>
<tr>
<td width="150" height="100%"><img src="https://scontent-b-sjc.xx.fbcdn.net/hphotos-xpf1/v/t1.0-9/s526x395/10421497_724888184265039_2084749648792524822_n.jpg?oh=d2c83303e549f12cbf6682cce4668d53&oe=550DB072" width="150" height="186" alt="" /></td>
<td width="450" bgcolor="#36d5c0" valign="top">
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:25px;color:#FFFFFF;">Việt Trinh</div>
<div id="" style="position:relative;top:30px;left:40px;font-size:12px;color:#FFFFFF;">Đai học Mở Thành phố Hồ Chí Minh</div>
<div id="bnt9" style="position:relative;top:183px;left:320px;font-size:14px;color:#FFFFFF;"><button style="border: 0; background: #0e6364;border-radius: 2px;box-shadow: 0 5px 0 #083839;color: #fff;cursor: pointer;font: inherit;margin: 0outline: 0;padding: 6px 10px;transition: all .1s linear;">Xem cảm nhận</button></div>
</td>
</tr>
</tbody>
</table>
<!--Noi dung cảm nhận -->
<div class="st9" id="st9" style="width:605px;height:auto;background-color:#FFFFFF;display:none;">
<div class="ct" style="position:relative;width:605px;height:auto;background-color:#daf7f1;background-repeat:repeat-x;padding-bottom:35px;">
<div class="contentText" style="font-size:13px;line-height:24px;margin-left:13px;margin-right:13px;">
<div class="contentTitle" style="font-size:19px;margin-bottom:2px;padding-top:5px;margin-left:15px;margin-top:5px;">Ba ơi, mình đi đâu?</div>
<div align="justify">Tôi đến với cuốn sách “Ba ơi, mình đi đâu?” thật tình cờ. Thoạt nhìn qua tên sách, trong đầu tôi nghĩ có lẽ đây là câu hỏi của cậu bé hoặc cô bé nói với ba của mình về nơi đi chơi nào đó. Và có lẽ câu chuyện sẽ rất hài hước với những trò nghịch ngơm của trẻ con. Nhưng, khác xa với những gì tôi nhận định ban đầu, quyển sách lại nói về những suy nghĩ, những trăn trở, những xúc cảm của ông bố khi có 2 cậu con trai tật nguyền. Và “ Ba ơi, mình đi đâu?” chính là câu mà Thomas - người con trai thứ hai hay lặp đi lặp lại khi ngồi trên xe. Câu hỏi ấy xuất phát từ một đứa trẻ tật nguyền, ngỡ như là bâng quơ, là hư vô nhưng nó lại khiến người đọc có gì đó khắc khoải không thôi. Rằng thực ra chúng ta sinh ra để làm gì? Và chúng ta sẽ đi đâu khi mà ngoài kia dường như chỉ dành cho những con người bình thường. Khi nhìn thấy những người khuyết tật, thường mọi người ai cũng thương cho những số phận bất hạnh ấy, có mấy ai hiểu được, biết được và cảm nhận được những tâm tư, tình cảm của những bậc cha mẹ khi có con như thế. Nhưng qua cuốn sách, tôi hiểu được phần nào. Tôi hiểu được rằng cho dù năm tháng có trôi đi, cho dù có chuyện gì với những đứa con, và cho dù những đứa con ấy không lành lặn thì chưa lúc nào cha mẹ thôi ngừng yêu thương con cái. Đã có những lúc người cha trong câu chuyện uất hận, than trách cuộc đời và nổi điên lên, thậm chí là ông đã từng nghĩ sẽ uống thật nhiều rượu lái xe như điên để kết thúc những chuỗi ngày đau khổ. Và cũng có những lúc ông đã nghĩ sẽ ném 2 đưa con tật nguyền của mình qua ngoài cửa sổ. Song có lẽ, đằng sau những chua xót đó, vẫn chứa đựng tình yêu thương vô bờ cho những đứa con tội nghiệp kia. Ông vẫn đi mua đồ chơi cho 2 cậu con trai, vẫn thường đi dạo, thường chơi đùa với chúng, vẫn hay ngắm chúng ngủ và tự hỏi không biết trong mơ chúng đã mơ gì? Có phải chúng mơ như những đứa trẻ bình thường? Có phải chúng mơ được thông minh?... Và sau khi đọc xong câu chuyện, người đọc bộn bề bao cảm xúc. Câu chuyện đã làm thức tỉnh bao người đọc, hướng con người ta tới cái thiện. Gấp trang sách lại mà hình ảnh ông bố cùng 2 cậu con trai vẫn hiện lên trong tâm trí người đọc…</div>
</div>
</div>
</div>
<!-- --------------------------------- --> </meta>
</div>
</meta>
</div>
</meta>
</div>
</meta>
</div> </html>