Từ người con hiếu thảo đến bí thư Đoàn nhiệt tâm

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><em>L&agrave; lao động ch&iacute;nh của gia đ&igrave;nh, ban ng&agrave;y Nghĩa đi l&agrave;m ở x&iacute; nghiệp để kiếm tiền nu&ocirc;i mẹ v&agrave; trang trải cuộc sống, chiều về tham gia c&ocirc;ng t&aacute;c x&atilde; hội ở Chi Đo&agrave;n.</em></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ch&uacute;ng t&ocirc;i gặp Nghĩa mặc một chiếc &aacute;o thun đ&atilde; sờn chỉ, c&aacute;i quần t&acirc;y đen đ&atilde; bị phai m&agrave;u thời gian với đ&ocirc;i d&eacute;p tổ ong cũ kĩ, tr&ecirc;n chiếc xe m&aacute;y đ&atilde; cũ anh chạy khắp c&aacute;c nẻo đường ven Quận 2 để mua một số b&aacute;nh kẹo, tối nay tổ chức trung thu cho mấy em nhỏ ở khu phố. &ldquo;Tối nay chắc mấy đứa nhỏ vui lắm&rdquo; &ndash; Nghĩa hớn hở.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>&ldquo;Trước hết phải b&aacute;o hiếu c&ocirc;ng ơn của mẹ&rdquo;</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Đ&oacute; l&agrave; c&acirc;u chuyện của anh Nguyễn Ho&agrave;ng Nghĩa hiện đang l&agrave; c&ocirc;ng nh&acirc;n đ&oacute;ng g&oacute;i sản phẩm tại c&ocirc;ng ty 3M Việt Nam, đồng thời ở địa phương anh c&ograve;n l&agrave; B&iacute; thư Chi Đo&agrave;n khu phố 4, phường Thạnh Mỹ Lợi, Quận 2.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Anh Nguyễn Ho&agrave;ng Nghĩa c&oacute; một ho&agrave;n cảnh gia đ&igrave;nh kh&aacute; đặc biệt, ngay từ khi c&ograve;n trong bụng mẹ Nghĩa đ&atilde; mất đi t&igrave;nh y&ecirc;u thương của cha, anh chỉ sống với b&agrave; ngoại v&agrave; mẹ trong một căn nh&agrave; cấp bốn đơn sơ. C&aacute;ch đ&acirc;y hai năm b&agrave; của Nghĩa qua đời, trong nh&agrave; chỉ c&ograve;n hai mẹ con nương tựa nhau sống qua ng&agrave;y.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">&ldquo;Nghĩa l&agrave;m nhiều việc như vậy tuy c&oacute; vất vả nhưng mong muốn duy nhất l&agrave; để đền đ&aacute;p c&ocirc;ng ơn sinh th&agrave;nh v&agrave; dưỡng dục của mẹ&rdquo; &ndash; anh Nghĩa t&acirc;m sự.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">S&aacute;ng Nghĩa thường dậy rất sớm ra chợ mua đồ về nấu ăn sẵn cho mẹ ăn rồi sau đ&oacute; mới đi l&agrave;m, chiều về lại đến tham gia hoạt động Đo&agrave;n ở khu phố đến tối. Đối với Nghĩa việc chăm lo cho bản th&acirc;n l&agrave; một điều kh&aacute; xa xỉ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trong suy nghĩ Nghĩa lu&ocirc;n nhớ đến c&acirc;u n&oacute;i của b&agrave; dặn, sống ở đời phải biết trước biết sau, ngoại v&agrave; mẹ đ&atilde; tảo tần nu&ocirc;i con kh&ocirc;n lớn rồi sau n&agrave;y cố gắng l&agrave;m việc, trả hiếu cho mẹ để đ&uacute;ng với đạo l&agrave;m con. Do đ&oacute; từ trong t&acirc;m thức của Nghĩa d&ugrave; l&agrave;m g&igrave; cũng nghĩ đến mẹ, l&agrave;m thế n&agrave;o để mẹ c&oacute; cuộc sống tốt hơn, đỡ vất vả về sau n&agrave;y.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nghĩa kể, ngay từ l&uacute;c nhỏ anh đ&atilde; phải cầm bao đi gặt l&uacute;a, lội s&ocirc;ng để bắt mấy con c&aacute;, con t&ocirc;m về nu&ocirc;i sống ra đ&igrave;nh. Lớn l&ecirc;n, sau khi tốt nghiệp lớp 12 Nghĩa c&ograve;n l&agrave;m đủ thứ nghề như thợ sơn, phụ hồ, sửa điện&hellip; để kiếm tiền lo cho b&agrave; ngoại v&agrave; mẹ. Anh từng mơ ước m&igrave;nh sẽ trở th&agrave;nh một đầu bếp, nhưng v&igrave; ho&agrave;n cảnh anh đ&atilde; phải từ bỏ mong muốn của m&igrave;nh. Cuộc sống kh&oacute; khăn, anh đi l&agrave;m c&ocirc;ng nh&acirc;n để rồi sau đ&oacute; b&eacute;n duy&ecirc;n với c&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n. Hiện anh đang theo học lớp cảm t&igrave;nh Đảng.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ch&agrave;ng trai chưa bước qua tuổi 30 n&agrave;y đ&atilde; dạn d&agrave;y sương gi&oacute; trải qua biết bao nhi&ecirc;u thăng trầm của cuộc đời để tằn tiện những đồng tiền đem về phụ mẹ, nu&ocirc;i b&agrave;. Khi t&acirc;m hồn muốn từ bỏ th&igrave; dường như &yacute; ch&iacute;, kinh nghiệm của cuộc đời đ&atilde; vượt l&ecirc;n tất cả, n&oacute; đ&aacute;nh bại những suy nghĩ ti&ecirc;u cực, lệch lạc để rồi gi&uacute;p con người ta trưởng th&agrave;nh bước tiếp. &ldquo;Gia đ&igrave;nh l&agrave; động lực lớn nhất của m&igrave;nh. Nghĩa kh&ocirc;ng bao giờ ch&ugrave;n bước v&agrave; từ bỏ. Trong mỗi con người đều c&oacute; tiềm năng trỗi dậy. C&oacute; vượt qua hay kh&ocirc;ng l&agrave; do &yacute; ch&iacute; bản th&acirc;n tự r&egrave;n luyện&rdquo; &ndash; Nghĩa chia sẻ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>L&agrave;m c&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n để sống m&atilde;i với tuổi thơ</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Phương ch&acirc;m sống của Nghĩa l&agrave;: bước ch&acirc;n ra ngo&agrave;i l&agrave; cơ quan x&iacute; nghiệp, bước ch&acirc;n về nh&agrave; l&agrave; l&agrave;m việc cho khu phố. Nghĩa m&ecirc; c&aacute;c c&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n từ khi c&ograve;n nhỏ, nh&igrave;n mấy anh chị đo&agrave;n vi&ecirc;n xuống địa phương hoạt động tuy&ecirc;n truyền, dọn dẹp m&ocirc;i trường, dạy x&oacute;a m&ugrave; chữ cho người d&acirc;n, tự nhi&ecirc;n m&igrave;nh thấy th&iacute;ch rồi chạy theo xin tham gia c&ugrave;ng. Thế mới thấy ch&agrave;ng trai trẻ n&agrave;y c&oacute; tinh thần tr&aacute;ch nhiệm rất lớn kh&ocirc;ng chỉ đối với gia đ&igrave;nh m&agrave; c&ograve;n c&oacute; bổn phận đ&oacute;ng g&oacute;p c&ocirc;ng sức chăm lo cho x&atilde; hội.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">&ldquo;Ở địa phương, cuộc sống c&ograve;n nhiều kh&oacute; khăn thiếu thốn, đa phần thanh ni&ecirc;n ở đ&acirc;y kh&ocirc;ng chịu đi l&agrave;m m&agrave; chỉ chăm ch&uacute;t cuộc sống trong thế giới ảo ở mạng x&atilde; hội, đ&oacute; l&agrave; một điều nguy hại rất lớn đối với x&atilde; hội&rdquo; &ndash; Nghĩa trăn trở. Anh Nguyễn Ho&agrave;ng Nghĩa thổ lộ với ch&uacute;ng t&ocirc;i, b&acirc;y giờ chỉ mong sao c&aacute;c cấp l&atilde;nh đạo đề ra một m&ocirc; h&igrave;nh l&agrave;m kinh tế cụ thể v&agrave; thực tiễn để gi&uacute;p tạo c&ocirc;ng ăn việc l&agrave;m cho thanh ni&ecirc;n v&agrave; người d&acirc;n ở địa phương.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Khu&ocirc;n mặt đen sạm của anh trở n&ecirc;n rạng rỡ mỗi khi anh kể cho ch&uacute;ng t&ocirc;i nghe về thời thơ ấu, về những kỷ niệm khi l&agrave;m c&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n của m&igrave;nh. &ldquo;C&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n tuy c&oacute; nhiều vất vả như vậy nhưng nếu m&igrave;nh l&agrave;m hết sức, d&agrave;nh hết t&acirc;m huyết cho c&aacute;c hoạt động th&igrave; n&oacute; tự nhi&ecirc;n trở th&agrave;nh một niềm vui, niềm hạnh ph&uacute;c cho bản th&acirc;n m&igrave;nh. Kỉ niệm vui nhất trong hoạt động Đo&agrave;n c&oacute; lẽ đ&oacute; l&agrave; tổ chức những ng&agrave;y hội vui chơi cho c&aacute;c em thiếu nhi chẳng hạn như trung thu hay tết thiếu nhi ng&agrave;y 1/6. Nh&igrave;n mấy em nhỏ qu&acirc;y quần b&ecirc;n m&igrave;nh, vui vẻ với t&acirc;m hồn của thiếu nhi tự nhi&ecirc;n Nghĩa lại thấy nhớ đến tuổi thơ của m&igrave;nh. L&agrave;m c&ocirc;ng t&aacute;c Đo&agrave;n như l&agrave; một cơ hội để ta c&oacute; thể sống m&atilde;i với tuổi thơ của m&igrave;nh&rdquo; &ndash; Nghĩa bồi hồi kể lại.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Tr&ecirc;n bức tường trong căn nh&agrave; nhỏ, giữa những tấm giấy khen của Nghĩa l&agrave; ảnh ch&acirc;n dung Chủ tịch Hồ Ch&iacute; Minh v&agrave; Đại tướng V&otilde; Nguy&ecirc;n Gi&aacute;p được treo trang trọng. Anh n&oacute;i &ldquo;B&aacute;c v&agrave; Đại tướng l&agrave; hai người m&igrave;nh lu&ocirc;n k&iacute;nh phục v&agrave; ngưỡng mộ. Treo ảnh B&aacute;c v&agrave; Đại tướng trong nh&agrave; như tấm gương để m&igrave;nh noi theo, phải phấn đấu v&agrave; kh&ocirc;ng từ bỏ khi kh&oacute; khăn&rdquo;. Nguyễn Ho&agrave;ng Nghĩa l&agrave; một tấm gương điển h&igrave;nh về người con hiếu thảo, một c&aacute;n bộ Đo&agrave;n tr&aacute;ch nhiệm, xung k&iacute;ch v&igrave; cộng đồng. &ldquo;H&atilde;y sống cho trọn tuổi trẻ, để sau n&agrave;y c&oacute; thể tự h&agrave;o kể lại cho con ch&aacute;u m&igrave;nh nghe v&agrave; dạy ch&uacute;ng nối tiếp truyền thống của cha &ocirc;ng&rdquo; &ndash; đ&oacute; l&agrave; điều anh lu&ocirc;n t&acirc;m niệm.</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>NGỌC PHONG &ndash; TIỂU MI</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Với thông điệp “Việc tốt nào hỏi đâu xa. Việc tốt là việc của ta mỗi ngày”, đoàn viên, thanh niên ở khắp nơi trên địa bàn TP. Hồ Chí Minh đã tích cực chia sẻ những hình ảnh, hoạt động thiết thực, xung kích tình nguyện vì cuộc sống cộng đồng của mình trong Ngày đoàn viên - Ngày làm việc tốt năm 2024.

Agile Việt Nam
;