Thầy Trần Tuấn Anh – Dạy trò biết yêu thương cuộc đời

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p style="text-align: justify;"><em><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Kỷ niệm 10 năm danh hiệu C&ocirc;ng d&acirc;n trẻ ti&ecirc;u biểu TP. Hồ Ch&iacute; Minh</span></span></em></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Giờ học gi&aacute;o dục c&ocirc;ng d&acirc;n kh&ocirc;ng c&oacute; những l&yacute; thuyết kh&ocirc; cứng, xa x&ocirc;i, thầy giảng tr&ograve; nghe những c&acirc;u chuyện giản dị về t&igrave;nh thương của cha mẹ, về chuyện cơm ăn &aacute;o mặc của người ngh&egrave;o, cho học tr&ograve; nghe b&agrave;i nhạc c&oacute; tiếng mẹ ru, tiếng trẻ kh&oacute;c&hellip; Đ&oacute; l&agrave; những c&acirc;u chuyện thực tế, c&oacute; cả h&igrave;nh ảnh, &acirc;m nhạc đi k&egrave;m, m&agrave; Thầy Tuấn Anh đ&atilde; mềm h&oacute;a n&oacute; đi v&agrave; tạo&nbsp; thuyết phục nơi c&aacute;c em.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>Sống chậm lại</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Từ khi c&ograve;n l&agrave; sinh vi&ecirc;n trường ĐH S&agrave;i G&ograve;n thầy đ&atilde; bắt đầu t&igrave;m hiểu về phương ph&aacute;p giảng dạy mới lạ n&agrave;y ngo&agrave;i giờ học tr&ecirc;n giảng đường, Thầy c&ograve;n học hỏi th&ecirc;m b&ecirc;n ngo&agrave;i dựa v&agrave;o nội dung s&aacute;ch gi&aacute;o khoa. Với những c&acirc;u chuyện, dẫn chứng cụ thể Thầy lu&ocirc;n l&agrave;m s&aacute;ng tỏ vấn đề v&agrave; n&oacute; đ&atilde; mang lại hiệu quả t&iacute;ch cực từ khi đi thực tập đến khi ra trường, rồi bắt đầu c&ocirc;ng việc giảng dạy tại trường THCS Bạch Đằng (L&ecirc; Văn Sỹ, Q.3)</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">8 năm gắn b&oacute; với trường với lớp, thầy đ&atilde; sưu tầm v&agrave; lưu giữ kh&aacute; nhiều tư liệu h&igrave;nh ảnh đắt gi&aacute;. V&igrave; l&agrave; m&ocirc;n học phụ, một tuần l&ecirc;n lớp 1 tiết, n&ecirc;n thầy đ&atilde; xin nh&agrave; trường cho ph&eacute;p s&aacute;ng chủ nhật mỗi th&aacute;ng một lần tổ chức tiết học ngoại kh&oacute;a, gi&aacute;o dục đạo đức cho c&aacute;c em, đặc biệt l&agrave; những em học sinh lớp 9. Đ&acirc;y ho&agrave;n to&agrave;n l&agrave; những giờ học miễn ph&iacute;. Thế l&agrave; đều đặn cứ đến chủ nhật cuối th&aacute;ng, c&aacute;c em d&ugrave; bận đi học th&ecirc;m, nhưng vẫn lu&ocirc;n gi&agrave;nh thời gian để đến với lớp học bổ &iacute;ch n&agrave;y.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">&ldquo;M&igrave;nh muốn truyền đạt cho c&aacute;c em trước khi bước ra trường, cuối cấp l&agrave; thời gian c&aacute;c em phải tăng tốc để chuẩn bị thi cử, 1 tuần chỉ c&oacute; 2 tiết c&ocirc;ng d&acirc;n, c&aacute;c bạn h&atilde;y sống chậm lại 1 ch&uacute;t, nghe những c&acirc;u chuyện về cuộc sống, nghe những c&acirc;u chuyện về cha về mẹ, về những người xung quanh ch&uacute;ng ta, lắng nghe những hơi thở của cuộc sống, cảm nhận &yacute; nghĩa của cuộc đời n&agrave;y&rdquo;&nbsp; Thầy Tuấn Anh chia sẻ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Thầy kh&ocirc;ng dạy theo quy củ của gi&aacute;o &aacute;n kh&ocirc; khan, kh&ocirc;ng theo một m&ocirc; t&iacute;p c&oacute; sẵn n&agrave;o cả, với thầy mỗi tiết học như l&agrave; một c&acirc;u chuyện, thầy truyền đạt lại cho c&aacute;c em v&agrave; c&aacute;c em lĩnh hội được g&igrave;, r&uacute;t ra b&agrave;i học g&igrave; cho m&igrave;nh sau c&acirc;u chuyện l&agrave; điều thầy mong mỏi nhất. Trong 45 ph&uacute;t đứng lớp, thầy tạo sự hứng th&uacute; cho c&aacute;c em trong phương ph&aacute;p giảng dạy &aacute;p dụng đ&atilde; l&acirc;u nhưng kh&ocirc;ng hề cũ, giờ học gi&aacute;o &aacute;n điện tử c&oacute; loa để ph&aacute;t từ c&aacute;c bộ phim, h&igrave;nh ảnh đựơc in l&ecirc;n khổ A3 để c&aacute;c em tiện theo d&otilde;i, ch&iacute;nh v&igrave; vừa c&oacute; thể xem h&igrave;nh vừa c&oacute; thể nghe nhạc n&ecirc;n c&aacute;c em tiếp thu kiến thức rất nhanh v&agrave; cũng đ&uacute;c kết được kh&aacute; nhiều b&agrave;i học th&uacute; vị.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>Mỗi tuần một c&acirc;u chuyện</strong></span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">&ldquo;Tuần vừa qua, t&ocirc;i cho c&aacute;c em xem 1 đoạn cải lương &ldquo; L&aacute; sầu ri&ecirc;ng&rdquo; của nghệ sĩ Kim Cương. Tr&iacute;ch đoạn l&agrave; c&acirc;u chuyện của người con trai quen với một c&ocirc; bạn g&aacute;i, ch&agrave;ng trai n&agrave;y đ&atilde; mặc cảm kh&ocirc;ng muốn cho bạn g&aacute;i biết l&agrave; gia đ&igrave;nh anh ngh&egrave;o, mẹ anh l&agrave; một người mẹ qu&ecirc; m&ugrave;a. Người mẹ đ&atilde; l&ecirc;n thăm con lần cuối sau đ&oacute; trở về qu&ecirc;, chấp nhận đau khổ để cho con được hạnh ph&uacute;c.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Khi c&aacute;c em xem xong vỡ cải lương n&agrave;y th&igrave; nhiều em đ&atilde; bật kh&oacute;c &ldquo; Thầy ơi con đ&atilde; sai rồi, con sai rồi thầy ạ! Khi mẹ nu&ocirc;i con trưởng th&agrave;nh, mẹ kh&ocirc;ng bao giờ kể c&ocirc;ng lao của mẹ l&agrave;m cho con, m&agrave; con th&igrave; lu&ocirc;n than thở, tr&aacute;ch mẹ mỗi khi con muốn c&oacute; những thứ đồ chơi giống bạn b&egrave; &ldquo;M&igrave;nh cảm thấy đ&acirc;y như sự thăng hoa trong giờ dạy, m&igrave;nh chỉ biết h&ograve;a chung v&agrave;o cảm x&uacute;c với c&aacute;c em, l&agrave;m cho giờ giảng th&ecirc;m lắng đọng lại, tạo ra sự đồng cảm hơn đến với c&aacute;c em&rdquo; Thầy Tuấn Anh b&agrave;y tỏ.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Ngo&agrave;i việc giảng dạy tr&ecirc;n trường, Thầy c&ograve;n thường xuy&ecirc;n tham gia những lớp học ngoại kh&oacute;a ở những trường Đại học trong địa b&agrave;n TP, tỉnh lẻ, thậm ch&iacute; l&agrave; v&ugrave;ng s&acirc;u v&ugrave;ng xa, chỉ cần c&oacute; người lắng nghe c&acirc;u chuyện của Thầy, Thầy lại tiếp tục truyền đạt lại. Cứ thế những c&acirc;u chuyện về c&aacute;c chủ đề n&oacute;ng của x&atilde; hội, vấn đề được mọi người quan t&acirc;m lần lượt được thầy chia sẻ: sử dụng facebook, bạo lực học đường, nhưng cốt l&otilde;i vẫn l&agrave; sự biết ơn cha mẹ, những bậc sinh th&agrave;nh, đạo l&agrave;m người.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Ch&iacute;nh v&igrave; l&ograve;ng nhiệt huyết, sự y&ecirc;u nghề của Thầy, nh&agrave; trường đ&atilde; rất ủng hộ v&agrave; tạo điều kiện tối đa cho Thầy giảng dạy. Một lần thầy tham gia giảng dạy tại tỉnh, những c&acirc;u chuyện từ facebook của thầy một lần nữa đ&aacute;nh v&agrave;o t&acirc;m l&yacute;, v&agrave;o cảm x&uacute;c của người nghe:</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">&ldquo;C&oacute; b&agrave; cụ đi lạc ngo&agrave;i Bắc, anh c&ocirc;ng an chụp lại ảnh v&agrave; đăng l&ecirc;n facebook, v&agrave;i ng&agrave;y sau người nh&agrave; t&igrave;m được b&agrave;. Lại một c&acirc;u chuyện kh&aacute;c, một c&ocirc; g&aacute;i cho &ocirc;ng cụ ăn xin tiền v&agrave; lỡ l&agrave;m rớt vi&ecirc;n kim cương, &ocirc;ng cụ đ&atilde; t&igrave;m v&agrave; trả lại cho c&ocirc; g&aacute;i đ&oacute;, sau khi c&acirc;u chuyện được chia sẻ tr&ecirc;n facebook, nhiều người đ&atilde; gi&uacute;p đỡ cho &ocirc;ng cụ mua được căn nh&agrave; v&agrave; c&oacute; một cuộc sống đỡ vất vả hơn&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Chuyện về những b&agrave;i giảng l&agrave;m rơi nước mắt học tr&ograve; của thầy gi&aacute;o mới ra trường Trần Tuấn Anh lan ra, hai gi&aacute;o vi&ecirc;n bộ m&ocirc;n kh&aacute;c c&ugrave;ng đến dự giờ, nghe thầy giảng cũng ngậm ng&ugrave;i. Những tiết dạy của thầy từ đ&oacute; được học sinh Trường THCS Bạch Đằng (Q.3, TP.HCM) gọi l&agrave; &ldquo;giờ học cảm động&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">L&yacute; Trương Kim Ho&agrave;n, học sinh lớp 6/1, kể: &ldquo;H&ocirc;m học b&agrave;i Biết ơn v&agrave;o tiết cuối buổi s&aacute;ng, đến giờ ăn trưa nhiều bạn nức nở, nghẹn ng&agrave;o. Cả lớp đều kh&oacute;c. Chiều về nh&agrave; mắt vẫn c&ograve;n sưng, cha mẹ hỏi v&igrave; sao kh&oacute;c, c&oacute; bạn &ocirc;m chầm mẹ. Cả tuần sau nh&oacute;m bạn em vẫn c&ograve;n x&ocirc;n xao về b&agrave;i học đ&oacute;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Bữa kh&aacute;c, giảng b&agrave;i Tiết kiệm, thầy kể c&acirc;u chuyện c&aacute;c bạn hay bỏ ph&iacute; cơm, mỗi hạt cơm l&agrave; c&ocirc;ng sức mẹ cha. H&ocirc;m thầy dạy b&agrave;i Lễ độ, em tự nghĩ m&igrave;nh phải n&oacute;i năng cư xử đ&agrave;ng ho&agrave;ng hơn, kh&ocirc;ng n&oacute;i leo, chửi bậy. Học xong b&agrave;i n&agrave;o em cũng thấy m&igrave;nh c&ograve;n khuyết điểm, c&ograve;n thiếu s&oacute;t, cần phải cố gắng, sửa đổi. B&agrave;i n&agrave;o thầy Tuấn Anh cũng c&oacute; 3-4 c&acirc;u chuyện v&agrave; rất nhiều h&igrave;nh ảnh, &acirc;m thanh minh họa. V&agrave;o trường, gặp thầy gi&aacute;o n&agrave;o tay x&aacute;ch bao bị đầy tranh ảnh v&agrave; cặp loa từ lớp n&agrave;y qua lớp kh&aacute;c ai cũng biết đ&oacute; l&agrave; thầy Tuấn Anh! Tới giờ của thầy, tự nhi&ecirc;n cả lớp h&aacute;o hức, vừa thấy thầy ở cầu thang cả lớp chuẩn bị sẵn s&aacute;ch vở đứng l&ecirc;n chờ thầy v&agrave;o lớp&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">C&ograve;n c&acirc;u chuyện Hải My, học sinh lớp 8/2, kể về những b&agrave;i học thầy Tuấn Anh dạy năm lớp 7: &ldquo;Dạy về L&ograve;ng y&ecirc;u thương, thầy cho cả lớp xem những h&igrave;nh ảnh một ch&uacute; chim bị bắn chết v&agrave; đ&ocirc;i mắt thảng thốt của một ch&uacute; chim kh&aacute;c đau buồn b&ecirc;n x&aacute;c bạn m&igrave;nh. Lo&agrave;i vật c&ograve;n biết y&ecirc;u thương nhau!</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Từ những c&acirc;u chuyện của thầy, nhiều bạn thay đổi lắm. Nhiều học sinh c&aacute; biệt trong lớp cũng sửa đổi, si&ecirc;ng năng hơn. Lớp 7 c&oacute; t&igrave;nh trạng nam nữ th&iacute;ch nhau. Thầy kể c&acirc;u chuyện những bạn trẻ vị th&agrave;nh ni&ecirc;n y&ecirc;u sớm, sinh con ra rồi bỏ rơi, những đứa trẻ trở th&agrave;nh mồ c&ocirc;i. Nghe xong, thấy giật m&igrave;nh, mỗi người tự r&uacute;t b&agrave;i học cho m&igrave;nh. Những lần kiểm tra 15 ph&uacute;t, hầu hết thầy cho đề viết cảm nhận về b&agrave;i học, kh&ocirc;ng phải học thuộc l&ograve;ng, chỉ cần viết c&aacute;i g&igrave; m&igrave;nh hiểu, r&uacute;t ra b&agrave;i học, cố gắng g&igrave; từ b&agrave;i học đ&oacute;. M&ocirc;n gi&aacute;o dục c&ocirc;ng d&acirc;n từ đ&oacute; học rất nhẹ nh&agrave;ng&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Thầy Trần Tuấn Anh kể: &ldquo;Năm trước, l&uacute;c giảng về t&igrave;nh thương cha mẹ cho học sinh lớp 7, l&uacute;c đ&oacute; m&igrave;nh mới ra trường, thấy học sinh kh&oacute;c nhiều qu&aacute; cũng sợ. C&ocirc; hiệu trưởng động vi&ecirc;n: kh&ocirc;ng sao, cứ để c&aacute;c em được b&agrave;y tỏ cảm x&uacute;c của m&igrave;nh! Năm nay, dạy phần biết ơn cha mẹ, một em nữ lớp 6 kh&oacute;c rất nhiều, đến quỵ xuống đất khi được bạn dẫn đi rửa mặt. Trong b&agrave;i viết cảm nghĩ của m&igrave;nh sau đ&oacute;, em t&acirc;m sự: thầy giảng mẹ l&uacute;c n&agrave;o cũng thương con, sao mẹ em nỡ bỏ em đi theo ba kh&aacute;c? B&agrave;i giảng của m&igrave;nh đ&atilde; g&acirc;y sốc cho học sinh đ&oacute;! Vậy l&agrave; th&ecirc;m một trường hợp cần được tư vấn t&acirc;m l&yacute; ri&ecirc;ng&hellip;&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Lớp 9 c&oacute; một chủ đề về quyền nghĩa vụ lao động, Thầy đ&atilde; d&ugrave;ng một bức ảnh h&igrave;nh những người c&ocirc;ng nh&acirc;n đang &ocirc;m nhau, cho&agrave;ng l&ecirc;n vai cười với chiếc &aacute;o thun bạc m&agrave;u, chiếc mũ sờn, vẻ mặt mệt mỏi nhưng vẫn tươi cười, họ nhận được tiền lương tuần đầu ti&ecirc;n, mặc d&ugrave; đ&oacute; chỉ l&agrave; tiền ứng trước nhưng nghĩ đến việc c&oacute; tiền đ&oacute;ng học ph&iacute; cho con c&aacute;i th&igrave; đ&oacute; l&agrave; niềm vui của ba mẹ. &nbsp;Đến đ&acirc;y, lớp học lại lắng xuống, c&oacute; v&agrave;i &acirc;m thanh sụt s&ugrave;i ph&iacute;a h&agrave;ng ghế cuối, một số em c&uacute;i đầu im lặng&hellip;</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">&ldquo;Thầy ơi em muốn l&agrave;m b&aacute;c sĩ, l&agrave;m Cảnh s&aacute;t giao th&ocirc;ng, em muốn trở th&agrave;nh người l&iacute;nh bảo vệ biển đảo&hellip;.&rdquo; Nhưng &ldquo;C&oacute; em n&agrave;o muốn l&agrave;m b&aacute;c sĩ chữa trị cho người t&acirc;m thần kh&ocirc;ng? Cả lớp im lặng, v&agrave;i em học sinh lắc đầu v&agrave; c&oacute; cả những tiếng thở d&agrave;i&rdquo; Ai cũng chọn việc nhẹ nh&agrave;ng, gian khổ sẽ biết gi&agrave;nh phần ai? Thầy Tuấn Anh kể lại.</span></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px">Những c&acirc;u chuyện của Thầy cứ &ldquo;thấm&rdquo; v&agrave;o c&aacute;c em một c&aacute;ch rất tự nhi&ecirc;n kh&ocirc;ng c&oacute; g&igrave; gượng &eacute;p cả, b&agrave;i học tạo ra cung bậc cảm x&uacute;c cứ l&ecirc;n xuống thất thường, những c&acirc;u chuyện c&oacute; thật với h&igrave;nh ảnh thực tế, lu&ocirc;n thuyết phục của c&aacute;c em.</span></span></p> <p style="text-align: right;"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><span style="font-size:14px"><strong>MỸ NƯƠNG</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

Agile Việt Nam
;