<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body>
<p><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Ứng viên Công dân trẻ tiêu biểu 2015:</strong></span></span></p>
<p style="text-align: center;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Võ Hạ Trâm – Khúc hát từ trái tim</strong></span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><em>Sở hữu chất giọng cao, trong veo như mây trời, Võ Hạ Trâm nguyện cất lên tiếng hát bằng cả trái tim để tô điểm cho đời. Tiếng hát ấy như chắp thêm đôi cánh để khát vọng của tuổi trẻ bay cao, bay xa hơn nữa đến những chân trời rộng lớn.</em></span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Tỏa sáng với niềm đam mê âm nhạc</strong></span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ngay từ thuở nhỏ, Hạ Trâm đã vượt trội so với nhiều bạn bè về năng khiếu âm nhạc và luôn khát khao trở thành ca sĩ chuyên nghiệp để cháy hết mình trên sân khấu. Lớn hơn một chút, cùng với ước mơ trở thành ca sĩ được nhiều người yêu thích, Hạ Trâm đặt kì vọng mình sẽ trở thành một giảng viên thanh nhạc giỏi để vẽ tiếp ước mơ của nhiều bạn trẻ đam mê âm nhạc.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nhận ra năng khiếu và niềm đam mê đó, gia đình Hạ Trâm đã tạo điều kiện để Trâm được học hành bài bản. Cùng với sự hết lòng dạy dỗ của thầy cô, Hạ Trâm từng bước từng bước một chinh phục ước mơ của mình.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trong rất nhiều thành tích đạt được về âm nhạc có ba nấc thang quan trọng đưa lối Hạ Trâm đến một vị trí như ngày hôm nay. Bước đầu tiên là giải nhất cuộc thi Tuổi đời mênh mông 2005 đã khẳng định khả năng âm nhạc thiên phú của cô nữ sinh trung học Võ Hạ Trâm. Nhờ đó, Trâm như được tiếp thêm động lực và tự tin hơn trên con đường ca hát của mình.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Bước thứ hai đánh dấu sự trưởng thành cả về tài năng lẫn định vị thương hiệu đó là việc Võ Hạ Trâm thi đậu vào Nhạc viện TP.HCM. Có thể nói kĩ thuật thanh nhạc là một trong những kĩ thuật khó nhất của âm nhạc. Trâm ra sức học tập, rèn luyện miệt mài. Sau mỗi buổi luyện thanh, cô gái với thân mình bé nhỏ mệt lã cả người nhưng Trâm chưa bao giờ nản chí bởi việc học tập tại Nhạc viện sẽ mở ra một thế giới hoàn toàn khác về âm nhạc – nơi của những ca sĩ chuyên nghiệp.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Tài năng có, kiến thức có, kĩ thuật thanh nhạc vững cộng với cảm nhạc tốt, Trâm bước thêm bước thứ ba, chinh phục ngôi vị cao nhất cuộc thi Ngôi sao tiếng hát truyền hình do HTV tổ chức năm 2007. Đó là lúc tên tuổi Hạ Trâm được nhiều người biết đên, lúc tài năng vừa độ chín để cô gái bước ra sân khấu với tư cách “người của công chúng”.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Trên con đường ca hát, có lẽ may mắn lớn nhất của Trâm không chỉ là chất giọng trong veo, cao vút mà còn nằm ở độ cảm nhận âm nhạc. Khi thể hiện bất kì ca khúc nào, dường như Hạ Trâm đều thể hiện rất trọn vẹn những cảm xúc tinh tế mà người viết nhạc muốn diễn tả. Chính điều đó đã đánh động cái tôi mỹ cảm của những người thưởng thức, ngay cả những khán giả khó tính. Có thể về chất giọng, về kĩ thuật, Trâm chưa thật sự tròn trịa thì chính cảm xúc từ trái tim sẽ khỏa lấp những khoảng trống.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Một may mắn nữa đối với Trâm là sự dìu dắt và dạy dỗ tận tình của người thầy – NSƯT Tạ Minh Tâm. Hạ Trâm chia sẻ: “Thầy chính là hình tượng đẹp và thần tượng lớn nhất trong lòng cô. Cô tự hào không chỉ bởi cái tầm của ca sĩ đứng ngang hàng những danh ca quốc tế mà còn bởi cái tâm và sự hết lòng đối với học trò”.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Và phải chăng chính sự ngưỡng mộ đó đã kéo gần Trâm hơn với những ca khúc cách mạng, những bài hát về thanh niên tuổi trẻ, những lát cắt đẹp về quê hương, đất nước và con người Việt Nam. Chọn dòng nhạc này ở cái tuổi của Trâm có vẻ là một sự mạo hiểm giống như đi “đôi chân trần”, hoặc mang một “đôi guốc mộc” bước trên thảm đỏ, leo lên từng nấc thang danh vọng. Rất dễ trượt chân, rất mong manh và dễ nhạt nhòa bởi những đôi giày cao gót đầy kim sa lóng lánh.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Thế nhưng Trâm đã chứng minh cho mọi người thấy rằng lựa chọn của mình là đúng, hơn thế nữa đó là một sự may mắn. Dù chân trần hay guốc mộc thì Trâm vẫn bước đi từng bước rất tự tin và vững chãi. Giữa những sắc màu rực rỡ chợt nổi bật lên một Hạ Trâm mộc mạc nhưng tràn đầy nhiệt huyết, thứ ánh sáng không phải từ kim sa hay hào quang sân khấu mà ánh sáng từ trái tim của một người ca sĩ sẵn sàng cháy hết mình vì đam mê âm nhạc.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Giá được thêm một lần trở lại Trường Sa</strong></span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Sẽ có người bảo rằng “đôi chân trần” hay “đôi guốc mộc” chỉ là một hình ảnh ví von nhưng ở một khía cạnh nào đó, nó đúng với trường hợp của Hạ Trâm. Trâm không giam mình trong những phòng trà, không mặn mà với những vũ trường hay quán bar sang trọng. Cô gái nguyện đem lời ca tiếng hát cổ động tinh thần tuổi trẻ, thanh niên Thành phố và đặc biệt là các anh chiến sĩ ngoài hải đảo xa xôi.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Qua mỗi chuyến đi, mỗi lần đứng trên sân khấu hát cho hàng nghìn bạn trẻ, Võ Hạ Trâm như học được một điều gì đó về tinh thần, nhiệt huyết của tuổi trẻ, ý thức sâu sắc hơn về trách nhiệm của thanh niên. Những bài học rất chân thật từ cuộc sống như nhóm thêm ngọn lửa đam mê và khỏa lấp những phút giây mệt mỏi.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Chính sự dấn thân cùng chiến sĩ Tiếp sức Mùa thi, Màu hè xanh, hát cho chương trình Tàu Thanh niên Đông Nam Á và Nhật Bản, những chuyến về nguồn, Kỉ niệm 40 năm ngày giải phóng miền Nam, Tuổi trẻ Thành phố tự hào tiếp bước dưới cờ Đảng… mà Hạ Trâm có những hình dung rất rõ về lòng yêu nước để thấy rằng cuộc đời vẫn đẹp biết bao, tuổi trẻ đẹp biết bao và có những con người đã hi sinh đẹp biết bao…</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Đôi mắt chân thành của Hạ Trâm chợt bừng sáng lên khi nhắc về kỉ niệm đi Trường Sa. Trâm luôn tự hào rằng: “Trường Sa là kỉ niệm đẹp nhất, là điều Trâm luôn muốn chia sẻ nhất trong những cuộc chuyện trò. Và giá như Hạ Trâm được thêm một lần nữa ra thăm Trường Sa”.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Hành trình đến với các anh chiến sĩ hải đảo không hề đơn giản với một cô bé như Trâm. Hành trình không đo bằng hàng trăm hay hàng nghìn hải lý mà đo bằng những thách thức và sự chịu đựng với điều kiện khi đi trên biển và sống ngoài đảo. Trâm tâm sự: “Bước lên tàu là Trâm không còn chút sức lực nào vì say sóng rồi lại nôn mửa. Điều kiện trên đảo thiếu thốn đủ thứ đặc biệt là nước ngọt để sinh hoạt. Nhưng lúc nào Trâm cũng khao khát được ra Trường Sa thêm một lần bởi có trải qua những khó khăn đó mới thấy được những chiến sĩ Trường Sa đã hi sinh như thế nào!”.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Hạ Trâm nhớ nhất là những lúc đứng trên sân khấu hát những ca khúc quê hương, gia đình. Từng câu hát của Trâm gợi nhớ về hình ảnh, người cha, người mẹ, anh chị em hay người vợ hoặc chỉ đơn giản là mái nhà cũng đủ lấy đi những giọt nước mắt của chiến sĩ đảo xa. Những giọt nước mắt rất chân thật lăn dài trên khuôn mặt sạm nắng, rắn rỏi cứ ám ảnh Trâm mãi, đặc biệt là hình ảnh của những bạn tân binh. Thế mới biết các bạn, các anh hi sinh nhiều như thế nà.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Tâm chợt suy tư: “Được sống trong hòa bình và thống nhất là trọn vẹn lắm rồi! Phải hòa bình độc lập mới đi hết được chiều dài đất nước, mới biết nước mình đẹp như thế nào, dân mình cần cù như thế nào. Giờ các chiến sĩ ngoài hải đảo đang cầm súng làm tiếp nghĩa vụ gìn giữ quê hương thì Trâm chỉ xin góp tiếng hát của mình như một lời động viên, lời cảm ơn và một chút lòng gửi đến các bạn, các anh”.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>Hãy cho đi!</strong></span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Chia sẻ về giới showbiz, Trâm trăn trở: “Có lẽ con đường mà Trâm đã chọn giúp Trâm tránh được nhiều chuyện thị phi trong giới showbiz nhưng Trâm vẫn là người của công chúng và vẫn tồn tại trong showbiz. Điều mà Hạ Trâm cũng như nhiều nghệ sĩ khác mong muốn đó là nhìn thấy một showbiz bình yên hơn. Anh chị em cùng nhau đi xây dựng nghệ thuật chân chính – thứ nghệ thuật khởi phát từ tâm hồn không vẩn đục bởi danh lợi. Vậy thì hãy cho đi thật nhiều và cho đi bằng cả trái tim!”.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Hạ Trâm luôn quan niệm: “Người của công chúng nghĩa là phải đến gần hơn với công chúng chứ không phải là ngày càng cách xa công chúng. Người trẻ như Trâm thì lại càng gắn bó với tuổi trẻ, với thanh niên!”. Ngoài ra Võ Hạ Trâm cũng đến gần hơn với công chúng thông qua các hoạt động từ thiện, hướng về cộng đồng.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ở cái tuổi 25 trẻ trung nhiều mơ mộng nhưng có lẽ cô gái Hạ Trâm lại trưởng thành hơn rất nhiều trong suy nghĩ. Hạ Trâm tâm đắc câu nói của người xưa “Của cho không bằng cách cho”. Nếu bạn không sẵn lòng thì có cho bao nhiêu cũng chẳng ý nghĩa gì. Ngược lại bạn chỉ cần cho một chút thôi nhưng cho bằng cả trái tim thì hạnh phúc biết bao. Cứ cho đi rồi thế nào cũng nhận lại.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Võ Hạ Trâm tặng cho người lời ca, dâng cho đời tiếng hát đổi lại được gì? Đó là tình yêu của khán giả, đó là những bài học trải nghiệm, là những cảm xúc và một chút tự hào về những chuyến đi.</span></span></p>
<p style="text-align: justify;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Chia sẻ về kế hoạch sắp tới, Võ Hạ Trâm sẽ cố gắng hoàn thành chương trình cao học, rồi sẽ cho ra đời nhiều sản phẩm mới. Đặc biệt là một liveshow mà Trâm đã ấp ủ từ lâu. Bên cạnh đó Trâm sẽ luôn đồng hành cùng thanh niên và tuổi trẻ. “Và nếu được thêm một lần ra Trường Sa, Trâm làm sao nỡ chối từ!”.</span></span></p>
<p style="text-align: right;"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>THANH ĐỨC</strong></span></span></p>
</body></html>