Có một con đường đến với lòng dân

<html><head><meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=windows-1252"</head><body> <p><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">T&ocirc;i trở lại con hẻm 455 thuộc ấp 2, x&atilde; Long Thới, huyện Nh&agrave; B&egrave; một chiều cuối tuần &ecirc;m ả. Cứ quanh quẩn m&atilde;i kh&ocirc;ng d&aacute;m tiến s&acirc;u v&agrave;o trong v&igrave; chưa đầy nửa th&aacute;ng m&agrave; con đường h&ocirc;m nay đổi thay nhiều qu&aacute;.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Lần đầu ti&ecirc;n đặt ch&acirc;n tới con hẻm n&agrave;y, t&ocirc;i đ&atilde; phải v&eacute;n ống quần l&ecirc;n tận đầu gối, r&oacute;n r&eacute;n từng bước đi s&aacute;t tr&ecirc;n m&eacute; đường cho đỡ b&ugrave;n đất v&agrave; bớt trơn trượt. C&ograve;n b&acirc;y giờ, con hẻm được mở rộng gần 2m, tr&aacute;ng b&ecirc; t&ocirc;ng từ đầu tới cuối hẻm. Con đường s&aacute;ng sủa v&agrave; khang trang hơn hẳn.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Những b&agrave; mẹ qu&ecirc; đang bận rộn trong nh&agrave;, nghe tiếng t&ocirc;i gọi lập tức chạy ra mừng rỡ. M&aacute; Hơn (L&ecirc; Thị Hơn &ndash; 61 tuổi) nức nở: &ldquo;Sao giờ n&agrave;y b&acirc;y mới tới? Tụi n&oacute; đi hết rồi!&rdquo;. &Ocirc;i vậy l&agrave; c&aacute;c anh chiến sĩ H&agrave;nh qu&acirc;n xanh Trung Đo&agrave;n Gia Định đ&atilde; ho&agrave;n th&agrave;nh nhiệm vụ sớm hơn dự kiến v&agrave; con đường đ&atilde; đẹp đến thế kia. C&aacute;c anh kh&ocirc;ng để lại con đường m&agrave; để lại ch&uacute;t tấm l&ograve;ng, ch&uacute;t c&ocirc;ng sức để đời sống người d&acirc;n trong hẻm bớt nhọc nhằn.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nh&igrave;n s&acirc;u trong đ&ocirc;i mắt của c&aacute;c m&aacute;, t&ocirc;i cảm nhận c&oacute; ch&uacute;t g&igrave; đ&oacute; vấn vương trong &aacute;nh nh&igrave;n xa xăm. T&ocirc;i hỏi một c&acirc;u: &ldquo;C&aacute;c anh đi bao giờ thế m&aacute;?&rdquo;. Ba b&agrave; mẹ qu&ecirc; chưa kịp n&oacute;i g&igrave;, chỉ dắt tay t&ocirc;i v&agrave;o trong, cất đồ đạc rồi bắt đầu những c&acirc;u chuyện: &ldquo;Tụi n&oacute; mới đi hồi s&aacute;ng n&agrave;y, b&acirc;y tới sơm một ch&uacute;t l&agrave; gặp được rồi. Ngồi uống nước, nghỉ ch&uacute;t đi rồi ba b&agrave; gi&agrave; kể cho m&agrave; nghe!&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Ngoại &Ocirc; (Vũ Thị &Ocirc; &ndash; 85 tuổi) nh&igrave;n ra con đường rồi nh&igrave;n về ph&iacute;a xa xăm: &ldquo;H&ocirc;m đ&oacute;, b&acirc;y về rồi, tụi n&oacute; ở đ&acirc;y l&agrave;m tiếp. Thương lắm m&agrave; cũng tội nghiệp. Đứa n&agrave;o cũng dễ thương. Mới 6 giờ l&agrave; tụi n&oacute; tới ở ngo&agrave;i đầu đường rồi. Đứa n&agrave;o cũng vậy cứ k&ecirc;u m&aacute;, k&ecirc;u ngoại ngọt sớt. Tới sớm vậy chứ c&oacute; nghỉ ngơi, ngoại chỉ kịp đem cho tụi n&oacute; uống miếng nước rồi l&agrave; tụi n&oacute; lại l&agrave;m quần quật. Ta n&oacute;i đẩy xe đất từ đầu ng&otilde; v&ocirc; tới đ&acirc;y m&agrave; b&acirc;y biết c&aacute;i hẻm n&agrave;y ng&agrave;y xưa n&oacute; lầy lội lắm. Cực lắm nhưng m&agrave; l&uacute;c n&agrave;o cũng thấy tụi n&oacute; vui&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nghe mấy m&aacute; kể m&agrave; t&ocirc;i qu&ecirc;n cả mệt, qu&ecirc;n cả chuyện m&igrave;nh đ&atilde; phải lặn lội cũng mấy chục c&acirc;y số để tới đ&acirc;y thăm c&aacute;c anh. Giờ đ&acirc;y chỉ c&ograve;n l&agrave; những c&acirc;u chuyện l&ograve;ng, những kỉ niệm giữa bộ đội v&agrave; c&aacute;c b&agrave; mẹ qu&ecirc; trong m&ugrave;a chiến dịch.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">M&aacute; Hơn n&oacute;i th&ecirc;m: &ldquo;Mấy đứa l&agrave;m đường ở đ&acirc;y cực khổ biết l&agrave; bao nhi&ecirc;u. Tới giờ nghỉ m&agrave; thấy c&aacute;i g&igrave; c&ograve;n dang dở l&agrave; tụi n&oacute; cứ r&aacute;ng l&agrave;m th&ecirc;m. C&oacute; bữa 12 giờ mấy mới được nghỉ trưa. Thương lắm. M&aacute; nấu cho mấy củ khoai, &iacute;t m&oacute;n ăn, rồi tr&aacute;i c&acirc;y, nước uống vậy th&ocirc;i, hễ thấy rảnh tay l&agrave; dọn ra cho m&agrave; ăn. Sợ tụi n&oacute; mệt rồi đ&oacute;i nữa tội nghiệp&rdquo;.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">Nghe mấy m&aacute; kể m&agrave; thương mấy m&aacute;, thương mấy chiến sĩ hết sức. Trong những ng&agrave;y thực hiện c&ocirc;ng tr&igrave;nh, giữa những b&agrave; mẹ qu&ecirc; v&agrave; mấy anh bộ đội đ&atilde; c&oacute; một t&igrave;nh cảm ch&acirc;n th&agrave;nh, mộc mạc b&ecirc;n những khoảnh khắc rất đỗi đời thường.</span></span></p> <p style="text-align:justify"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif">T&ocirc;i bước ra về khi trời nh&aacute; nhem tối. Cũng tr&ecirc;n con đường ấy, t&ocirc;i bước đi từng bước rất nhẹ nh&agrave;ng v&agrave; thảnh thơi, kh&ocirc;ng phải xắn quần cũng kh&ocirc;ng phải r&oacute;n r&eacute;n s&aacute;t m&eacute; đường, thế m&agrave; lại nghe trong l&ograve;ng trống vắng lạ, thấy thiếu thiếu một c&aacute;i đ&oacute; của ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đặt ch&acirc;n đến nơi n&agrave;y bởi lẽ h&igrave;nh b&oacute;ng người qu&acirc;n nh&acirc;n kh&ocirc;ng c&ograve;n nơi n&agrave;y. Nhưng t&ocirc;i lại thấy một thứ đang hiển hiện, đ&oacute; l&agrave; con đường đi khang trang, rộng r&atilde;i v&agrave; con đường nghĩa t&igrave;nh đến với l&ograve;ng d&acirc;n.</span></span></p> <p style="text-align:right"><span style="font-size:14px"><span style="font-family:arial,helvetica,sans-serif"><strong>H&Agrave; HẢI THI&Ecirc;N</strong></span></span></p> </body></html>

BÌNH LUẬN

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Ngày 14-12, Ban Thường vụ Thành Đoàn đã phối hợp với Bộ Tư lệnh Thành phố, Trung đoàn Gia Định tổ chức ngày hội Thanh niên khỏe khu vực lực lượng vũ trang và hành trình “Tiếp lửa truyền thống” với chủ đề “Tự hào người chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam”.

Agile Việt Nam
;